XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 593
Cập nhật lúc: 2024-09-29 00:43:39
Lượt xem: 10
Chỉ dựa vào một kiếm đã khiến ngàn vạn u hồn phải kinh sợ.
Người nọ mặc một đạo bào cũ nát, tháo bầu rượu thật lớn giắt bên hông xuống, ngửa đầu tiêu sái uống cạn.
Rượu chảy xuống từ hầu kết của hắn ta, chảy vào trong cổ áo, thấm ướt bộ râu rối bời của hắn ta.
Hắn ta bước đi loạng choạng chân trái đá chân phải, ngửa mặt lên trời cười to, đôi mắt mắt nhập nhèm say lờ đờ khiến không ai phân rõ được, rốt cuộc là hắn ta đang say hay là mọi người đều say chỉ mình hắn ta tỉnh.
Uống cạn một bầu rượu, hắn ta cười lớn ba tiếng rồi ném bầu rượu xuống, giơ kiếm lên c.h.é.m với vẻ tức giận.
Đây là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy kiếm tu Thiên Thu Tuế, không thèm thu liễm mà sử dụng chiêu kiếm mạnh nhất của mình.
Cố Diệp Phi
Thức cuối cùng của Thanh Liên Kiếm - Đồng Tiêu Vạn Cổ Sầu.
Kiếm này dứt khoát, muôn đời cùng nâng ly.
Một kiếm này c.h.é.m đôi núi biển, c.h.é.m vỡ mặt trăng mặt trời, c.h.é.m vào hồn phách trong suốt bất diệt ngàn đời.
Thân ảnh u hồn gần đạt tới Đại Thừa Cảnh kia chấn động, không ngờ lại cứng rắn đón được một kiếm này.
Rồi sau đó, ở biên giới Thâm Uyên, không ngờ lại có hai người xuất hiện.
Nam tử trung niên mặc đạo bào màu trắng sạch sẽ, trong tay cầm phất trần vung nhẹ.
Người còn lại thì mặc quần áo Thương Hoàn màu xanh đậm, có một gương mặt người thiếu niên khiến người ta khó có thể đoán được tuổi tác.
Có người nhận ra, đây là Cô Sơn đạo tôn và chưởng môn của Thương Hoàn.
Trong sự hoảng sợ, lúc này mọi người mới nhận ra được.
Năm vị cường giả Thái Hư Cảnh trong thiên hạ, hôm nay đã có ba vị xuất hiện.
Một góc Thâm Uyên, đệ tử Thương Hoàn và đệ tử Cô Sơn đều thấy bất ngờ.
"Chưởng môn."
"Đạo tôn."
Đến cả Yến Hoài Phong cũng hơi khiếp sợ.
Trên đại lục có một quy tắc bất thành văn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-593.html.]
Đó là cường giả Thiên Thu Tuế tuyệt đối không được tùy tiện nhúng tay vào thế sự.
Tuổi tác của họ đã đạt cả ngàn rồi, đứng trên đỉnh của thế giới này, vượt qua người phàm hay thậm chí là tu sĩ bình thường rất nhiều.
Một khi bọn họ tùy ý nhúng tay vào chuyện nhân gian, rất có thể sẽ khiến tất cả quy tắc vận hành của thế gian này mất đi hiệu lực.
Đối với người phàm mà nói thì đó là tai nạn khó tưởng tượng được.
Cho nên từ trước đến nay Yến Hoài Phong luôn tự hiểu rằng, trừ khi trong Thâm Uyên xuất hiện quái vật vượt qua Thiên Thu Tuế, còn không thì sẽ không tùy tiện mời bọn họ tới.
Không ngờ lần này ba vị tôn giả lại tới sớm như vậy.
Nhát kiếm của Thanh Liên kiếm tôn bay tới, Tử Thanh Thần Quyết của Linh Hư Tử cũng nối gót theo sau.
Ánh tím tràn ngập, bao phủ lấy u hồn trên không kia.
Phất trần của Cô Sơn đạo tôn ngăn cản lại, rõ ràng chỉ là một cây phất trần mềm mại, nhưng khi nằm trong tay Cô Sơn đạo tôn thì lại giống như một thanh kiếm.
Một thanh trường kiếm dẻo dai.
Kiếm ý của Cô Sơn đạo tôn mang theo đạo pháp, sau một kiếm khiến tai mắt của người ta rõ ràng hơn.
Là trong kiếm ý mà lão sử dụng có ẩn chứa Thanh Tĩnh Kinh giúp loại trừ cảm giác choáng váng hoa mắt do mọi người bị ảnh hưởng bởi ma khí của Thâm Uyên.
Ba cường giả Thái Hư Cảnh tạo thành hình tam giác vây quanh u hồn Thái Hư Cảnh đỉnh phong kia, ba người đồng thời ra tay.
Kỳ Niệm Nhất nhìn cảnh tượng này không chớp mắt.
Từ Kiến Long Môn đến Thiên Thu Tuế, bản chất biến hóa nhiều nhất là năng lực thiên địa.
Thiên Thu Tuế đại năng có thể vận dụng lực lượng thiên địa.
Bọn họ gọi cái này là - quy tắc.
Cũng vì vì bọn họ nắm giữ quy tắc chính của thế giới này nên mới càng không dám tự ý nhúng tay.
Cô Sơn đạo tôn lạnh lùng nói: "Mọi người, rời khỏi phạm vi ba mươi dặm ngoài kết giới."
Sau khi Yến Hoài Phong hơi khom mình hành lễ thì dẫn người lui ra ngoài.
Hiện tại đã là trận chiến mà họ không thể nhúng tay nữa rồi.