XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 690
Cập nhật lúc: 2024-09-29 01:11:59
Lượt xem: 11
“Tiểu nương tử ngươi sao lại nói chuyện khó nghe đến thế!”
Minh Nhiên cười nhạo một tiếng: “Ta nói chuyện xưa nay khó nghe như thế, ngươi không thích nghe, thì đừng nghe, nhưng ta lại cứ phải nói, nếu người gánh vác Thiên Mệnh chính là ngươi, thì ngươi có c.h.ế.t hay là không!”
Đối phương bị nàng hỏi đến câm nín không trả lời được, căm giận rời đi.
Kỳ Niệm Nhất mỉm cười, đột nhiên cảm nhận được một luồng uy áp mãnh liệt từ phương Bắc truyền đến.
Lúc này, tất cả mọi người cũng cảm nhận được dị động như vậy, sôi nổi ra ngoài thăm dò.
Trên bầu trời phương Bắc, có một đám mây đen tới gần, lấy thế áp ẩo, ngay lập tức đáp xuống trong Lưu Ly Đàn, dừng vừa đúng trên con đường cách Kỳ Niệm Nhất không xa.
Người này mặc trường bào màu đen viền đỏ, áo choàng sau lưng quét đất, trên đầu vai có một đầu lâu trắng dữ tợn, không biết là đầu lâu của mãnh thú gì, lộ ra răng nanh sắc nhọn.
Hình dạng ma văn đỏ thẫm giữa trán của hắn làm Kỳ Niệm Nhất cảm thấy có chút quen mắt, còn đang nghi ngờ, đã lập tức nhìn thấy tất cả ma tu bên đường đồng thời quỳ một gối xuống đất cúi bái.
“Cung nghênh Ma Tôn!”
Nghe thấy hai chữ Ma Tôn, Kỳ Niệm Nhất mới kịp phản ứng lại.
Khó trách nàng cảm thấy vẻ ngoài của tam sư huynh của nàng và người này có chút tương tự, ngay cả ma văn giữa trán cũng không khác nhau bao lớn.
Kỳ Niệm Nhất không ngu ngốc đến mức đánh đồng phụ thân của tam sư huynh và bản thân tam sư huynh.
Nói đến cùng thì, bây giờ mặc dù có Cảm Nghiệp Tự ở giữa ổn định và hoà giải, nhưng mối quan hệ giữa Ma tộc và Nhân tộc, cũng không thể nói là hài hòa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-690.html.]
Năm đó nàng từng nghe thấy đại sư huynh và chưởng môn Linh Hư Tử nói với nhau mấy câu, khi đó nàng mới biết được, năm đó sư tôn thay đại sư huynh thu nàng và tam sư huynh vào môn hạ, là có nguyên nhân sâu xa hơn.
Khi đó Ma Tôn bế quan tiến sâu vào Thiên Thu Tuế.
Ma Tôn vốn chính là kẻ mạnh nhất trong mấy tu sĩ Tàng Phong Kỳ trên đại lục, Ma tộc xưa nay lại không đội trời chung với nhân loại.
Sau cuộc đại chiến năm đó, Ma Tôn dẫn dắt toàn bộ Ma tộc phương Bắc dời đến Lương Châu Mạc Bắc, xem như tạm lùi một bước, nhưng nếu như hắn thành công tiến vào Thiên Thu Tuế, thì tất sẽ thay đổi tình thế của toàn bộ đại lục.
Mặc dù từ sau lúc đó, Ma Tôn Cung Trạch Dận lúc ấy vẫn luôn kiềm chế thủ hạ ma tu, không cho xâm phạm lãnh địa của Nhân tộc, nhưng Mạc Bắc hoang vắng, ngoại trừ hoang mạc mênh mông, không có gì khác, m.á.u hiếu chiến chảy xuôi trong xương cốt đám ma tu làm sao có thể dễ dàng đối phó.
Ai có thể bảo đảm nếu sau khi Ma Tôn thành công thăng cấp Thiên Thu Tuế, sẽ không muốn ngóc đầu trở lại, dẫn dắt Ma tộc rời khỏi Mạc Bắc.
Khoảng thời gian đó, thế cục trên đại lục cực kỳ căng thẳng.
Phía nhân loại thậm chí cũng đã chuẩn bị để khai chiến, vô số tu sĩ âm thầm đi trước, phòng bị Ma tộc đột kích.
Cũng may, lần đó Ma Tôn vẫn chưa phá cảnh thành công, trên đại lục cũng không vì vậy mà có thêm một vị Thiên Thu Tiế.
Cố Diệp Phi
Nhưng khi đó bởi vì Ma Tôn mạnh mẽ độ kiếp, dẫn tới thế cục trên đại lục rung chuyển, lòng người hoảng loạn.
Vì xoa dịu lòng người, thể hiện sự thành ý, không biết giữa Ma Tôn, Tiên Minh và Thương Hoàn đã làm một giao dịch như thế nào, Ma Tôn đồng ý đưa nhi tử mình thương yêu nhất – tam hoàng tử của Ma tộc có một nửa huyết thống của nhân loại – đến môn phái của nhân tu để tu tập công pháp của Nhân tộc.
Cân nhắc xong, tam sư huynh mới đến Thương Hoàn, tiến vào môn hạ Vẫn Tinh Phong.
Nói là được thu làm đệ tử, nhưng trên thực tế lại giống như bị Ma tộc đưa tới làm con tin hơn.
Chỉ là con người của tam sư huynh, trong lòng căn bản không thèm để ý những chuyện này, mặc dù khi hành tẩu nhân gian bởi vì mình là một kẻ nửa người nửa ma, cho dù ở Nhân tộc hay là ở Ma tộc cũng đều phải chịu đủ loại kỳ thị lạnh nhạt, nhưng không ảnh hưởng chút nào đến cuộc sống vui sướng của hắn, suốt ngày chạy ngược chạy xuôi, dùng danh nghĩa đời tu hành để du ngoạn khắp nơi.