XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 58
Cập nhật lúc: 2024-09-22 17:39:53
Lượt xem: 33
Hắn đường đường là Yêu Hoàng, trước đây chỉ cần một ngụm đã nuốt được một tên nhãi nhép Kim Đan Cảnh sơ kỳ vào bụng. Vậy mà bây giờ lại phải chịu cảnh khuất nhục như thế này.
Trước khi châm dài hạ xuống, Kỳ Niệm Nhất hỏi: "Mộ đại phu, nếu ngươi gặp được nam nhân tên Cơ Sướng kia, ngươi sẽ làm gì?"
Cơ Sướng hiện tại vẫn còn là gấu trúc nhỏ, tạm ngưng lại động tác giãy giụa.
Mộ Vãn suy nghĩ rồi lạnh lùng nói: "Chắc là sẽ phế đi kinh mạch hai tay của hắn."
Đây là chuyện mà Cơ Sướng đã làm với nàng ở kiếp trước.
Nàng chỉ mong trả lại đúng như thế.
Kỳ Niệm Nhất thấy Cơ Sướng liên tục vung vẩy móng vuốt nhỏ, trầm ngâm một lát: "Việc này tạm thời hơi khó, trước mắt cứ thế đã.”
Dưới ánh mắt khó hiểu của Mộ Vãn, Kỳ Niệm Nhất tìm được Tỏa Linh Hoàn trong túi, trói chặt tứ chi gấu trúc nhỏ Cơ Sướng lại,.
"Tạm thời cứ như vậy trước, chờ rời khỏi Vô Vọng Hải thì ngươi lại tìm hắn tính sổ sau." Kỳ Niệm Nhất phủi tay.
Mộ Vãn giật mình nói không nên lời, một lúc sau mới lắp ba lắp bắp nói: "Nó, hắn, hắn là Cơ Sướng?"
"Đúng vậy."
Đôi mắt xinh đẹp của Mộ Vãn nhìn chằm chằm đôi mắt như hạt đỗ đen, lúc này đang đầy dấu chấm hỏi của gấu trúc nhỏ Cơ Sướng.
"Sao ngươi biết hắn là Cơ Sướng?"
Kỳ Niệm Nhất nhếch môi với vẻ thần bí: "Mộ đại phu, ta cũng có bí mật của mình."
Mộ Vãn nhìn chằm chằm gấu trúc một lúc lâu, sau đó mới nghẹn ra một câu: "Trông đần thật."
Cơ Sướng tức giận đến mức vung tứ chi lung tung.
Nàng ta nghẹn một hồi, mím môi, cầm một đầu khác của Tỏa Linh Hoàn, dắt gấu trúc nhỏ như dắt chó, dưới ánh mắt c.h.ế.t chóc của Cơ Sướng, thì thầm một câu: "Ta hận Yêu Hoàng ở hình người tới mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng không hiểu sao lại không xuống tay được với thứ này.”
Thứ này: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-58.html.]
Vậy thì ngươi buông ta ra đi chứ!
Cơ Sướng hoàn toàn không nhớ nổi rốt cuộc mình đã chọc giận hai nữ nhân này khi nào.
Trên đường đoàn người di chuyển lại nhận được truyền tin từ Lãng Hà, Kỳ Niệm Nhất lấy ngọc quyết ra dưới cái nhìn chờ mong của mọi người, dùng linh lực thăm dò, bên trong chỉ có hai chữ - thắng trận.
Chẳng qua Lãng Hà bị thương nặng.
Đối với kết quả này, mọi người không cảm thấy bất ngờ cho lắm.
Một bên là Trúc Cơ đối đầu với Nguyên Anh, một bên là Kim Đan đối đầu với Nguyên Anh.
Vốn dĩ trận chiến này bọn họ sẽ vô cùng gian nan mới đúng.
Nhưng không ngờ Kỳ Niệm Nhất lại kết đan ngay tại chỗ, Thôn Thiên Mãng bị thiên lôi đánh chết, trong tính toán ban đầu, quân số phải tổn thất ít nhất một phần ba, nhưng bây giờ cả đội ngũ lại chẳng tổn thất gì.
Có lẽ Thôn Thiên Mãng là yêu tu đại năng c.h.ế.t tức tưởi nhất.
Thậm chí còn khiến bọn họ sinh ra cảm giác tự tin khó diễn tả thành lời.
Nói không chừng chính mình cũng có thể kết đan ở Vô Vọng Hải, dùng lôi kiếp để bổ yêu tu Nguyên Anh một cú.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là nghĩ mà thôi.
Bọn họ cũng không có biến dị lôi linh căn ngàn năm có một, càng bị sét đánh càng mạnh.
Sau khi hai nhóm người tập hợp, trong lúc chuẩn bị xuất phát tới lãnh địa Xích Diện Hồ thì bất ngờ nhận được một tin tức.
Cố Diệp Phi
Tu sĩ Nguyên Anh Cảnh duy nhất ở Vô Vọng Hải là Dịch Thừa An đã tới Xích Diện Hồ trước mấy ngày để chiến đấu một mình, bây giờ có rất nhiều nhân tu bị bắt tới lãnh địa của Xích Diện Hồ đã chạy ra ngoài, chứng tỏ Dịch Thừa An thắng rồi.
Xích Diện Hồ cũng có tật lạ, nó bắt về rất nhiều nhân tu nhưng lại không ăn bọn họ, cũng không g.i.ế.c chết, mà chỉ nhốt bọn họ trong lãnh địa của mình, lúc rảnh rỗi nhàm chán sẽ thả ra ngoài làm trò.
Đương nhiên, trong mắt nó là trò chơi, nhưng đối với nhân tu thì lại là chỗ chết.
Mặc dù còn chưa gặp mặt, nhưng Kỳ Niệm Nhất cũng đã nghe qua cái tên Dịch Thừa An này không biết bao nhiêu lần.
Hắn là chỗ dựa tinh thần cho tất cả nhân tu ở Vô Vọng Hải.