Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 160

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:11:49
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố lão thái tức giận đến mức thể kiềm chế : "Mày gì mà cuồng thế hả? Cố Vân Khê, mày ngay cả thi nghiệp cấp ba cũng dám . Có bản lĩnh thì thi đỗ thủ khoa trở về cho tao xem nào!"

Phạm Khắc Hiếu

 

Đây là điểm duy nhất mà cô thể dựa để công kích cô.

 

lúc , một đàn ông đeo kính chạy hớt hải tới, thở hổn hển: “Cố Vân Khê, Cố Vân Khê, may quá, em thật sự ở đây!”

 

Cố Vân Khê sững sờ, kỹ mới nhận đó là vị hiệu trưởng cũ của trường trung học cơ sở cô từng học.

 

“Chào thầy, Hiệu trưởng. Sao thầy đến tận đây?”

 

Hiệu trưởng mừng rỡ kiềm chế , giọng run run: "Điểm thi nghiệp trung học của em ! Em đoán xem em bao nhiêu điểm?"

 

“Sáu trăm điểm,” Cố Vân Khê đáp bâng quơ, vẻ quá bất ngờ.

 

Hiệu trưởng vang đầy tự hào: “Là 610 điểm! Chúc mừng em, Cố Vân Khê! Em là Thủ khoa khối Khoa học Tự nhiên của thành phố chúng ! Ha ha ha, đây là kỳ tích, là niềm tự hào lớn nhất từ đến nay của trường ! Cảm ơn em mang đến vinh quang cho tập thể nhà trường!”

 

Ông toe toét , lẽ thể đem chuyện khoe khoang đến cả chục năm chán.

 

Cả con phố bỗng chốc im bặt, ánh mắt kinh ngạc đồng loạt đổ dồn về phía .

 

Gì cơ? Họ nhầm chứ? Thủ khoa Khoa học Tự nhiên của thành phố ?!

 

Cố Vân Khê thầm nghĩ vẫn còn đ.á.n.h giá thấp bản một chút. Cô mỉm : “Thành tích cũng một phần công lao bồi dưỡng của thầy. Em cảm ơn thầy, Hiệu trưởng.”

 

Hiệu trưởng càng thêm vui vẻ, đứa trẻ chỉ thông minh mà còn khéo ăn .

 

“Em vượt qua kỳ thi sơ khảo Đại học Khoa học và Công nghệ Trung Quốc ?”

 

“Điểm tuyệt đối ạ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-160.html.]

 

“Quá tuyệt vời! Thành tích thi nghiệp xuất sắc cộng thêm điểm sơ khảo tối đa, em chắc chắn sẽ trúng tuyển lớp thiếu niên tài năng của Đại học Khoa học và Công nghệ Trung Quốc!” Hiệu trưởng hận thể để cho thế giới trường họ đào tạo một thủ khoa, quá đỗi vinh dự: “Em hãy chuẩn tinh thần , lẽ sắp tới các cơ quan truyền thông lớn sẽ đổ xô tới phỏng vấn em đấy.”

 

Cố Hải Triều bỗng nhiên hét toáng lên, giọng nghẹn vì xúc động: “A a a! Anh nhầm đấy chứ? Tiểu Khê là Thủ khoa Khoa học Tự nhiên của thành phố thật ?”

 

Anh lúc mới kịp phản ứng , cả run rẩy vì kích động.

 

Hiệu trưởng cũng cùng chung cảm xúc: “ , Cố Hải Triều. Cậu một cô em gái vô cùng xuất sắc. Cô bé nhất định sẽ trở thành niềm tự hào của tất cả .”

 

Đầu óc Cố Như bắt đầu cuồng, ù ù như tiếng chuông reo. Thủ khoa? 610 điểm? Đại học Khoa học và Công nghệ?

 

Sao thể như thế ? Kế hoạch của cô rõ ràng thành công, tại Cố Vân Khê vẫn thể bảng điểm thi nghiệp?

 

Hàng xóm nhao nhao vây lấy, ai nấy đều hân hoan chúc mừng Cố Vân Khê. Còn vinh quang nào lớn hơn thế nữa? Việc con gái nuôi của giàu , thể so sánh với việc tự thi đỗ trường đại học danh tiếng hàng đầu? Với khởi điểm chói lọi như thế , tiền đồ tương lai của Cố Vân Khê chắc chắn rộng mở.

 

Bà cụ Cố kích thích đến mức hai mắt đỏ ngầu, gân m.á.u nổi lên, bà gào thét lớn tiếng: “Vô lý! Hoàn vô lý! Con bé đó giấy báo thi, cũng bước chân phòng thi, lấy cái thành tích nghiệp trung học ? Hiệu trưởng, ông là thầy giáo mà, thể bao che cho học sinh diễn kịch? sẽ tố cáo ông!”

 

Hiệu trưởng với ánh mắt đầy thương hại, cảm thán bà lão quá hồ đồ . “Ai trường thi? Sau khi chuyện đó xảy , cô nhanh chóng liên hệ với các bộ phận thẩm quyền để xin giúp đỡ. Xét thấy thành tích vượt trội và tiềm năng của Vân Khê, các cấp chấp nhận bổ sung giấy báo thi đặc biệt cho cô .”

 

Ông hãnh diện: “Và cô phụ lòng kỳ vọng của , thi thành tích xuất sắc. Cô xứng đáng với danh hiệu thiếu nữ thiên tài!”

 

Cố Như tái mét mặt mày, cô lẩm bẩm như mất hồn: “Không thể nào... thể nào...”

 

Cố Vân Khê nhếch môi lạnh: “Cố Như, e là cô thất vọng . cho phép âm mưu của cô thực hiện . ưu tú thì sẽ mãi là giỏi nhất. Cả đời thúc ngựa chạy theo cũng vẫn kém một bậc.” Cô dừng , ánh mắt sắc lạnh: “À, đúng, cô lấy tư cách gì mà đòi sánh với ? Một nhân phẩm bại hoại, lòng hẹp hòi, chỉ dùng thủ đoạn hèn hạ như cô, tuyệt đối sẽ thành đại sự.”

 

Lời như gươm sắc, đ.â.m thẳng tim. Cố Như cảm thấy khí huyết dồn nén trong lồng ngực, tức giận đến mức phun một ngụm m.á.u tươi. Trước mắt cô tối sầm , ngã vật xuống và hôn mê bất tỉnh.

 

“Tiểu Như!”

 

Vợ chồng Ngụy gia , trong lòng dấy lên nghi ngờ: Chuyện ... liệu còn nên tiếp tục nhận nữa ?

Loading...