Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 15

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:05:02
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Anh cả, chúng ghé cửa hàng bách hóa một lát , mua chút thứ ngon về ăn.”

 

Cố Hải Triều cảm nhận thể gầy yếu của cô bé lắc lư lưng, nhẹ như lông vũ, khỏi dâng lên lòng thương xót. “Không , em còn yếu lắm, thể hóng gió. Về nhà nghỉ ngơi . Chờ em khỏe hơn một chút, sẽ dẫn em chơi hội chùa.”

 

thế, em gái, hôm nay trời lạnh lắm, em hóng gió nhiều.” Cố Vân Thải sờ chiếc áo bông mỏng manh của em gái, khẽ nhíu mày, lấy chiếc áo bông dày mượn của hàng xóm khoác lên cô. Dù , khi về nhà cũng trả .

 

Được , Cố Vân Khê ầm ĩ nữa. Thân thể là quan trọng nhất.

 

Gần sang năm mới, khó tìm xe ba bánh, bốn em đành đội gió lạnh run rẩy về phía trạm xe buýt.

 

Đường phố vắng vẻ, đa phần cửa hiệu đóng cửa đón Tết, chỉ còn lác đác vài cửa hàng vẫn còn mở.

 

Từng chiếc xe đạp Phượng Hoàng, Thống Nhất vụt qua, gào lên trong gió lạnh. Đầu xe treo quà Tết, khung xe chở đứa nhỏ, vợ phía yên. Mọi đều đang vội vã thăm hỏi họ hàng bạn bè, Cố Hải Triều nhịn mà lộ ánh mắt hâm mộ.

 

Bỗng nhiên, Cố Vân Thải dừng bước, "Chờ một chút.”

 

“Sao ? "Cố Hải Triều đầu .

 

“Bên chính là cửa hàng đồ cũ, chúng mua áo bông cho em gái .” Cố Vân Thải đưa ngón tay chỉ về phía . Đó là một cửa hàng chiếm diện tích lớn, dòng qua đông đúc.

 

“Được.” Cố Hải Triều chút do dự quẹo qua. Ba em là do một tay nuôi lớn, nhất là cô em gái nhỏ yếu ớt mắc nhiều bệnh, càng là đứa trẻ mà hao hết tâm tư chăm sóc.

 

Cửa hàng đồ cũ lớn, liền hoa cả mắt, hàng hóa rực rỡ muôn màu: quần áo giày dép, thiết điện tử, máy may, TV đen trắng, đồ dùng trong nhà, chăn bông, chất liệu vải vóc, sợi nhung, nồi niêu chén chậu... cái gì cũng .

 

Duy chỉ thực phẩm.

 

“Anh cả, em thể tự , thả em xuống .”

 

Cố Vân Khê đảo mắt quanh, thứ gì cũng khiến cô thấy lạ lẫm. Chà, còn cả đồ dùng bằng gỗ lim chạm khắc phù điêu kiểu Tây Âu, đồ sứ sặc sỡ loá mắt, áo khoác da cừu xa hoa cùng đàn viôlông dương cầm, đồng hồ đeo tay nhập khẩu, vân vân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-15.html.]

 

Đồng hồ Ăngghen, Longines, Omega. Đồ gỗ lim Strauss, đàn viôlông lịch sử hơn một ngàn năm. Cho dù là hàng tái chế qua sử dụng, nhưng tất cả đều là hàng xa xỉ phẩm.

 

Xem , bất kể là niên đại nào thì cũng thiếu những tiền.

 

Á, á, á! Có một cái giường lớn chạm trổ hoa tử đàn đang gửi bán! Một báu vật gia truyền thế , thể xuất hiện ở chốn bán đồ cũ/tái chế chứ?! Cô lầm chứ?

 

Cô lập tức qua xem xét. Quả nhiên, hai ngàn đồng! Con khiến mấy em Cố Hải Triều kinh hồn bạt vía. Bán hết cả gia tài của bọn họ e rằng cũng đủ.

 

Cố Vân Khê ánh mắt lấp lánh tỏa sáng. Hiện tại là hai ngàn đồng, nhưng qua hai mươi năm nữa, giá trị của nó sẽ tăng gấp mấy vạn ! Phải bây giờ nếu cô mua nó!

 

thì hiện tại cô cũng đang nghèo rớt mồng tơi.

 

lúc , quầy quần áo xôn xao một trận, nhao nhao vọt tới. Có ngóng, mới đưa một đống áo bông cùng áo thể thao. Không cần phiếu vải! Mấu chốt là hàng mới, cơ hội khó .

 

Cố Vân Thải phản ứng nhanh nhất, chạy vèo tới. Cố Hải Triều một tay kéo em gái, một tay kéo em trai, dám chen về phía .

 

Cố Vân Khê nhịn đầu thoáng qua. Ôi, những món đồ nếu mà tích trữ, chờ thời, thì bán sẽ bội thu lợi nhuận! Đáng tiếc, bây giờ cô tiền!

 

Giờ khắc , khát vọng đối với tiền tài của cô đạt tới đỉnh điểm!

 

Cố Vân Thải chen trong đám , cướp một cái áo bông bằng vải thô. Tuy rằng xí, kiểu dáng thời, nhưng mới toanh, sờ thấy mềm mại, dày dặn.

Phạm Khắc Hiếu

 

Cô cẩn thận khoác thêm cho Cố Vân Khê, "Ấm ? Em gái.”

 

Thân thể Cố Vân Khê thoáng cái liền ấm áp lên, tâm cũng ấm áp. Khuôn mặt nhỏ nhắn nhếch khóe miệng, lộ một nụ thật tươi, "Đặc biệt ấm áp. Cám ơn chị, chị mua thêm ba bộ nữa. Chúng mỗi một bộ, nếu đồ thể thao thì cũng mua bốn bộ , dù cơ hội khó .”

 

Cô dường như quên kén chọn cỡ nào. Dù quần áo đắt tiền đến mấy thì cô cũng chỉ mặc một mùa, chỉ mặc nhãn hiệu cao cấp nhất, bao giờ dùng qua đồ cũ.

 

 

Loading...