Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 246

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:14:26
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Buổi tiệc rượu do Triệu gia đăng cai tổ chức quy tụ nhiều nhân vật nổi tiếng ở Hồng Kông (HK). Khách mời đều là những đầu giới thượng lưu. Việc nhận thiệp mời là một vinh dự lớn; những thiệp thậm chí tìm cách để một suất tham dự.

 

Nhiều tin Hoắc lão sẽ đến. Mặc dù tin đồn Hoắc lão về Thâm Thành, nhưng ai cũng nuôi hy vọng: nhỡ ?

 

Hội trường trang trí xa hoa lộng lẫy, tiếng nhạc du dương vang vọng, các bàn tiệc linh đình, khí vô cùng náo nhiệt. Các tân khách xúng xính trong trang phục hội đẽ, túm năm tụm ba trò chuyện rôm rả với .

 

“Mọi thấy Hoắc lão gia ? Rốt cuộc ngài đến ?”

 

hỏi Triệu Tước Sĩ , ông ngài sẽ đến.”

 

Mọi cực kỳ thất vọng, thở dài: “Ôi, thật sự là đến . chuyện cũng thể trách ông .”

 

“Đều tại mấy tên khốn kiếp đó, suốt ngày gây chuyện , còn dám tay với danh y đầu ngành của giới y học. Quả thực là lũ điên, chẳng lẽ cả đời chúng tính khám bác sĩ nữa ?”

Phạm Khắc Hiếu

 

Ở hiện trường hôm đó chỉ đoàn đại biểu đại lục, mà còn nhiều chuyên gia, bác sĩ nổi tiếng của Hồng Kông, suýt nữa cùng chung phận. Vừa nghĩ tới đây, liền nhịn mà c.h.ử.i thề. Nếu chuyện gì xảy , lỡ họ bệnh thì tìm ai chữa trị đây?

 

Nghe , cả tòa nhà đều t.h.u.ố.c nổ đ.á.n.h tan, hiện trường trông vô cùng khủng khiếp.

 

Những mặt ở đây đều là nắm bắt tin tức nhanh nhạy, sớm chuyện. Trong lòng họ tràn đầy căm phẫn và sự lên án gay gắt.

 

là tán tận lương tâm. Đây chẳng là một vụ tấn công khủng bố ? Hiện trường còn nhiều sinh viên y khoa ưu tú nhất của Hồng Kông chúng . Đây chính xác là một cuộc đại t.h.ả.m sát.”

 

“Rốt cuộc là do ai chuyện ? còn tính nữa.”

 

Còn thể là ai? Trong lòng đều hiểu rõ, chỉ là họ vẫn thể lý giải nổi vì chuyện đến bước . Họ đều là thầy t.h.u.ố.c cứu mà. Bất kể là Đông y Tây y, họ đều là những xã hội tôn trọng. Đây chính là nguyên nhân khiến họ phẫn nộ cùng cực, bởi nó liên quan trực tiếp đến lợi ích cá nhân của tất cả bọn họ.

 

"Lão Trình, bình thường ông bao giờ bình luận về những chuyện thế , tức giận đến , còn công khai lên báo chí kịch liệt chỉ trích đám đó?"

 

Không chỉ riêng ông, khắp nơi đều công khai lên án, chuyện ồn ào khắp nơi, nhưng đến nay vẫn ai dám công khai thừa nhận là .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-246.html.]

 

Tổng giám đốc Trình hừ lạnh một tiếng, sắc mặt khó coi: “Con trai lúc đó cũng mặt ở hiện trường.”

 

Mọi hoảng hốt, “Ôi trời, thằng bé chứ?”

 

Trong mắt Tổng giám đốc Trình lộ rõ vẻ đau lòng. Nuôi dạy một đứa con theo ngành y là chuyện dễ dàng ? Trong nhà ông, chỉ đứa con chịu thua kém nhất.

 

“May mắn là con thương, chỉ hoảng sợ, và nhờ tiểu thư Hoắc gia tay cứu giúp.”

 

“Chuyện là thế nào? Ông mau kể rõ .”

 

Tổng giám đốc Trình con trai ở hiện trường, đương nhiên rõ chi tiết hơn khác, nên kể bộ quá trình xảy lúc bấy giờ một cách tỉ mỉ.

 

Toàn bộ quá trình đó kinh hoàng, thót tim, khiến liên tục thốt lên sợ hãi.

 

“Nói cách khác, nếu như chậm năm phút thôi, hàng trăm tan xác ?”

 

Tổng giám đốc Trình gật đầu, lòng tràn đầy cảm kích đối với cô gái mà ông từng gặp mặt. “ , con trai kể, lúc đó nhiều học sinh đều sợ đến phát , bọn trẻ chịu đựng chuyện kinh hoàng như thế ?”

 

ngập ngừng một lát, “Cô bé thật sự bệnh , là... cô nhận tin tức gì từ ?”

 

Tổng giám đốc Trình lạnh nhạt liếc đó một cái, thầm ghi nhớ tên , đáp: “Cái đó thì rõ. dù thế nào nữa, nhờ câu của cô bé mà cứu hàng trăm sinh viên là sự thật thể chối cãi.”

 

Chỉ riêng việc khám chữa bệnh miễn phí cho học sinh tại sân thể dục, câu đủ sức khiến tất cả đổ xô ngoài. Đó là một sự thật thể phủ nhận.

 

Những của Mạc gia cũng mặt cùng con gái, đến đây khỏi : “Con bé nhắc tới đó là Cố Vân Khê ?”

 

Mạc đại cảm thấy tâm thần bất an, thỉnh thoảng liếc về phía cửa , trong lòng tràn đầy oán hận.

 

 

Loading...