Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 100

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:10:40
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hắn là ai? Rốt cuộc xảy chuyện gì?

 

Chỉ điều, bất kể chạy theo hướng nào cũng đều nhận ánh mắt nghi ngờ, bất an từ những hành khách xung quanh.

 

Chỉ một lát , nhân viên phục vụ xe lửa đồng loạt xuất hiện, chặn : "Đồng chí , xin mời giao chiếc vali đây."

 

Tên đồng bọn tức giận sợ hãi, nhưng vẫn cố giả vờ bình tĩnh: "Đây là đồ của ! Dựa cái gì mà các đòi?"

 

Từ tới nay từng gặp chuyện kỳ quái như , rốt cuộc đây là thứ đồ chơi gì thế?

 

Một giọng trong trẻo vang lên: "Đồ của ư? Vậy thử gọi nó một tiếng xem, nó trả lời ?"

 

Tên đồng bọn đầu lướt qua, đồng tử co rụt , chính là cô bé mục tiêu ! Hắn hậm hực: "Đồ thần kinh!"

 

Cố Vân Khê dám ngủ say xe lửa, đương nhiên là cô sợ gì nữa . Sáng sớm khi lên đường, cô kịp động tay động chân chiếc vali.

 

"Đồng chí ơi, đây là hành lý của , là tên móc túi, mau bắt ạ!"

 

Tên đồng bọn vội vàng quát lớn: "Mày tuổi còn trẻ ăn lung tung thế? Tao còn chẳng mày là ai, thể trộm đồ của mày ?"

 

Anh giơ tay lên, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng: "Đồng chí nhân viên, thề là hề bén mảng tới chỗ cô bé , đây rõ ràng là nó vu oan, hãm hại..."

 

Nhân viên phục vụ chằm chằm chiếc vali hành lý đang kêu inh ỏi ngừng. Đây là còi báo động ư? lắp còi báo động lên hành lý du lịch thì quả là chuyện lạ đời.

 

" xin hỏi một câu, đây thật sự là hành lý của ư?"

 

", chính là của !" Tên đồng bọn chuyện khí thế. Hắn đầu tiên loại chuyện thất đức , nên nhanh khôi phục sự trấn tĩnh.

 

Chiếc hành lý hề ghi tên, là của thì ai dám phủ nhận đây?

 

Nhân viên phục vụ cũng ngốc, bèn hỏi: "Sao cứ kêu hoài ? Tắt tiếng ."

 

Gã trộm nhanh trí đáp lời, viện cớ: " lỡ tay để quên món đồ chơi còi ở bên trong, là đồ chơi mua cho con trai thôi."

 

Về chuyện món đồ chơi đó đặt như thế nào, tránh nhắc tới.

 

Cố Vân Khê híp mắt, khẽ nhếch cằm: "Vậy mau lấy cho xem ."

 

Tên đồng bọn cứng cổ, giận dữ gầm lên: "Tao lý do gì mà lời một con nhóc như mày chứ?"

 

Hắn giả vờ như thật, nhưng vấn đề là, tiếng còi đòi mạng vẫn cứ ngừng rít lên bên tai, khiến đều cảm thấy khó chịu vô cùng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-100.html.]

Tề Thiệu bình thản : "Anh mở cái rương ."

 

Gã trộm ngạo mạn vang: "Ha ha, đây đúng là chuyện nực nhất mà từng ! Đây là túi du lịch cao cấp do nhà ở nước ngoài gửi về tặng , nó đặc biệt xịn xò..."

 

Nhân viên phục vụ giữ chặt cánh tay : "Đi, mời phòng việc của chúng ."

 

Gã trộm liều mạng giãy giụa, nhưng thoát khỏi sự kiềm chế của mấy nhân viên, đành điên cuồng nháy mắt với những kẻ đồng lõa đang ở bốn phía, xin giúp đỡ.

 

, thời điểm mấu chốt , ai dám nhảy ?

 

Lý tẩu tử cứ thế trơ mắt tên đồng bọn lôi , đến cả cũng chẳng dám cử động.

 

cảm nhận rõ ràng hai ánh mắt đang chăm chú . Ngẩng đầu lên, đó là Tề Thiệu và Cố Vân Khê.

 

Thần sắc của hai đứa trẻ cực kỳ giống , như như , giống như đang xem một vở kịch hề, giống như tất cả chuyện đều gọn trong lòng bàn tay chúng.

Phạm Khắc Hiếu

 

Trong lòng cô dâng lên một luồng khí lạnh lẽo, hiểu một dự cảm chẳng lành.

 

Hình như, đụng xương cứng .

 

điều kỳ lạ là hai đứa trẻ hề tố cáo cô , mà chỉ mỉm đầy ẩn ý khi ngang qua.

 

Lý tẩu tử hiểu ẩn ý đằng nụ đó, nhưng vẫn sợ hãi run rẩy. Đôi thiếu nam thiếu nữ quả thực giống thường.

 

Khi tới phòng việc của nhân viên, tiếp viên trưởng trực tiếp yêu cầu mở vali để kiểm tra.

 

Tên đồng bọn chần chừ, rõ bên trong rốt cuộc chứa thứ gì, nhưng chắc chắn là đặc biệt quý giá. Nếu , hai đứa trẻ tỏ vẻ khẩn trương đến thế.

 

Tài sản quý giá nên phô bày ngoài, nếu các nhân viên phục vụ thấy thì chắc chắn họ sẽ truy vấn đến cùng, thể qua loa cho xong chuyện?

 

"Anh mở? Vậy để ."

 

Tiếp viên trưởng tự hành động, ông xổm xuống. Tên đồng bọn thấy thế lập tức luống cuống, xông lên ngăn cản nhưng một nhân viên khác kịp thời giữ .

 

Hắn ngơ ngác nhân viên kéo lớp vỏ bọc bên ngoài , để lộ chiếc rương cứng cáp bên trong.

 

Tiếp viên trưởng kinh ngạc kêu lên: "Ôi chao, đây là hộp khóa mật mã ư? Mua từ nước ngoài về ? Mật mã là bao nhiêu?"

 

Ông tàu hỏa mấy chục năm, kiến thức rộng rãi, gặp qua ít chuyện lạ, nhưng cũng từng thấy thứ .

 

Tên đồng bọn , đành lắp bắp: "... quên mất ."

 

 

Loading...