Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 118

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:10:59
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sắc mặt của các giáo sư cũng khó coi, nhưng họ vẫn định tình hình: "Thắng bại là chuyện thường tình của binh gia, thất bại là của thành công. Tiếp theo còn hai ván nữa."

 

Trần Hạo Học c.ắ.n răng: ", chúng còn cơ hội lật ngược tình thế!"

 

Tâm tình của Inoue , nụ mang theo một tia dương dương tự đắc: "Đến phiên các đề, khó một chút . Chúng vui lòng tiếp nhận những lời khiêu chiến độ khó cao."

 

Trần Hạo Học nhíu mày suy nghĩ sâu xa, đồng bạn của cũng giúp đỡ bày mưu tính kế.

 

Cố Vân Khê ho một tiếng, cao giọng : "Ăn cơm , ăn no hãy tái chiến."

 

Cô đưa mắt Trần Hạo Học. Hắn đang thua nên tâm tình ăn uống, nhưng thấy ánh mắt Cố Vân Khê, trong lòng khẽ động: ", là sắt, cơm là thép. Chúng ăn no mới khí lực ứng chiến."

 

Đối phương cũng ý kiến, bọn họ cũng đói bụng, hẹn cơm chiều xong một hiệp nữa.

 

Cố Vân Khê tới căng tin, lập tức mỹ thực rực rỡ muôn màu muôn vẻ ở đây hấp dẫn, món gì cô cũng ăn.

 

Thịt kho tàu, thịt bò hầm khoai tây, trứng chiên cà chua, sườn hấp bột. Cô gọi mỗi món một phần.

 

đầu phát hiện cả cùng Tề Thiệu gọi đồ ăn nhiều lắm: "Anh cả, gọi thêm đồ ăn . Thầy Tôn chúng đừng khách khí, coi như trả bữa cơm trưa hôm đó."

 

Về phần Tề Thiệu, là ngại ngùng, mà đơn thuần là kén chọn đồ ăn.

 

Cố Hải Triều tương đối nội liễm, ngại chiếm tiện nghi của . Cố Vân Khê dứt khoát gọi thêm hai món cơm thịt, lúc mới trả thẻ cơm: "Cảm ơn thầy Tôn. Có cơ hội thầy ghé xưởng chúng ăn cơm, cách đó xa, ở trong hẻm đối diện Hải Đại Chính. Tài nấu nướng của chị thật sự tuyệt vời."

 

Sự thẳng thắn khách khí của cô khiến Tôn Thiên Minh vui vẻ: "Được, rảnh rỗi thầy sẽ ghé qua. Nơi em ở gần như , giúp em một thẻ dự thính ( giảng) ?"

 

Ánh mắt Cố Vân Khê sáng rực, cô hỏi đầy hy vọng: "Liệu thể ạ?" Cách còn hơn hẳn việc cháu tự mày mò sách mà hướng dẫn.

 

"Đương nhiên là thể chứ!" Tôn Thiên Minh mong rằng cô gái sẽ thường xuyên lui tới Đại học Phục Đán, như lẽ cô sẽ nảy sinh tình cảm gắn bó với ngôi trường . "Nếu bất cứ điều gì còn khúc mắc, em cứ việc tới tìm chúng . Giáo sư Trương còn đặc biệt với , ông hoan nghênh em đến dự thính."

 

Cố Vân Khê mừng rỡ mặt, liền chân thành lời cảm ơn. Quả thật, những thầy, cô ở đây đều là những bụng và nhiệt tình.

 

Cố Hải Triều hít hà mùi thơm của thức ăn, khỏi cảm thán: " là trường danh giá, đồ ăn ngon mà quan trọng là rẻ.”

 

Thậm chí còn rẻ hơn suất cơm mời đó. Ăn uống thế thì trường lỗ vốn mất, đúng là chuyện khó tin.

 

Cố Vân Khê khỏi bật . "Đây là trợ cấp của quốc gia. Nhà nước kỳ vọng sinh viên đại học, mong bồi dưỡng thêm nhiều nhân tài.”

 

Cố Hải Triều bừng tỉnh đại ngộ: "Em gái, nếu em thi trường , gần nhà ăn ngon.”

 

Tề Thiệu thản nhiên xen một câu: "Đội ngũ giáo sư bên so kém hơn Trung Khoa. Nếu tiếp nhận nền giáo d.ụ.c và tài nguyên hơn thì em vẫn nên chọn bên .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-118.html.]

 

Thật Cố Vân Khê còn quyết định. Mặc dù lựa chọn đầu tiên của cô là Khoa Đại, nhưng cô dám rời nhà quá xa. Một khi việc, cô sẽ ngoài tầm kiểm soát.

 

Cô và các em đều mang phận "pháo hôi". Muốn đổi vận mệnh, cô hao tâm tổn trí hơn nhiều. Huống chi, còn Cố Như, kẻ ngu xuẩn độc ác, thể đề phòng. Cô sợ đối thủ thông minh, chỉ sợ loại đối thủ hành động thiếu suy nghĩ, hề cố kỵ. Những như thế việc theo logic, thể nào dự đoán .

 

Thế nào, cũng chờ các chị đều vững.

 

Cô chủ động đổi đề tài: "Khi nào nước ngoài?”

 

"Chờ sang năm nghiệp thạc sĩ.”

 

Cố Vân Khê im lặng. Khoảng cách giữa với quả thực lớn như . Cô còn lên đại học, sắp nghiệp thạc sĩ .

 

Bữa cơm còn kịp kết thúc, Trần Hạo Học tìm đến. "Bạn học Cố, bạn học Tề, hai ý tưởng gì ?”

 

Vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng. "Xin hãy giúp chúng , chúng thực sự thể thua trận .”

 

Cố Vân Khê về phía Tề Thiệu. Cho dù cô chủ ý, cô cũng tìm cớ hợp lý để .

 

Tề Thiệu từ chối, trầm ngâm một lát: "Các đều học về hệ điều hành DOS ? Thế còn nhóm Inoue thì ?”

 

"Chúng đều học giống ." Trần Hạo Học lai lịch Tề Thiệu, cũng bản lĩnh thật sự: " cũng dám cam đoan.”

 

Nếu Tề Thiệu gợi ý một câu, thì lẽ bọn họ thua t.h.ả.m hơn, mất hết thể diện.

 

Tề Thiệu mỉm . "Hệ điều hành Windows 2 mới mắt năm ngoái.”

 

Vừa mắt? Nói cách khác, khả năng đối phương còn học . Cho dù học, cũng thể tinh thông. Đây là một cơ hội .

 

Phạm Khắc Hiếu

Trần Hạo Học ngay lập tức hiểu ngụ ý của Tề Thiệu. Đứng ở cùng một điểm xuất phát, sẽ tương đối công bằng.

 

Trận thứ nhất, thực chất bọn họ thua ở kinh nghiệm đủ, và kiến thức, kỹ năng của đối phương vượt xa bọn họ. Không thể trách bọn họ quá yếu, mà là đối thủ chạy mười mấy bước .

 

Mắt Trần Hạo Học sáng lên rực rỡ: "Cậu về nó ư?”

 

"Biết." Tề Thiệu chỉ học ở trường, còn mời gia sư đặc biệt lợi hại. Xuất và bối cảnh của nhất định thể đạt càng nhiều tài nguyên giáo d.ụ.c hơn.

 

Tương ứng, cũng trả giá và hồi báo cho gia tộc.

 

Ánh mắt Trần Hạo Học đầy hy vọng, tuyệt vời, cách giải quyết !

 

 

Loading...