Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 172

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:12:15
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cô dùng giọng điệu lệnh chứ cầu xin, đầy khí thế.

 

Quả nhiên, dám chậm trễ. "Xin chờ một lát."

 

Anh đặt điện thoại xuống, rón rén về phía bàn ăn chính, cúi đầu , "Dạ, tìm ngài..."

 

Vị lão gia tóc bạc sửng sốt, "Chỉ định tìm ? Nói là chuyện quan trọng? Tên gì?"

 

"Dạ, hình như họ Cố, tên cụ thể thì cháu rõ ạ."

 

Một cô gái trẻ xinh đối diện, khẽ nhíu mày, tỏ vẻ mất kiên nhẫn.

 

"Lại là gọi đến? Đêm giao thừa mà phiền phức thế !"

 

"Câm miệng." Tề Thiệu đối diện liếc mắt qua một cái, cô gái trẻ lập tức im bặt như hến.

 

Ông lão dậy, về phía phòng điện thoại, nhấc ống lên, "Alo."

 

Không chỉ trí nhớ siêu phàm, Cố Vân Khê còn sở hữu chất giọng đặc trưng mà chỉ cần qua một thể nhận .

 

“Chào ông Tề, cháu là Cố Vân Khê. Chúc mừng năm mới, cháu chúc ông ngày càng khỏe mạnh, thể an khang, năm nào cũng đón Tết vui vẻ ạ."

 

Tề lão gia ngạc nhiên tột độ, tuyệt đối ngờ gọi đến là Cố Vân Khê. "Cảm ơn cháu, cũng chúc cháu năm mới vui vẻ. Cháu chuyện gì quan trọng cần bàn bạc ư?"

 

Giọng Cố Vân Khê thanh thoát dễ , "Tề Thiệu kể với ông , là chúng cháu nghiên cứu xong nồi cơm điện tử ?"

 

Phạm Khắc Hiếu

"Nó qua, hai đứa lắm." Tề lão gia ấn tượng về cô gái . Lần thấy cô tháo chiếc nồi cơm điện, ông ngờ nhanh như thành quả. Cô gái trẻ tiềm năng, ông coi trọng tương lai của cô, và ông ngại đầu tư sớm.

 

Cố Vân Khê rạng rỡ, ném một quả b.o.m hạng nặng, "Vậy, Tề Thiệu với ông , là chúng cháu còn một dự án nghiên cứu khủng hơn sắp sửa thành quả?"

 

"Liệu nó kiếm nhiều tiền hơn nồi cơm điện ?" Tề lão gia xem trọng dự án . Hiện tại nồi cơm điện hầu hết đến từ Hong Kong hoặc Nhật Bản, trong nước tuy sản xuất nhưng kỹ thuật còn lạc hậu. Nếu quyền đại lý nồi cơm điện, ông cho rằng cũng chỉ là tạm .

 

Giọng đầy tự tin và kiêu hãnh của Cố Vân Khê truyền qua điện thoại, "Nồi cơm điện thì tính là gì chứ. Nếu gì ngoài ý , dự án chắc chắn sẽ kiếm nhiều tiền hơn cả tập đoàn Tề Thị của ông."

 

Tề lão gia tin, ông cho rằng cô bé đang tự quá, khoác mà cần nghĩ, "Ha ha ha."

 

Cố Vân Khê rõ cách nắm bắt tâm lý khác. Cô tiếp tục : "Ông tin cũng , chờ thành quả thì tự nhiên ông sẽ thấy. Khi đó cháu sẽ chọn đối tượng hợp tác trong phạm vi cầu. À, nếu Tề Thiệu gì về việc , hẳn là nguyên nhân . Cháu cúp máy nhé, cháu chỉ gọi để hỏi thăm một tiếng mà thôi."

 

Cô và Tề Thiệu đều là sinh viên, thể bỏ dở việc học để kinh doanh. Đến lúc đó, đương nhiên tìm một đối tác để hợp tác, chuyển hóa kỹ thuật thành lợi nhuận.

 

Về lý thuyết, Cố Hải Triều là , hẳn là một ứng cử viên tồi. thứ nhất, hiểu về kỹ thuật; thứ hai, cũng đủ năng lực lớn mạnh để thúc đẩy một công ty vươn thế giới. Về phần Tề gia, cô cần quan sát thêm một chút, đồng thời chuẩn thêm các lựa chọn khác.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-172.html.]

"Khoan ." Tề lão gia tử kịp thời gọi cô .

 

"Cháu hứng thú đến Thâm Quyến chơi ? Sắp sang năm mới ở nhà cũng chán, chi bằng ngoài du lịch một chuyến."

 

Khóe miệng Cố Vân Khê khẽ nhếch lên, thứ đều trong tính toán của cô. "Du lịch ạ? Nghe hấp dẫn đấy, nhưng cháu đưa cả nhà cùng.”

 

"Tốt, cứ dẫn nhà theo! sẽ bảo thư ký đặt vé máy bay, bay thẳng đến Thâm Thành. Tất cả chi phí, từ ăn ở đến , bao hết." Tề lão gia quả thực tiếc tay để mời cô.

 

Sau một hồi khuyên nhủ kịch liệt, Tề lão gia cuối cùng cũng thuyết phục Cố Vân Khê. "Vậy thì cháu xin phép khách sáo nữa. Cảm ơn Tề lão gia.”

 

Chờ cô cúp điện thoại, liền thấy mấy đôi mắt lấp lánh như .

 

Cố Vân Thải vội vàng hỏi: "Tiểu Khê, chúng Thâm Thành du lịch thật ?”

 

" , bao ăn ở, bao vé máy bay, còn phụ trách dẫn chúng chơi nữa." Cố Vân Khê khả ái. Chơi chỉ là chuyện phụ thôi.

 

Quan trọng nhất là thể mượn mạng lưới quan hệ của Tề lão gia. Dù thì, ông cũng là một m.á.u mặt ở khu vực đó. Hơn nữa, Thâm Thành và Hương Cảng (HK) chỉ cách một con sông. Từ khi cải cách mở cửa, hai bên lui tới tương đối thường xuyên, thăm dò chút tin tức cũng là chuyện đơn giản.

 

Đây coi như là chiến thuật "quanh co" của binh gia.

 

Ôi trời, chuyện như nữa ? Mọi đều vô cùng phấn khích.

 

"Chúng nên mang theo cái gì đây?" Cố Hải Ba vui vẻ hoa chân múa tay. Em gái của quả thật quá thông minh .

 

Cố Vân Khê suy nghĩ một lát, mới đáp: "Mang một ít đặc sản và quần áo ấm là ."

 

Quyết định cứ thế thông qua trong khí vui vẻ…

 

Ngày hôm , mấy em Cố Vân Khê mặt tại sân bay, thuận lợi cầm vé máy bay trong tay.

 

Đây là đầu tiên cả ba em nhà Cố Hải Triều máy bay, ai nấy cũng kích động đến mức mất ngủ trắng đêm, mắt đều thâm quầng như gấu trúc.

 

Cố Vân Thải chiếc áo khoác , chút khẩn trương: “Tiểu Khê, chúng mặc như cũng ? Nghe thời trang bên Thâm Thành thời thượng, chúng quê mùa ?”

 

"Không , sạch sẽ giữ ấm." Cả bốn em đều mặc những chiếc áo khoác giản dị nhất, nhưng cô thấy điều đó chẳng vấn đề gì.

 

“Nếu bên đó quần áo thì chúng mua vài bộ để đổi ."

 

Chỉ cần tiền là thể giải quyết, cũng chẳng chuyện gì to tát.

 

"Được."

 

 

Loading...