“Hôm nay tốn kém quá...” Dù là tiền của em gái chi trả, Cố Vân Thải vẫn thấy xót ruột.
Cố Vân Khê và Khương Nghị hợp tác kinh doanh chứng khoán quốc khố, sớm kiếm đầy bồn đầy bát, cô đúng chuẩn là một tiểu phú bà mười phân vẹn mười.
“Trân châu đáng bao nhiêu , chị cứ lấy ." Với Cố Vân Khê, tiền chỉ là lẻ tẻ.
Cô híp mắt đeo khuyên tai trân châu cho chị gái. Quả thực, khí chất của Cố Vân Thải hợp với vẻ mượt mà, tao nhã của trân châu.
“Thật mắt.”
Hai chị em , khí ấm áp, tình. Tề Thiệu bên cạnh cũng cảm thấy chút hâm mộ.
Bỗng nhiên, phía truyền đến một giọng kinh ngạc: "Anh Tề Thiệu.”
Là mấy cô gái trẻ tuổi, trong đó một là Ngụy Như Tuyết, và một là cháu gái đích tôn của Tề gia, Tề Minh Châu. Cô hỏi: “Chú nhỏ, chú ở nơi ?”
Tề Thiệu thản nhiên lướt qua: "Đưa bạn bè chơi.”
Tề Minh Châu theo bản năng về phía chị em nhà họ Cố. Bạn của chú ư? Không thể nào!
Ngụy Như Tuyết cũng thấy Cố Vân Khê, nhíu mày: "Sao là cô ?”
Tề Minh Châu tò mò hỏi: "Chị Như Tuyết, chị quen mấy cô ?”
Trong lòng Ngụy Như Tuyết thầm lộp bộp, nhưng cô vẫn cố gắng giữ vẻ ngoài bình tĩnh: "Em ? Đây là em họ của Tề Thiệu, tính cũng là quen của chị.”
Tề Minh Châu liếc mắt một cái nhận chị em nhà họ Cố vẻ gì là xuất danh môn, cô tỏ khinh thường thấy rõ.
“Chắc là hiểu lầm . Nhà họ Tề chúng gì nào quê mùa thế ?”
Phạm Khắc Hiếu
Cô kiêu ngạo hất cằm, xuống từ cao, bắt đầu chất vấn: "Hai mau rõ . Là em họ của ai? Không là cố bám víu quan hệ đó chứ? Thời buổi , mặt dày quả thực nhiều đếm xuể.”
“Tề Minh Châu.” Tề Thiệu lạnh lùng quát khẽ: "Chú ý lời cử chỉ của cháu .”
Tề Minh Châu vẻ sợ , thấp giọng : "Chú, cháu chỉ tò mò nên mới hỏi thôi.”
Cố Vân Khê lười đôi co dùng thủ đoạn với bọn họ. Cô chuyển hướng với Tề Thiệu: “Tề Thiệu, tối nay mời Tề lão gia đến ăn cơm. Có nơi nào tương đối thích hợp ?”
Tề Thiệu phối hợp, : "Nhà hàng của khách sạn Thịnh Thế , cha thích đồ ăn ở đó.”
“Được. Anh giúp hẹn ông cụ, là mời khách." Cố Vân Khê , “Coi như đáp lễ, cảm ơn ông mời em chúng tới du lịch, còn bao hết chi phí.”
Tề Minh Châu xanh mặt: "Điều thể? cũng hề chuyện .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-177.html.]
“Chỉ thể chứng tỏ, cháu chẳng là cái đinh gì trong gia tộc cả." Cố Vân Khê nhẹ nhàng buông một câu, nhưng sát thương cực lớn, khiến Tề Minh Châu mặt mũi tái mét.
Nhìn bóng dáng Cố Vân Khê xa, ánh mắt Ngụy Như Tuyết dần dần trở nên phức tạp.
Muốn mời lớn ăn cơm, đương nhiên tỏ trịnh trọng. Anh em Cố Vân Khê đến khách sạn Thịnh Thế , bàn bạc thực đơn mời khách buổi tối với quản lý.
Mọi chi tiết đều cần chốt .
Cố Vân Khê dậy vệ sinh, cô bước hành lang khách sạn dài hun hút. Cô mãi mà vẫn tới nơi, cứ như đang lạc một mê cung , cảm giác chóng mặt.
Chỗ rẽ đột nhiên xuất hiện một . Đối phương cũng hề đường, nên va thẳng cô.
“Rầm.” Hai va mạnh, cả hai đều ngã vật xuống sàn.
“Thật ngại quá.” Người đàn ông trẻ tuổi bò dậy , chủ động vươn tay đỡ Cố Vân Khê lên. khi thấy rõ mặt Cố Vân Khê, lập tức hít một ngụm khí lạnh: "A! Cô... cô là ai? Cô tên gì? Có là nhà họ Mạc ?"
Họ Mạc? Ngay lập tức, còi cảnh báo trong đầu Cố Vân Khê rú lên.
Cô thản nhiên liếc đàn ông, đó lưng bước một lời đáp.
Đối phương lập tức đuổi theo, giọng điệu phần gấp gáp: “Cô gái, cô gì? Không câm đó chứ?”
Cố Vân Khê vốn sợ phiền phức, nhưng cũng sợ rắc rối, vì thế cô lạnh lùng hỏi ngược : "Tại chuyện với một xa lạ? Không tùy tiện bắt chuyện với lạ, đó là phép lịch sự tối thiểu.”
Người đàn ông ngờ cô nhanh mồm nhanh miệng đến , sửng sốt một chút mới nhớ tới giới thiệu bản : " tên Mạc Khải Hàng, là Hồng Kông..."
Không đợi xong, khóe mắt Cố Vân Khê liền giật giật. C.h.ế.t tiệt, là của Mạc gia, đúng là xui xẻo mà.
“Rõ ràng là một đàn ông cao lớn chặn đường một cô gái nhỏ, giở trò lưu manh ?”
Mạc Khải Hàng hoảng sợ, "Không , đương nhiên là .”
“ chỉ cảm thấy diện mạo của cô chút giống tổ tiên nhà .”
Nét mặt Cố Vân Khê tuy phát triển, nhưng phác họa rõ ràng hình dáng một mỹ nhân tương lai. Gương mặt như họa lên, làn da trắng như tuyết.
Dù trong lòng đang sôi sùng sục, nhưng vẻ mặt cô vẫn hề biểu lộ, “Ồ, vật đồ giống , cũng tương tự, cần ngạc nhiên đến thế? cũng hứng thú tiểu tổ tiên nhà khác. Tránh mau, nếu còn dây dưa, sẽ báo cảnh sát.”
“ chỉ hỏi một câu cuối cùng, cô họ gì?” Mạc Khải Hàng càng , càng thấy gương mặt cô sự tương đồng đáng kinh ngạc với cô gái trong tấm hình đó.
"Đây là chuyện riêng tư cá nhân, từ chối trả lời. Anh cũng đừng nghĩ còn nhỏ mà dễ lừa gạt." Cố Vân Khê hề che giấu cá tính mạnh mẽ của , "Bắt chuyện với trẻ vị thành niên, lương tâm thấy c.ắ.n rứt ?"
Nói xong câu đó, cô liền vòng qua đối phương nhanh chóng bước về phía .