Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 203

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:13:36
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Hải Triều mừng kinh ngạc: "Tiểu Khê, chuyện vui lớn như em cho ?"

 

“Ban đầu em dành cho một niềm vui bất ngờ cơ,” Cố Vân Khê vẻ mặt ấm ức, "Không ngờ đột nhiên một chuyện kinh hoàng xảy , nên nhất thời kịp khoe."

Phạm Khắc Hiếu

 

Anh em Cố Hải Triều: ...

 

Bọn họ , ý rằng: Em chắc là quên thật ?

 

Mấy em . Nhân viên công tác cũng bật , đó liền lập tức nghiêm mặt : "Ngay tại đây, mặt các đồng chí cảnh sát đội phòng chống tội phạm, cảm ơn bạn học Cố Vân Khê quyên tặng năm triệu tệ.”

 

Người con gái chỉ thông minh hơn mà còn mang trong lòng yêu nước mãnh liệt. Phẩm hạnh hiếm như quả thực đáng kính trọng.

 

Lời cô dứt, tất cả những mặt đều sững sờ.

 

Năm trăm vạn, quyên là quyên, tiền khổng lồ như thế mà cô hề đau xót?

 

Cố Vân Khê quả thực đau lòng. Kiếp , cô thường xuyên tham gia từ thiện và các hoạt động công ích, quyên góp giúp đỡ vô trẻ em thất học, tích cực đóng góp khi đất nước gặp hoạn nạn, theo đúng tiêu chí " tiền tiền, sức sức".

 

Đây là truyền thống gia đình cô: kinh doanh theo đuổi của cải, nhưng doanh nhân trách nhiệm xã hội.

 

"Họ xông pha nơi tuyến đầu nguy hiểm nhất, luôn dùng sinh mạng để bảo vệ sự an của dân. Không hề năm tháng yên bình nào, tất cả đều là nhờ họ gánh vác chúng . Quyên góp một chút tiền là điều duy nhất thể để giúp đỡ họ.”

 

Đội cảnh sát chống tội phạm là lực lượng nguy hiểm nhất, với tỷ lệ thương vong cao nhất. Họ ẩn trong bóng tối, cho dù lập công cũng thể lộ diện—họ là những hùng vô danh chân chính, đáng để kính trọng.

 

Công việc họ nguy hiểm tột cùng nhưng tiền lương thấp, nhà cũng dễ gặp nguy hiểm quanh năm.

 

Quốc An cũng là những hùng chiến tuyến bí mật. Sự đồng cảm và lý giải khiến hốc mắt nhân viên công tác ửng đỏ. Họ cảm ơn sự thấu hiểu, và cũng cảm ơn sự thiện lương của cô.

 

Cô khiến họ cảm thấy rằng, tất cả sự hy sinh đều đáng giá.

 

Dân chúng ghi nhớ sự hy sinh của họ, và đất nước cũng ghi nhớ điều đó.

 

Nội tâm Mạc Thừa Ân chấn động cực mạnh. Cô tùy tiện quyên năm trăm vạn, rõ ràng hề thiếu tiền, cũng quá coi trọng tiền bạc.

 

Một như , thể uy h.i.ế.p bởi vật chất?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-203.html.]

 

Cố Hải Triều dị nghị gì đối với quyết định của em gái. Đây là tiền của em, cô thích tiêu thế nào cũng .

 

"Sau khi mua bất động sản, sẽ quyên góp hết phần còn ." Cố Vân Khê cũng quá coi trọng tiền tài, nếu như thể đổi lấy một ít che chở, thì càng , “Dù , vẫn khả năng kiếm nhiều tiền hơn nữa.”

 

Cô để một khoản tiền kiếm từ tín phiếu nhà nước, chỉ dựa cái là đủ . Nếu thật sự , thì nghiên cứu phát triển đồ vật mới.

 

Câu cuối cùng mang đậm chất "flex" (khoe khoang), khiến tất cả mặt đều thở dài—giữa thiên tài và bình thường, quả thực tồn tại một bức tường vô hình.

 

Mạc lão đại kích thích mạnh mẽ, thật đáng ghét.

 

Mọi mặt đều chấp nhận điều tra, bao gồm cả cha con nhà họ Mạc.

 

Cố Vân Khê là thoải mái nhất, cô thành thật tường thuật bộ sự việc, thậm chí còn đưa một vài phán đoán, khiến các điều tra viên vô cùng coi trọng.

 

, Mạc Khải Hàng bắt thuần thục như , khẳng định đầu tiên.

 

Điều tra, điều tra triệt để.

 

Trong phòng ăn nhỏ, hương nhẹ nhàng bay lượn, mùi thơm sâu lắng thấm ruột gan.

 

Trong phòng chỉ hai , một già một trẻ, đối diện .

 

Mạc Thừa Ân cô gái đối diện, ánh mắt đổi, sự đề phòng, sự tán thưởng: “Khách sạn đó thể nhường cho cháu, nhưng điều kiện là đổi lấy sự bình an vô sự cho Mạc Khải Hàng.”

 

“Ồ, là ngài mặc kệ sự sống c.h.ế.t của Mạc gia ?” Cố Vân Khê đáp cực kỳ lạnh nhạt.

 

Ánh mắt Mạc Thừa Ân đanh : "Cháu ý gì?”

 

Cố Vân Khê tin rằng ông hiểu rõ, chỉ đang cố giả vờ già cả hồ đồ mà thôi.

 

" bộ sản nghiệp của Mạc gia tại Thâm Thành. Đổi , sẽ cam đoan truy cứu trách nhiệm pháp lý của Mạc gia. Còn về Mạc Khải Hàng, hai lựa chọn."

 

Đôi môi đỏ mọng của cô nhếch lên thành một nụ lạnh, buông lời lẽ đằng đằng sát khí, "Thứ nhất, một cánh tay phế. Thứ hai, tù vài năm.”

 

 

Loading...