Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 133

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:11:21
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vẻ mặt Cố Vân Khê lạnh lùng như băng: "Lời tính. Mọi chuyện do chú cảnh sát định đoạt."

 

, lời sai, qua đường càng kích động, kiên quyết cho kẻ bại hoại chạy trốn.

 

Người dám cả gan gọi cảnh sát, khẳng định .

 

Hai cảnh sát nhanh chóng mặt: "Kẻ cướp ?"

 

Tên còn giành một bước, nhưng Cố Vân Khê phản ứng lẹ làng hơn. Cô chỉ thẳng tên bắt, lớn tiếng : "Chính là gã ! Hắn và đồng bọn phục kích cháu, cướp chiếc cặp sách, bên trong giấy báo thi quan trọng. Trước đó lâu, cháu đắc tội với một nhóm nước R."

 

Giọng cô vang vọng, nhanh nhẹn, dứt khoát. Viên cảnh sát chút mơ hồ: Kẻ cướp nhắm giấy báo thi? Logic vẻ hợp lý.

 

Anh theo bản năng hỏi: “Cháu đắc tội với nước R? Tình huống như thế nào?”

 

“Không còn thời gian giải thích nữa!” Cố Vân Khê đồng hồ đeo tay. Họ khỏi nhà sớm hơn một tiếng rưỡi, nhưng bây giờ trôi qua nửa tiếng.

 

Theo lý thuyết, giờ ở trường thi.

 

“Chú cảnh sát, phiền chú cùng cháu một chuyến tới Phục Đại. Mọi chuyện đều bắt nguồn từ đó.”

 

Cố Hải Triều gần như phát điên: "Em! Đi Phục Đại gì? Em còn thi nghiệp cấp Ba cơ mà! Em khó khăn lắm mới vượt qua vòng sơ khảo Lớp Thiếu Niên, giành tấm giấy báo thi đó..."

 

Vì ngày , em gái cố gắng, lúc nào cũng dán mắt sách vở.

 

Cơ hội cực kỳ quan trọng đối với em, thể là nghịch thiên cải mệnh.

 

Lớp Thiếu Niên chỉ nhận những thiên tài mười lăm tuổi, mà năm nay cô 14 tuổi, vặn. Nếu đợi đến sang năm sẽ còn cơ hội nữa.

 

Người qua đường một phen kinh ngạc: Trời ơi, cô bé đang chuẩn thi nghiệp cấp Ba ? Cướp giấy báo thi của con bé là hủy hoại cả tương lai của nó, kẻ nào thất đức đến chứ?

 

Cố Vân Khê mấp máy môi: "Giấy báo thi cướp, em thể thi nghiệp cấp Ba . Em nghĩ, đây là âm mưu của bọn . Chính vì sự tồn tại của em tạo mối đe dọa lớn đối với họ."

 

Lời , tất cả liền nóng nảy. Tuy rằng bọn họ hiểu, cũng rõ chuyện bên trong, nhưng, thể để cho âm mưu của nhóm thực hiện .

 

"Cháu còn nhỏ như thi nghiệp cấp Ba, là thần đồng đúng ? Lớn lên nhất định là rường cột quốc gia, đám nước R đó chắc chắn là ghen tức đỏ mắt .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-133.html.]

 

“Đồng chí cảnh sát, các mau giúp nghĩ biện pháp .”

 

Nhóm cảnh sát thương lượng một hồi: "Được, chúng sẽ đưa cháu Phục Đại."

 

Một đưa tên bắt về cục, một đưa Cố Vân Khê đến Phục Đại.

 

Hai mươi phút , Cố Vân Khê xuất hiện ở Phục Đại. Cô dựa "tấm thẻ đặc biệt" (tức là quen mặt) để thẳng tiến qua cổng trường, dẫn đến văn phòng khoa máy tính tìm giáo sư.

 

Phạm Khắc Hiếu

Mấy vị giáo sư thấy cô, đều kinh ngạc: "Cố Vân Khê? Không em thi nghiệp cấp Ba ?”

 

“Là như ạ...” Cố Vân Khê dùng hai phút để tóm tắt ngắn gọn chân tướng sự việc.

 

Giáo sư Trương sắc mặt đại biến: "Cái gì? Giấy báo thi của em cướp ?" Thật sự là c.h.ế.t mà!

 

Cố Vân Khê khẽ gật đầu: " . Bọn chúng phục kích em chuẩn xác ngay đường . Em nghĩ, gần đây em gây xích mích với đội Inoue, chỉ bọn họ mới đủ khả năng sắp đặt một kế hoạch tinh vi như . Dám ngang nhiên loạn lãnh thổ nước , họ tưởng bây giờ vẫn là 50 năm ?"

 

Inoue chịu tổn thất nặng nề, bồi thường năm mươi chiếc máy tính, coi như rút sạch máu. Danh tiếng tan tành, còn cấp quốc gia răn dạy một trận, mất hết thể diện. Sao gã thể căm hận cho ?

 

Đương nhiên, Cố Vân Khê gã căm ghét nhất, mặc dù cô rõ ràng là nạn nhân. những kẻ côn đồ, cường đạo bao giờ quan tâm đến lẽ . Trước đây Cố Vân Khê cự tuyệt lời mời chào của bọn chúng, giờ trả thù là điều dễ hiểu. Lần , cô đủ căn cứ để tin rằng đây chính là đòn trả đũa từ Inoue.

 

Loại đàn ông nhỏ nhen như , thật đáng khinh bỉ.

 

Giáo sư Trương cũng nhận điều , sắc mặt ông vô cùng khó coi. Những kẻ quá đáng, thì phá hoại máy tính, hủy hoại tiền đồ của Cố Vân Khê.

 

Ông bực bội: "Không lo học hành cho tử tế, cả ngày chỉ nghĩ đến những thủ đoạn bẩn thỉu, tiền đồ chứ?"

 

Cố Vân Khê nhẹ nhàng ngắt lời, giữ sự bình tĩnh: "Giáo sư Trương, điều quan trọng nhất lúc là kỳ thi Đại học. Thầy thể giúp em bổ sung gấp giấy báo thi ạ?"

 

“Em chờ một chút, sẽ gọi điện thoại ngay.” Giáo sư Trương vội vã chạy ngoài.

 

Các giáo sư khác , cũng lượt bước theo. Trước khi , họ quên an ủi Cố Vân Khê: "Chúng sẽ tìm cách giải quyết, em đừng quá lo lắng. Dù thế nào nữa, em cũng cần giữ tâm trạng thật ."

 

“Vâng ạ.”

 

 

Loading...