Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 230

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:14:04
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lúc , nhà hàng vẫn còn khá đông khách, chứng tỏ việc kinh doanh thực sự .

 

Cô gọi vài món tùy thích, khép thực đơn thì thấy cả vội vã chạy tới. Cô nhanh chóng đẩy thực đơn về phía : "Anh gọi thêm ."

 

Cố Hải Triều thấy sắc mặt em gái hồng hào hơn, trong lòng cực kỳ vui vẻ, lập tức gọi thêm hai món thích.

 

Hai em trò chuyện về tình hình gần đây, nhắc đến Tề Thiệu. Nhắc tới , Cố Hải Triều khỏi tiếc nuối.

 

Một thiếu niên tài hoa xuất chúng như thế, chẳng lẽ còn kịp tỏa sáng rực rỡ ?

 

"Khi nào em phép qua bên đó?"

 

"Em vẫn chờ tất thủ tục ." Tâm trạng Cố Vân Khê trùng xuống. Đây là chuyện cô , cô vẫn đang đợi thông báo chính thức.

 

"Ồ, đây là Cố Vân Khê ? Lần đầu tiên cô khách sạn thế ?"

 

Người xuất hiện là Tề Minh Châu, cô mặc bộ đồ công sở, gương mặt tràn ngập vẻ tự mãn và ý chế giễu.

 

"Cô việc ở đây ? Không học ?" Cố Vân Khê hiểu, mấy ngu ngốc rốt cuộc nghĩ gì, thất bại hết đến khác mà vẫn cứ tìm đến ? "Ở tuổi cô, đáng lẽ nên học hành tử tế một chút, đừng để đầu óc trống rỗng như chứ."

 

Nụ mặt Tề Minh Châu cứng . Người cô ghét nhất chính là Cố Vân Khê, vì cô ông nội yêu thương, Tề Thiệu che chở, thậm chí ngay cả ‘tạp chủng’ cũng một mực giúp đỡ đối phương.

 

Rốt cuộc cô chứ? Lúc nào cũng trưng cái bộ mặt thanh cao, tự phụ đó , trông thật đáng ghét.

 

"Hiện giờ là Quản lý của khách sạn Ngũ Hồ , hai trăm nhân viên cấp đều lệnh đấy."

 

Nhân lúc ông nội mặt, cô nhanh chóng thù báo thù, oán báo oán mới .

 

Cố Vân Khê nhướng mày, tỏ vẻ thờ ơ: "Rồi ?"

 

"Sao cô còn dám yên ở đây?" Tề Minh Châu cố ý hăm dọa: "Nếu chuyện gì ngoài ý xảy , đừng trách nhắc ."

 

Cố Hải Triều day day thái dương, cảm thấy nhức đầu: "Tề Minh Châu, cô đừng loạn nữa."

 

"Đừng tưởng ông nội ý tác hợp chúng tư cách quản . cho , xứng." Tề Minh Châu hung dữ trừng mắt Cố Hải Triều, chắc chắn là giở trò quỷ lưng .

 

Cưới cô thể bớt ba mươi năm phấn đấu, đàn ông nào mà động lòng?

 

Nhà chồng của cô nhất định là danh gia vọng tộc, hôn phu nho nhã lịch thiệp, phong độ nhẹ nhàng, chứ cái đồ nhà quê Cố gia , đều dính đầy mùi bùn.

 

Cố Vân Khê trợn tròn mắt kinh ngạc, chứ? Anh cả cô và Tề Minh Châu ư?

 

"Tề lão gia rốt cuộc nghĩ gì ? Cố gia chúng thù oán gì với Tề gia chứ!" Cô thầm than, van xin đừng rước họa Cố gia bọn họ mà.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-230.html.]

Cố Hải Triều phì vì câu của em gái: "Đó chỉ là ý từ một phía của ông thôi, hề ý đó." Anh cũng điên.

 

Tề Minh Châu lập tức xù lông, thái độ cực kỳ gay gắt: "Cố Hải Triều, ý gì? Anh dựa cái gì mà coi thường ?"

 

là viên minh châu của Tề gia, cô thể coi thường , nhưng cho phép đàn ông thấp kém xem thường .

 

Cố Hải Triều xoa trán, cảm thấy quá ồn ào: "Cô ơn chú ý hình tượng của , đây là giờ việc đấy."

 

Tề Minh Châu vẫn chịu buông tha, Cố Vân Khê thấy cô đúng là tiến lùi, nên cô bắt đầu mất kiên nhẫn.

 

"Phục vụ, ơn gọi Tổng phụ trách của khách sạn các đến đây, quyền quyết định."

 

Nhân viên phục vụ theo bản năng liếc Tề Minh Châu. Đây là đại tiểu thư Tề gia, mà thừa kế Tề gia (Tề Thiệu) đang gặp chuyện, vị đại tiểu thư thể sẽ kế thừa gia nghiệp.

 

"Không !"

 

"Đi ngay."

 

"Không ?" Cố Vân Khê cầm điện thoại lên, bắt đầu bấm : "Nếu , sẽ gọi cảnh sát báo mất trộm ở khu vực ..."

 

Nhân viên phục vụ lập tức cuống quýt chạy , chỉ lát , Tổng giám đốc Hàn Chí Quốc mặt.

 

Tề Minh Châu thấy ông liền trưng bộ mặt ủy khuất, nũng: "Chú Hàn, chú đến ? Người cố tình gây rối thôi, đuổi cô là xong chuyện thôi mà."

 

Khóe miệng Hàn Chí Quốc giật giật. Ông là tín của Tề lão gia, đương nhiên rõ về trong Tề gia.

 

Ông cũng hiểu rõ tâm tư của Tề lão gia, tìm cho cháu gái một công việc vẻ ngoài 'tử tế', đó gả cô là xong chuyện.

 

Trước đây Tề Minh Châu ầm ĩ lên đòi đến quản lý khách sạn, miệng là để rèn luyện, nhưng thực chất là thể hiện nhiều hơn, kiếm chác chút lợi ích.

 

Tề lão gia đương nhiên dám giao cả một tòa khách sạn lớn cho đứa cháu gái kinh nghiệm . Ông điên.

 

Phạm Khắc Hiếu

Ông giao khách sạn cho tín quản lý, đồng thời nhét cháu gái , cho một vị trí nhàn rỗi. vị đại tiểu thư thích quá, tự cho cái quyền điều khiển thứ.

 

"Trong giờ việc, xin cô gọi là Tổng giám đốc Hàn."

 

Tề Minh Châu khó chịu với chú mặt sắt vô tư : "Được , Tổng giám đốc Hàn, cháu và cô chút ân oán cá nhân, cô cố ý gây rối thôi, chú đừng để tâm."

 

"Hải Triều, vị tiểu thư là...?" Ánh mắt Hàn Chí Quốc dừng Cố Vân Khê. Cô bé lớn lên thật xinh , tỏa một luồng khí chất thanh thoát.

 

Ai ở Tề Thị mà chẳng Cố Hải Triều là tử truyền của Lão gia, ông cũng đưa theo.

 

Huống chi, Cố gia chính là cổ đông lớn nhất của khách sạn Ngũ Hồ .

 

 

Loading...