"Cái gì? Cải tiến Windows 2.0?" Vẻ mặt của Inoue cứng đờ, các đồng đội của gã cũng kinh ngạc tột độ. Trời ạ, đề tài quá khó .
Họ về Windows 2.0 và nghiên cứu qua một chút, nhưng vì nó quá khó sử dụng nên họ sớm từ bỏ.
Trần Hạo Học mỉm , : ", Windows 2.0 phát hành năm ngoái mặc dù thêm mấy chức năng, hỗ trợ chồng chéo cửa sổ, khống chế bố cục màn hình, nhưng vẫn thị trường công nhận. Việc chúng cần chính là tối ưu hóa cải tiến.”
Đội của họ từng tiếp xúc sâu, nếu bây giờ mới bắt đầu học và tìm mua tài liệu thì kịp. Tuy nhiên, đề tài tối ưu hóa và cải tiến giúp cả hai đội ở cùng một vạch xuất phát.
Mấu chốt nhất chính là, đề nhất thời thể giải . Công ty Microsoft chiêu mộ nhiều cao thủ như , bỏ nhiều tiền nghiên cứu như , dốc hết tất cả, cũng chỉ cho Windows 2.0 thực dụng. những sinh viên như bọn họ cải tiến, dễ ?
Những bên phía Inoue , quả thực vô cùng đau đầu. Họ thảo luận lâu nhưng vẫn đến kết quả nào.
Cuối cùng, Giáo sư Trương lên tiếng: " đề nghị đến hạn, nếu ai xuất sản phẩm của thì tiếp tục so cao thấp, như thế nào?"
"Được." Song phương đều đồng ý. Cứ như , sẽ tính là thua, bên còn cơ hội lật ngược thế cờ.
Inoue về phía Cố Vân Khê, : "Cô bé, em đề cuối cùng.”
Giọng gã mang ý cợt, như đang trêu đùa thú cưng trong nhà.
Mọi đồng loạt về phía Cố Vân Khê. Cô mới nhập môn, thể nghĩ đề mục gì? Chắc chắn cô chỉ nghĩ mấy trò con nít thôi. Inoue chỉ đang hứng chí, trêu chọc cô gái nhỏ nhà một chút.
Khóe môi Cố Vân Khê khẽ nhếch lên. Muốn trêu chọc cô ? Được thôi. Cô là nghiêm túc, giỏi trêu đùa khác, chỉ giỏi "hành hạ" những kẻ mới nghề bằng những thử thách thực tế.
Cô sớm tính toán kỹ lưỡng, mỉm : "Mời thiết kế một hệ thống quản lý truy vấn thông tin và cho mượn . Nói cách khác, việc tra cứu và mượn sách tự động hóa .”
Đề tài công bố, tất cả đều đờ đẫn. Đây là một khái niệm vượt xa khuôn khổ hiện tại, từng ai nghĩ đến đây.
Tề Thiệu cũng khá bất ngờ, hỏi: "Sao nhóc nghĩ ý tưởng ?”
Cố Vân Khê hệ thống quản lý đến thập niên 90 mới nhắc tới, hiện tại thứ đều thao tác thủ công.
"Mỗi ngày đều đến thư viện sách. Việc tra cứu tình trạng sách mượn thật sự phiền phức, nhân viên thư viện cũng vất vả vô cùng. Họ chỉ nhớ vị trí lưu trữ của từng đầu sách, mà còn thực hiện một khối lượng lớn công việc đăng ký thủ công, cực kỳ rườm rà. nghĩ, nếu tích hợp tất cả các chức năng đó bằng hệ thống tự động hóa máy móc, thì lẽ chỉ cần ba phút là xong."
“Muốn tìm sách, chỉ cần tra cứu máy tính . Nó sẽ hiển thị ngay sách cho mượn , vị trí chính xác ở , thậm chí là lịch sử mượn trả. Chỉ mất đúng một phút là thể tìm thấy thông tin liên quan.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-119.html.]
"Mọi thao tác mượn và trả sách đều thực hiện máy, loại bỏ việc đăng ký thủ công. Điều tiết kiệm đáng kể thời gian quý báu của ."
Đôi mắt của dõi theo cô, lấp lánh sự hứng thú. Những lời cô mở một hướng mới, một chân trời công nghệ vượt xa những gì họ từng hình dung.
Dự án vô cùng đồ sộ, thể thành chỉ với vài . chính điều đó khiến các giáo sư càng thêm nóng lòng bắt tay thử sức.
Giáo sư Trương dần nảy ý tưởng mới: “Ý tưởng thực sự tuyệt vời. sẽ trình duyệt và đề xuất xin kinh phí nghiên cứu ngay. Cố Vân Khê, em hứng thú tham gia cùng chúng ?"
“Hả? Em ?” Cố Vân Khê chút kinh ngạc.
Ánh mắt Giáo sư Trương đầy vẻ tán thưởng, " , chính là em. Em một bộ óc vô cùng linh hoạt, tư duy luôn thời đại. Em cứ việc tư duy bay bổng, những vấn đề kỹ thuật khác chúng sẽ tìm cách giải quyết."
Phạm Khắc Hiếu
Đưa ý tưởng sáng tạo? Quả nhiên, gừng càng già càng cay. Giáo sư Trương chỉ cần liếc mắt nhận giá trị cốt lõi của Cố Vân Khê.
Cô chuyên sâu về máy tính, những kiến thức quá thâm ảo thể ngoài khả năng. cô trải nghiệm và thấy vô công nghệ vượt thời đại. Tầm và kiến thức của cô bình thường thể sánh .
Cô tương lai của máy tính sẽ thế nào, Internet sẽ phát triển , và các loại phần mềm sẽ vận hành như thế nào.
Đây mới là thứ quý giá nhất.
Trong công tác nghiên cứu, quan trọng nhất là phương hướng.
Nếu ngay từ đầu phương hướng sai, thì dù cố gắng hết sức, vất vả mấy chục năm, cuối cùng công sức bỏ vẫn là công dã tràng.
“Em đồng ý, nhưng em một điều kiện nhỏ: Thầy giúp em xin hai thẻ dự thính và hai thẻ cơm.”
“Hai thẻ?” Giáo sư Trương Tề Thiệu bên cạnh cô, chẳng lẽ là vì ? Tề Thiệu cũng cần ?
Cố Vân Khê chỉ chỉ đàn ông trẻ tuổi đang trong góc, "Đây là trai em, Cố Hải Triều. Em dự thính hai chuyên ngành quản lý và tài chính.”
Cô vốn định để cả học các lớp buổi tối, nhưng cơ hội như , đương nhiên cô tranh thủ kiếm thêm lợi ích cho .
Cách xưởng chỉ hơn mười phút bộ, vô cùng thuận tiện.