"Tất nhiên là ." Cố Vân Khê đang tuổi lớn, ăn nhiều hơn nữa cũng chẳng sợ béo.
Yamaguchi Minako mỉm : " mời cô gia nhập nhóm nghiên cứu của chúng , mỗi tháng sẽ trả cho cô một nghìn tệ tiền lương, thế nào?" Cô tìm hiểu, thu nhập hàng tháng một trăm tệ coi là cao ở Trung Quốc.
Nào ngờ, Cố Vân Khê lộ rõ vẻ ghét bỏ: "Keo kiệt thật đấy." Xưởng nhà cô mỗi tháng thể kiếm hàng trăm nghìn tệ, cho dù chia đều cho bốn em, cô cũng hàng chục nghìn.
"Cái giá là đang bố thí cho kẻ ăn xin , cô Yamaguchi Minako? Cô xem thường như , e rằng chúng thể bạn ."
Cô nghiêm mặt: "Từ giờ trở , xin cô giữ im lặng. Ăn xong bữa cơm thì đường ai nấy , gặp ngoài đường cũng đừng chào hỏi nữa."
Yamaguchi Minako một nữa cảm thấy bất lực một chịu theo bất cứ quy tắc nào.
"Cô giá , bất kể bao nhiêu cũng đồng ý."
Cố Vân Khê thản nhiên : "Một triệu."
Yamaguchi Minako kinh hãi kêu lên: "Cái gì?!" Cô nhầm đấy chứ?
"Là đô la Mỹ, một tháng." Cố Vân Khê cố tình đưa mức giá khủng để dọa đối phương rút lui.
“Cô còn dám vòi tiền?" Gương mặt Yamaguchi Minako méo mó , trông vẻ hung dữ.
Cố Vân Khê nhịn quan sát cô thêm vài giây, nhạt. "Tiểu thư Minako, cô là thục nữ mà, xin hãy chú ý hình tượng."
Cô đặt đũa xuống, cử chỉ vẫn giữ sự nho nhã, lễ độ. " ăn xong . Cảm ơn cô chiêu đãi, ăn ngon. , cô cần mời nữa ."
Cô xách cặp lên bước ngoài. Yamaguchi Minako tức giận trừng mắt theo, cam lòng đuổi kịp. "Bạn học Cố, chúng còn xong cơ mà..."
Cô tóm lấy cánh tay Cố Vân Khê. Cố Vân Khê giãy mạnh, hai giằng co, loay hoay thế nào va trúng cánh cửa phòng bao ngay bên .
Cánh cửa "két" một tiếng đẩy , vài đàn ông ngay ngắn bên trong ngạc nhiên đầu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-124.html.]
Cố Vân Khê liếc thấy nhóm Inoue. Cô lướt ánh mắt qua, lộ vẻ gì, âm thầm ghi nhớ khuôn mặt từng . Sau đó, cô vẻ tức giận đẩy mạnh Yamaguchi Minako , mắng: "Đáng ghét thật! Mất mặt thế thì vứt về nhà !"
Cô lấy tay che mặt, chạy vội ngoài như một cơn gió. Dù , mục đích của cô đạt . Những gì cần , những cần thấy cũng thấy.
Tuy nhiên, chính những hành động của đối phương thành công thu hút sự chú ý của cô. Cô vốn mấy hứng thú với hệ điều hành, chủ yếu là vì thời gian và tâm trí để .
hiện tại, cô chút hứng thú. Nếu thể tay đúng thời điểm then chốt, cắt đứt lợi thế và đ.á.n.h bại đối phương, cảm giác quả thực khiến phấn khích. Cô cần suy nghĩ thật kỹ, xem nên tay thế nào.
Cô , Inoue lập tức quát lớn: "Đồ phế vật! Ngay cả chuyện cỏn con thế cũng nên hồn!"
Yamaguchi Minako cảm thấy uất ức, nhưng mặt nhiều nhân vật lớn như cô dám nhiều, chỉ giải thích: "Tư duy của cô giống thường. Cô còn hiểu tầm quan trọng của danh vọng và tiền bạc."
"Tất cả đều là lời bao biện!" Inoue nghẹn cơn giận, dừng một chút, hỏi: "Cô thấy ?"
Yamaguchi Minako hé miệng: "Chắc là . Cô quen , thấy chắc cũng nhận ." Inoue: ... Cái lời gã cũng chẳng chút nào!
Gã sang đàn ông giữa, cung kính hỏi: "Tiểu Lâm , ngài nghĩ về ?"
Tiểu Lâm lộ rõ vẻ khinh miệt: "Người rõ ràng khuyết điểm về tính cách, quá mức cố chấp và kiêu ngạo, cách giao tiếp với bình thường. Đây lẽ là căn bệnh chung của giới thiên tài. Tương lai khó thành công, về cần lãng phí thời gian cho cô nữa."
Phạm Khắc Hiếu
Người Nhật Bản vì kinh tế đang phát triển mạnh mẽ nên phần tự mãn, trời sinh sùng bái kẻ mạnh. Trong mắt bọn họ, chỉ Mỹ mới coi là đối thủ cạnh tranh, những nước khác đều đáng kể.
Inoue cảm thấy Cố Vân Khê là đưa ý tưởng, chắc chắn tài năng nào đó. Đáng tiếc, cô chẳng chịu trao đổi với họ câu nào, trong mắt chỉ sách vở. là một con mọt sách chính hiệu.
"Cô thể vài ý tưởng ho về hệ thống quản lý thư viện." Gã vẫn chuyện với cô, xem thể moi tin tức hữu ích nào .
Tiểu Lâm khoát tay: "Ý tưởng quá bay bổng của một cô nhóc thì gì lạ . giữa ý tưởng và khả năng thực thi khác một trời một vực, cần bận tâm."
Cái giá một triệu đô la Mỹ mỗi tháng , rõ ràng là cố tình thách thức, hề điều, ngây thơ đến buồn .
" tìm Tập đoàn Điền Trung tài trợ cho các . Hãy cho , đừng để thất vọng." Inoue sang Điền Trung , trịnh trọng cúi chào: "Vâng, thưa ngài."