Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 175

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:12:18
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ánh mắt Tề lão gia lướt qua gương mặt từng . Họ còn quá trẻ, ông chỉ cần liếc một cái là thể thấu tâm tư: “Hồng Kông Mạc gia ư? chỉ Mạc gia chuyên về trang sức, tức là Mạc Thị Châu Báu."

 

Phạm Khắc Hiếu

“Xem đúng là một gia tộc siêu giàu.” Giọng điệu Cố Vân Khê bình tĩnh, cứ như đang về một xa lạ liên quan đến .

 

Người duy nhất mà Tề lão gia thể thấu chính là cô gái nhỏ nhất . Cô rõ ràng là trụ cột tinh thần của Cố gia, các chị đều theo lời cô. Thế nhưng, cô gái hề để lộ hỉ nộ khuôn mặt, tâm tư đều che giấu khéo léo nụ ngọt ngào.

 

"Mạc Hoài Cẩn vốn là ở rể, đó thừa kế Nhạc gia. Ông lập nghiệp từ một tiệm vàng nhỏ, phát triển cửa hàng vàng nhỏ bé thành một thương hiệu trang sức giá trị hàng trăm triệu. Tài năng kinh doanh của quả thực thể nghi ngờ, là một nhân vật kỳ tài nổi danh trong giới thương nghiệp…”

 

Cố Vân Khê gật gù vẻ ngạc nhiên: "Ở rể ?" Cô vạch đúng trọng điểm.

 

Tề gia là thế gia lâu đời, mạng lưới quan hệ nhất định ở Hồng Kông. Với quy mô kinh doanh tương đối lớn, hiển nhiên ông nhiều chuyện nội bộ và chuyện ngoài lề hơn thường.

 

"Vợ chồng Mạc Hoài Cẩn yêu thương . Họ ba con trai, hai con gái. Ba đứa con trai đều bồi dưỡng tương đối ưu tú, chỉ điều..."

 

“Chỉ điều gì ạ?” Cố Vân Khê khích lệ ông tiếp.

 

Vẻ mặt Ông Tề lộ rõ sự phức tạp, rõ là ngưỡng mộ cảm thán: “Quá xuất sắc , nhưng một núi thể hai hổ. Mạc gia tranh đấu ngầm ngừng, ai cũng cầm quyền tiếp theo, chẳng ai cam lòng cúi đầu chịu khuất phục.”

 

Cố Vân Khê: ...

 

Cô lập tức hiểu : "Vậy nên, thường xuyên xảy t.a.i n.ạ.n ?"

 

Trong tình huống phức tạp thế , Chú Hai họ Cố dù mạo nhận cũng chẳng lợi lộc gì, chừng còn kéo vũng lầy tranh quyền.

 

, bắt cóc tống tiền, tố cáo, tù, sóng gió ngớt.” Ông Tề lắc đầu khẽ thở dài, “Cùng chung một sinh , tay tàn độc với . Haiz, quyền lực và tiền tài quả thật dễ khiến mù quáng.”

 

“Ba con trai tranh đoạt vị trí thừa kế, cuộc chiến sống còn thế quả thực vô cùng kịch tính.” Cố Vân Khê thản nhiên , so với thời Khang Hi Cửu Tử Đoạt Đích những cuộc chiến thừa kế ở nước ngoài mà cô từng , thì chuyện vẫn đáng để quan sát.

 

Ông Tề khẽ co rút khóe miệng, ông thật sự thấy gì thú vị ở đây cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-175.html.]

 

Cố Vân Khê nhẹ nhàng, chuyển chủ đề: "Vị Mạc Hoài Cẩn hiện tại đang bệnh nặng ?"

 

Ông Tề cô thật sâu, đáp: "Mấy năm gần đây sức khỏe thận , thường xuyên bệnh viện. Ba con trai mỗi quản lý một phần sản nghiệp, tạm thời thì xem như bình an vô sự."

 

Thận ? Cố Vân Khê cảm thấy nắm trọng điểm. "Chỉ cần Mạc Hoài Cẩn qua đời, chuyện sẽ nổ chiến tranh, ạ?"

 

“Khó .” Ông Tề cảm thán, "Nuôi con như nuôi dê, bằng nuôi con như nuôi sói. con trai quá mạnh mẽ cũng chuyện , nhà nào cũng nỗi khó xử riêng."

 

Cố Vân Khê Chú Hai họ Cố sẽ chẳng lợi lộc gì , nên cô quyết định can thiệp. “Mạc Hoài Cẩn là con rể, cháu thực sự ngờ.”

 

“Hắn nhập cư trái phép Hong Kong những năm 50, lúc khó khăn nhất thì con gái độc nhất của Nhạc gia chọn chồng. Hắn để tâm đến những chuyện cũ , nên ai dám thảo luận nhiều." Ông Tề chuyển đề tài: “Sao cháu cảm thấy hứng thú với những chuyện ?”

 

“Chuyện phiếm giới thượng lưu thì ai mà hóng chứ ạ?" Cố Vân Khê thản nhiên đáp, "Hơn nữa, cháu , Mạc Hoài Cẩn từng vợ cả và con cái ở trong nước cơ.”

 

Ba cô sinh năm 50. Từ đó thể suy đoán, ông sinh ở đại lục, đó gửi cho khác nuôi dưỡng, còn cha nhập cư trái phép đến Hong Kong. Về phần vợ cả biến mất, e rằng khó mà , lẽ xảy chuyện may trong quá trình nhập cư chăng?

 

Ông Tề lớn tuổi, từng trải qua quá nhiều chuyện đời, chỉ nhẹ nhàng: "Mạc Hoài Cẩn ở rể năm 26 tuổi, việc vợ con đó là chuyện bình thường.”

 

Cố Vân Khê im lặng, cô thầm thở dài. Nếu ba cô thực sự là đứa bé bỏ , thì cuộc đời ông đúng là một tấn bi kịch. Thật đáng buồn.

 

“Ngài giao tình thiết gì với họ ?"

 

Ông Tề thản nhiên: "Không tính là bạn bè, chỉ là cùng ăn vài bữa cơm, ăn trong thương trường thì luôn chạm mặt ."

 

Cố Vân Khê khẽ gật đầu, đột nhiên cúi , lấy mấy món điểm tâm trong túi xách: "Đây là đặc sản Hải Thành. Cháu mong ngài nhận cho vui lòng."

 

Ông Tề bất ngờ, đề tài chuyển quá nhanh: “ thích những loại điểm tâm gia truyền trăm năm . Cảm ơn cháu, cháu thật chu đáo.”

 

 

Loading...