Thi Vân Vân kéo Cố Vân Khê đến một quán . Cơ hội gặp mặt của hai họ nhiều, nhưng vẫn thường xuyên trao đổi thư từ, trò chuyện.
Cố Vân Khê khéo ăn khéo , khen Vân Vân học âm nhạc nên khí chất , dáng vẻ tuyệt vời, tựa như tiểu tiên nữ. Cô còn khen bộ quần áo đang mặc , hợp với Vân Vân, dỗ cô vui vẻ ngớt.
Tề Tĩnh cảm thấy dư thừa, như đang đống lửa .
“Hai cứ trò chuyện , chút việc, xin phép .”
Cố Vân Khê đảo tròng mắt, "Khoan , chúng lâu gặp, trò chuyện thêm vài câu chứ. Chẳng lẽ thành kiến gì với ? Hay là vẫn còn để bụng chuyện của Cố Như, lâu đến mà vẫn thể buông bỏ ư?"
Lại là Cố Như. Tề Tĩnh phiền nhất cái tên . Chuyện cô cứ khó buông tha ?
“Nói linh tinh, rõ ràng là cô định kiến với .”
Anh dám khẳng định, cô mới là còn để bụng chuyện Cố Như và giận cá c.h.é.m thớt lên đầu ! Anh còn cả bằng chứng cơ đấy! rốt cuộc sai cái gì? Cố Như cứ quấn lấy , đó là của ? Hơn nữa, chuyện qua lâu như , tại vẫn còn cứ khó ?
"Anh thì là ." Cố Vân Khê vẻ bất lực, "Miễn là vui.”
Tề Tĩnh càng lúc càng tức giận, đời đáng ghét đến thế chứ?
Thi Vân Vân qua hai , tò mò thôi, nhưng cô giữ chừng mực và mở miệng hỏi gì.
Cố Vân Khê cầm lấy một miếng trái cây nhấm nháp, lời khách sáo bình thản quan sát, nhận thấy hai chỉ đơn thuần là quan hệ bạn bè, nhưng gần đây bắt đầu thiết hơn một chút.
“Tiểu Khê, nếu chị hợp tác với mở một quán cà phê, liệu ?”
Phạm Khắc Hiếu
Cố Vân Khê theo bản năng hỏi ngược một tràng, "Quán cà phê ? Định mở ở ? Đối tượng khách hàng mục tiêu là ai? Ngân sách dự kiến là bao nhiêu? Sản phẩm chủ lực là gì? Quan trọng nhất, nhân viên pha chế đáng tin cậy ?"
Thi Vân Vân chớp chớp mắt, choáng váng những câu hỏi dồn dập, "Cái đó... chị chỉ phụ trách bỏ vốn đầu tư thôi.”
Chỉ bỏ tiền thôi ư? Cố Vân Khê thật sự cạn lời. Dù nhiều tiền cũng thể đốt một cách vô tội vạ thế : “Vậy thì ít nhất cũng những thông tin cơ bản nhất để phán đoán xem khả năng sinh lời chứ.”
“Tiểu Khê, em nhiều thứ như , là chúng cùng mở quán cà phê .” Thi Vân Vân chỉ Tề Tĩnh đối diện, "Ba chúng hợp tác.”
Cố Vân Khê: ...
Cô thật sự dính dáng gì đến nam chính …
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-221.html.]
“Sao chị nghĩ đến chuyện mở cửa hàng thế?"
Thi Vân Vân híp mắt : "Cậu học quản lý doanh nghiệp, mở một cửa hàng luyện tập. Còn chị, một nơi thể yên tĩnh nghỉ ngơi, kiếm chút tiền lẻ. Thế là chúng hợp tác luôn."
Đây quả thực là một sự trùng hợp bất ngờ. Hai vốn cắt đứt liên lạc, tình cờ gặp trong một tụ họp. Sau vài câu hàn huyên, họ nhận khá hợp ý.
Cố Vân Khê khỏi cảm thán sức mạnh của kịch bản tiểu thuyết. Chỉ thế thôi mà cũng thể dẫn dắt hai họ tìm đến .
Nữ phụ bàn đạp cho nam chính, dâng tiền, tài nguyên, nhân mạch, cuối cùng chỉ nhận một câu: " từng yêu cô." Đáng giá ?
Cố Vân Khê chuyển hướng suy nghĩ. Nếu mạnh mẽ cắt đứt liên kết của hai , chừng gặp phản ứng ngược. Vậy chi bằng...
"Quán cà phê mức chi tiêu cao, bình thường kham nổi. Định vị sản phẩm rõ ràng, chất lượng hương vị cũng đặc sắc, dễ đóng cửa. Hơn nữa vốn đầu tư quá lớn."
" đề nghị mở một cửa hàng sữa."
Nếu thể tránh , cứ dứt khoát đối diện.
Dựa theo cốt truyện trong sách, nam chính là tổng tài bá đạo, là kỳ tài thương nghiệp. Vậy thì cứ để cô xem thử là thật giả.
Nếu là thật, còn gì thú vị hơn việc để vị nam chính công cho cô kiếm tiền?
Tề Tĩnh ngây ngẩn cả : "Cái gì?"
Cậu vẫn cho rằng Cố Vân Khê chán ghét , thể giúp nghĩ chủ ý? Chẳng lẽ là ảo giác? Hay quá nhạy cảm?
Cố Vân Khê nghiêm túc đưa đề nghị: "Rào cản gia nhập thấp, bình thường đều thể chi trả, nam nữ già trẻ đều thích hợp, lợi nhuận cao, thể từ từ phát triển thành chuỗi thương hiệu."
"Giống như sữa Hồng Kông sữa Uyên Ương của Hồng Kông?" Tim Tề Tĩnh đập thình thịch, nhận thấy kế hoạch của Cố Vân Khê thực tế.
Dù cũng xuất từ Tề gia, coi như địa vị cao nhưng tầm hề thiếu.
" , sữa trân châu ở Đài Loan cũng tệ. Loại đồ uống thể đóng gói mang . thể cung cấp vài công thức sữa."
Tâm tình Tề Tĩnh phức tạp, xem thật sự là đa nghi : "Cô nhập cổ phần ?"
"Là nhỏ của góp vốn."