Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 130

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:11:18
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Vân Khê mở danh sách, "Giáo sư Trương, phiền thầy tìm giúp em đầy đủ những vật liệu ."

 

Chuyện đến nước , Giáo sư Trương ngăn cản kịp, đành hợp tác. Những thứ cô yêu cầu đều là đồ dùng bình thường sẵn trong kho, nên ông sảng khoái chấp thuận.

 

Cố Vân Khê xổm xuống, chăm chú vùi đầu công việc. Cô nghi ngờ thanh RAM ai đó cố tình động chạm, nhưng cô vội kiểm tra nó ngay, mà bắt đầu kiểm tra những bộ phận khác , loại trừ từng khả năng một.

 

Lý Hạo Học hé miệng, âm thầm lo lắng cho cô. Việc cô đ.á.n.h cược chút liều lĩnh. "Giáo sư Trương, thầy nghĩ em ?"

 

"Khó lắm." Giáo sư Trương động tác tháo lắp thuần thục của cô, trong lòng dấy lên chút tin tưởng.

 

Giáo sư Trương tin rằng Cố Vân Khê thông minh, tỉnh táo, và luôn giữ thái độ khiêm tốn, là một sinh viên đặc biệt đáng tin cậy.

 

Tương tự, Yamaguchi Minako cũng đang hỏi Inoue cùng một câu hỏi: "Anh nghĩ xem, liệu cô thể ?"

 

Inoue cực kỳ khinh thường, chế giễu: "Đến giáo sư còn bó tay, con nhóc đó chỉ là một sinh viên quèn, bản lĩnh đó? Cùng lắm thì chỉ là sự vùng vẫy vô ích mà thôi."

 

Anh còn vẻ đạo mạo kêu gọi đầu hàng: "Cố Vân Khê, nếu cô chịu nhận , sẽ bỏ qua chuyện. Trong nghiên cứu học thuật, nhân phẩm quan trọng nhất, kỹ thuật chỉ xếp ."

 

Yamaguchi Minako hùa theo: " , cô đừng cố chấp nữa. Tuổi còn trẻ sai chuyện, sợ hãi cũng là điều bình thường."

 

Chưa đợi bọn họ hết câu, thấy một tiếng "tít tít" báo . Cố Vân Khê bật , tháo thanh RAM xuống, cẩn thận dùng cục tẩy lau nhẹ lên các chân tiếp xúc mạ vàng (gold finger) cất giọng: "Các chân tiếp xúc của thanh RAM hỏng ."

 

Một chân tiếp xúc mạ vàng rớt , đây là chi tiết cực kỳ nhỏ, nếu tinh ý sẽ khó mà nhận .

 

Cả đám xúm vây xem, mỗi một vẻ mặt khác , đặc biệt là Inoue, khuôn mặt chuyển sang xanh mét.

 

Cố Vân Khê Inoue và nhóm của , lớn: "Thật sự là chuyện lạ. chỉ từng thanh kim loại oxy hóa thôi, chứ từng rơi mất một chân như thế bao giờ, ha ha."

 

"Bạn học Inoue, chuyện đấy chứ?"

 

Inoue mặt nặng như chì, đáp : "Nói càn! loại đó."

 

, nhưng đều ngầm thừa nhận Inoue chính là thủ phạm, ấn tượng về xuống dốc phanh.

 

Giáo sư Trương lạnh lùng nhóm họ, ngọn lửa giận dữ trong lòng ông đang âm ỉ bùng lên. Đây là hành vi trộm chìa khóa phòng máy rõ ràng. Phải ổ khóa ngay trong hôm nay!

 

"Được ." Cố Vân Khê nghịch thanh RAM một lúc, đó lắp và khởi động máy tính. Chỉ chốc lát , màn hình sáng lên.

 

Cô gõ lệnh, nhanh liền tiến giao diện quen thuộc.

 

" tin!" Inoue chạy vội tới, đẩy Cố Vân Khê sang một bên. Anh tự tay thử máy tính, nhưng bất kể thao tác thế nào, thứ vẫn chạy trơn tru, hề một chút trục trặc nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-130.html.]

 

Sắc mặt càng lúc càng tệ , trong khi Cố Vân Khê vẫn quên thêm dầu lửa: "Bạn học Inoue, đừng quên vụ cá cược nhé."

 

Đây đúng là "tham bát bỏ mâm".

Phạm Khắc Hiếu

 

Giáo sư Trương vỗ vai Cố Vân Khê, ánh mắt tràn đầy sự yêu mến: "Làm lắm."

 

Cố Vân Khê híp mí đáp: "Chỉ cần can đảm và cẩn thận thôi ạ."

 

nên rằng từng "mổ xẻ" bao nhiêu chiếc máy tính cũ ? Thậm chí cấu trúc bên trong của chúng, cô còn rõ như lòng bàn tay nữa.

 

Trước từng một thời gian cô đặc biệt thích tháo tung thứ, món đồ nào thể thoát khỏi bàn tay nghịch ngợm của cô.

 

Vài ngày , phòng máy tính bổ sung thêm bốn mươi chín chiếc máy tính mới, mở rộng thành ba phòng máy. Điều khiến cả thầy và trò đều vui mừng khôn xiết.

 

Không là ai quyên tặng máy , thật sự quá . Sau họ thể mỗi một máy, cần phiên xếp hàng chờ đợi nữa.

 

Còn một chiếc nữa là do Giáo sư Trương đặc biệt đấu tranh xin , như một phần thưởng dành riêng cho Cố Vân Khê.

 

Nếu cô, sẽ tin tức như thế .

 

Cố Vân Khê cảm thấy như lộc trời cho, kinh ngạc và vui mừng khôn xiết.

 

Tuyệt vời, cuối cùng cô cần đến phòng máy tính mỗi ngày nữa.

 

"Em cảm ơn Giáo sư Trương ạ."

 

Trước đây cô cũng mua máy tính, nhưng cá nhân cô thể mua mẫu mới nhất, thông qua những kênh đặc biệt mà cô quan hệ để tiếp cận.

 

Nghĩ mà xem, cả trường học lớn như đây chỉ vỏn vẹn năm chiếc máy tính, cất giữ như bảo bối.

 

Giáo sư Trương thấy nhiều máy tính như , tâm trạng phấn khởi: "Đây là thứ em xứng đáng . May mắn là em thông minh và khả năng, giúp chúng gỡ gạc mặt mũi trong vụ ."

 

Cố Vân Khê chỉ cần nghĩ đến cảnh Inoue mất mặt ê chề là thấy vui mừng khôn xiết. "Mọi thế nào để Inoue giữ lời hứa ? Em còn tưởng sẽ giở trò chứ?"

 

Giáo sư Trương khẩy: "Đã gửi bản thỏa thuận tới đại sứ quán của bọn họ . Vụ mất mặt coi như lan truyền khắp nơi, ngay cả cấp cũng . Nếu nặng hơn, Inoue thể khai trừ khỏi trường."

 

"Ha ha ha, mấy ngày nay thấy Inoue , phạt đ.á.n.h đấy chứ." Cố Vân Khê thầm nghĩ, thể trách cô , chỉ thể trách Inoue quá đê tiện.

 

"Em đoán đúng đấy."

 

 

Loading...