Trong khu tập thể cũ kỹ, Cố Vân Thải đang xổm trong sân sơ chế nguyên liệu. Tối nay cô định một nồi cơm rang trứng, kèm với canh sườn hầm ngô.
Vì Cố Hải Triều và Cố Vân Khê đều thẻ ăn, nên bình thường cả hai sẽ ăn bữa trưa ở căng tin trường mới về nhà. Còn Cố Vân Thải nấu nướng ở nhà để tiết kiệm thời gian chạy tới chạy lui, giúp cô thêm thời gian rảnh để sách. Sự sắp xếp là hợp lý nhất.
Cố Vân Thải đang thoăn thoắt việc, thì bỗng một bóng tiến gần. "Chị Vân Thải, chị thật sự quá đảm đang, lo chu việc nhà, còn nấu ăn ngon, chăm sóc gia đình như . Mọi đều khen chị là phụ nữ đảm đang hiếm , ai cưới chị đúng là phúc khí mười tám đời."
Đó là Cố Như. Cô khéo miệng như bôi mỡ, ngừng tâng bốc Cố Vân Thải. Trước những lời khen trắng trợn như , mặt Cố Vân Thải đỏ bừng, cả thấy ngượng ngùng, đáp : "Đó là những việc nên thôi mà."
Gần đây ăn uống , cô bé lớn phổng lên, dáng mảnh dẻ, gầy cao, làn da trắng nõn mịn màng. Cô mặc bộ đồ thể thao màu xanh nhạt, trông thanh tú và đáng yêu.
Cố Như chị họ khác xưa, trong lòng lập tức tính toán. "Trên đời chuyện gì gọi là nên ạ. Chị ôn nhu và thiện lương như , khiến nhịn mà yêu mến. Em cũng thích chị, chị Vân Thải, chị thể nấu cơm cho em ăn ?"
"Chuyện ..." Cố Vân Thải chút khó xử, cô dính líu đến chuyện của nhà bên đó chút nào.
"Chị nhé? Chị Vân Thải, chị là nhất mà." Cố Như ngọt xớt, nũng nịu. Cố Vân Thải chịu nổi những lời ngon tiếng ngọt như , bắt đầu mềm lòng. đúng lúc , một giọng quen thuộc đột ngột vang lên.
"Chị Hai, chị qua đây một chút, chuyện ." Là Cố Hải Ba. Cậu mái hiên nhà , vẻ mặt nghiêm nghị.
Cố Vân Thải tưởng rằng xảy chuyện gì, vội vàng chạy đến: "Làm thế?" Cố Hải Ba liếc Cố Như một cách lạnh lùng, hạ giọng : "Cố Như quá nhiều toan tính, ý đồ . Chị đừng gần cô , cẩn thận nó lừa gạt."
Cậu chẳng hề thích Cố Như chút nào, càng ưa nhà Nhị phòng và Bà nội Cố. Những ấm ức chịu đựng trong những năm qua, ghi nhớ trong lòng, một khắc cũng dám quên.
Thân nhân nào? Anh trai, em gái lớn và em gái nhỏ mới là của , những khác đều đáng bận tâm.
Cố Vân Thải rầu rĩ thở dài, "Chị cũng , nhưng, chị nên từ chối thế nào."
Tính cách cô quá đỗi hiền lành, ấm áp, nỡ phật lòng khác. Đặc biệt là những mở lời khen ngợi , cô càng thể cự tuyệt.
Cố Hải Ba hiểu rõ tính cách chị gái, nên chỉ đành thở dài nhẹ nhõm, thôi thì tự trông chừng chị. May mắn là khi nhảy lớp, trở thành bạn học cùng lớp với chị, cả hai học lẫn về đều .
“Chị Hai, chị bếp nấu cơm . Ăn xong chúng sẽ bắt đầu ôn tập. Phải tranh thủ hết các đề thi giữa kỳ trong tháng cuối cùng .”
Những đề thi đều do Cố Vân Khê soạn .
Hiện tại Cố Vân Thải tâm ý tập trung thi đỗ cấp Ba, dù là trường công lập thường cũng . Em gái đúng, bằng cấp vẫn quan trọng.
Người , ở tuổi nào thì nên việc đó. Ở tuổi , cô nên chăm chỉ sách, trau dồi bản . Khi nào cô thực sự học thêm nổi nữa, lúc đó mới tính toán con đường tương lai.
Tuy nhiên, cô cũng lo lắng lắm về điểm , nhà giờ tiền, còn một cô em gái siêu thông minh, con bé thể sắp xếp thứ thỏa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-125.html.]
“Được , gọi Lữ Tinh lên đây.”
“Vâng ạ.” Cố Hải Ba hề ghét bỏ Lữ Tinh và bà Diệp.
Cố Như nheo mắt . Cố Hải Ba quả hổ danh là thành công nhất trong bốn em, chỉ thông minh vượt trội, đầu óc cực . Thế nhưng, nếu Tề Tĩnh dẫn dắt, đời nó cũng chẳng thể đạt đỉnh cao như kiếp . Chỉ cần tay phá hỏng cơ hội của nó sớm hơn là .
Bên ngoài sân chung, một đàn ông trẻ tuổi đang quanh quất, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó. Có hàng xóm thấy bèn tiến tới hỏi thăm, lúc mới đáp: "Đây là nhà của Cố Hải Triều ?"
Hàng xóm nhiệt tình, : " , nhưng giờ nó về, em trai em gái nó đang ở nhà đấy."
Phạm Khắc Hiếu
"Không , tìm bọn họ cũng ."
Người đàn ông trẻ tuổi bước khu nhà, liếc mắt một cái liền thấy bóng dáng quen thuộc , trái tim lập tức đập rộn ràng điên cuồng. “Cố Vân Thải!”
Cố Vân Thải ngẩng đầu , ngạc nhiên thôi: "Khương Nghị, tìm tới đây? Anh trai ở xưởng ?"
Khương Nghị thiếu nữ duyên dáng mặt, đầu óc như trống rỗng, là cái cảm giác mất kiểm soát .
Cô đến xưởng nữa, gã cảm thấy như thiếu một thứ gì đó, buồn bã và mất mát. Cho đến giây phút , gã mới nhận , thứ gã thiếu chính là cô! Mấy ngày nay gã nhớ cô da diết!
Gã thích cô gái , đây tính là yêu sớm ?
“ ở gần đây, nên ghé qua xem một chút.”
Cố Vân Thải hỏi nhiều, ngược còn ân cần hỏi: "Anh ăn cơm ? Nếu thì ăn cùng luôn ."
Lời thật khiến Khương Nghị cảm thấy ấm áp, gã nhịn rộ lên, "Được."
Gã đồng ý quá nhanh, khiến Cố Hải Ba một bên khỏi hoài nghi, cố tình tới ăn chực đây.
Đột nhiên, một giọng kinh ngạc tột độ vang lên: "Anh là... Khương Nghị?"
Là Cố Như! Cô dám tin mà trừng lớn mắt. Sao là ?! Bọn họ gặp sớm đến thế ? Chuyện thể nào! Cô còn từng tìm Khương Nghị...
Khương Nghị là một tên côn đồ, nhưng vô mối quan hệ phức tạp trong xã hội, trọng nghĩa khí, là một công cụ cực kỳ đắc lực. Chỉ cần cô thu phục , thể cô nhiều việc.
Điều quan trọng hơn hết, Khương Nghị chính là chồng thứ hai của Cố Vân Thải! Tình cảm hai họ vô cùng !
Mười lăm năm bọn họ mới gặp qua buổi xem mắt, nhưng, tại chuyện diễn sớm như ?