Hoắc lão cô xong cũng kinh ngạc. Họ chỉ thấy một Cố Vân Khê hoạt bát, lạc quan, hề bất cứ dấu hiệu nào của những cực khổ cô từng chịu đựng. Hay đúng hơn, cô trưởng thành sớm hơn nhiều so với tuổi của . Chỉ như , mới thể tìm lời giải thích hợp lý cho thành công vượt bậc hiện tại của cô.
Phạm Khắc Hiếu
"Hiện tại và gia đình đang sống , nhưng chúng bao giờ quên những khó khăn trong quá khứ, và khao khát kiếm tiền ăn sâu m.á.u thịt chúng như thế nào. Kiếm tiền bằng chính đôi tay của thì gì đáng hổ? Chúng sợ bất cứ lời kỳ thị nào."
Chúng kiếm tiền, là vì sống cuộc sống hơn, vì khác lừa gạt.
Cố Vân Khê cần ai dạy cô thế nào là đúng đường, thế nào là lạc lối. Cô càng khác lấy cớ ngu xuẩn đó để sắp đặt cuộc đời .
Người từng nếm trải khổ đau, xin đừng khuyên khác sống tử tế thiện lương. Càng đừng nên múa rìu qua mắt thợ. (Câu cô dành cho Hoắc Vân Sơn.)
Hoắc Vân Sơn kinh ngạc cô, cứ như thể đầu tiên thực sự thấy cô . Nói đúng hơn, đây là đầu tiên cô bộc lộ góc cạnh sắc bén mặt ngoài. Có thể , Hoắc Vân Khê hiện tại khác xa cô gái trong ấn tượng đây của họ.
Dọc đường , khí chỉ trầm mặc, ai mở lời chuyện với ai.
Đến khách sạn, Cố Vân Khê đưa Hoắc lão đến cửa phòng, nhưng cô .
“ rõ mục đích của các ngài khi tìm là gì. , cần cho các ngài rõ là như thế nào.”
Nói xong lời , cô khẽ gật đầu với hai ông cháu Hoắc gia. Sau đó, cô mở cửa phòng bên cạnh bước , cửa nhẹ nhàng khép .
Ông cháu Hoắc gia phòng, Hoắc Vân Sơn bưng , rót nước mời ông nội. Hoắc lão vỗ vỗ vị trí bên cạnh, ý bảo xuống.
“Cháu , vì cô bé câu ?”
Hoắc Vân Sơn mấp máy môi: "Là nhắc nhở rằng cô sẽ cố gắng trả ơn chúng , nhưng đồng thời cũng sẽ chúng quản thúc.”
"Đồng thời ngụ ý rằng, cô chúng tìm kiếm điểm chung trong khi vẫn giữ sự khác biệt, tôn trọng lẫn và sống hòa thuận."
Làm thể chỉ thông minh cao, mà chỉ cảm xúc (EQ) còn cao đến mức ? Thật sự hề đơn giản.
Hoắc lão mỉm : "Vậy cháu cô bé là như thế nào ?”
"Tâm tính thành thục, nguyên tắc, kiên trì, ân oán rõ ràng, sợ ánh mắt đời. Hành động luôn chừng mực, chúng thể xem cô như một đứa trẻ vị thành niên mà đối đãi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-239.html.]
Sự trưởng thành trong tâm tính khiến cô dễ dàng lung lay. Hành động nguyên tắc, chủ kiến mạnh mẽ, thậm chí phần quyết liệt. tất cả che giấu vẻ ngoài ngây thơ, quên những vết thương lòng trong quá khứ.
Con cháu Hoắc lão đông, xuất sắc, cũng bình thường. Hoắc Vân Sơn là cháu trai kiêu ngạo nhất của ông, nhưng so sánh với Cố Vân Khê thì cũng khó mà .
“Thông thấu sáng ngời, hành sự chắc chắn, trong trẻo như gió, là dùng bao nhiêu cực khổ đổi lấy. Cô bé mới chỉ mười sáu tuổi.”
"Ông chút quý cô bé . Dù , tuổi tác của cháu và cô bé cũng chênh lệch bao nhiêu..."
“Ông nội.” Hoắc Vân Sơn ngạc nhiên, vội vàng ngắt lời: "Trong tên của cháu và cô đều chữ Vân, đặc biệt trùng hợp. Con cháu Hoắc gia chúng đều chữ Vân, bằng ông nhận cô cháu gái nuôi luôn .”
Ngàn vạn đừng thúc giục kết hôn!
Hoắc lão thoáng động lòng, nhưng ngẫm một chút, ông vẫn lắc đầu: “Thôi , chắc đồng ý.”
Con bé kiêu ngạo từ trong cốt cách, thích lớn sắp đặt. Hơn nữa, tâm tư vô cùng sâu sắc, khó đoán.
Sau khi đoàn nghỉ ngơi và hồi phục một ngày, họ liền chạy tới tham gia hội giao lưu y thuật.
Tinh thần Hoắc lão rõ ràng , nhưng ông vẫn nhận lời mời tham dự.
Cố Vân Khê đương nhiên theo bên cạnh Hoắc lão gia. Cô học chuyên ngành , nhưng khi giảng say sưa. Rất nhiều bác sĩ cùng tụ tập một mái nhà như , cơ hội khó .
Không cần ghi nhớ kỹ, chỉ cần bớt chút thời gian hỏi Hoắc lão cùng các thành viên đoàn đại biểu cũng học nhiều. Theo cô thấy, học thêm một chút cũng .
Mọi ở đây đều coi cô như con cháu trong nhà, thấy cô hứng thú như nên vô cùng vui mừng, sẵn lòng giải đáp tất cả nghi hoặc của cô.
Có hâm mộ thôi: "Hoắc lão, Vân Khê của ngài thật sự ngộ tính quá cao. Nghe một liền hiểu, còn thể suy luận mở rộng. Chúc mừng Hoắc gia tìm kế tục xuất sắc."
Nếu thật sự là Hoắc gia thì , nghĩ đến đây khóe miệng Hoắc lão chút co rút.
Ông cũng phát hiện điểm , chỉ thông minh của Cố Vân Khê vô cùng cao, nên học cái gì cũng nhanh. Vấn đề đây chỉ là vì Cố Vân Khê lãng phí cơ hội như để học hỏi. Cô bé tiếc thời gian, thể để dự thính một cách vô ích! Nếu thật sự lý do , sẽ tức c.h.ế.t bao nhiêu đây.