Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 579

Cập nhật lúc: 2024-09-29 00:39:17
Lượt xem: 9

Ước chừng sau một chén trà nhỏ, Diệp Hi Vi từ trên đài cao cất bước đi xuống, bình yên vô sự.

Lúc này mọi người vẫn luôn căng thẳng mới hơi thả lỏng một chút.

Diệp Hi Vi khẽ nhếch cằm, nói với Thập Nhị Diệu của Thần Điện ở phía sau: “Hải Bắc, ngươi dẫn bọn hắn đi lên.”

Tinh Hải Bắc khom người đồng ý, mang theo mười một người khác lần lượt bước vào kiếm trận.

Có người dẫn đầu thì mọi người ít lo lắng hơn một chút.

Ánh mắt của Diệp Hi Vi đảo qua, lạnh giọng nói: “Người tu hành ở Nam Cảnh chúng ta không phải là người nhát gan.”

Sau lời nói này đã có một số người mang vẻ mặt kiên định.

Trên toàn nhà cách đó không xa, Kỳ Niệm Nhất đang nhìn một màn này.

Diêu Quang lo lắng nói: “Thiên Tôn chịu một kiếm của ngươi, đã sớm đã rửa hết ma khí của Thâm Uyên trong cơ thể, hiện giờ lại vào kiếm trận ngoại trừ cảm nhận được đau đớn ra thì không còn gì khác.”

Thượng Quan Hi: “Nhưng chuyện này chỉ có Thiên Tôn có thể làm, cho dù đổi thành ai, đều sẽ không có hiệu quả như vậy.”

Lạc Anh Thần Điện ở Nam Cảnh có địa vị phi phàm, một màn cuối cùng này nhất định phải do Thiên Tôn đến thì mới có thể hoàn toàn kéo màn che lên.

Diêu Quang nhíu mày lại: “Như vậy thật sự có tác dụng sao?”

Kỳ Niệm Nhất nhẹ giọng nói: “Còn chưa đủ.”

Diêu Quang: “Vậy vì sao còn muốn để Thiên Tôn diễn vở kịch này.”

Thượng Quan Hi liếc mắt nhìn nàng ta một cái: “Chỉ để cho Thiên Tôn và Thập Nhị Diệu cùng nhau diễn thì chắc chắn không đủ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-579.html.]

Nàng ta chỉ vào mấy phương hướng trong đám người: “Thấy được không, những người đó đều do ta sắp xếp vào, tu vi từ Luyện Khí đến Nguyên Anh, huyết mạch từ nhị phẩm đến lục phẩm đều có, chỉ có người của Thần Điện ra mặt thì tất nhiên nhiên không hoàn toàn có thể tạo được tác dụng, nhưng nếu còn có huyết mạch giả bình thường giống như bọn họ nguyện bước vào kiếm trận thì sao.”

Diêu Quang nghe vậy, nhìn theo hướng mà Thượng Quan Hi chỉ, phát hiện người do nàng ta sắp xếp lại có gần bốn mươi người, giấu ở trong đám người nhìn không ra manh mối.

Diêu Quang nhất thời không nói gì.

“Các ngươi đây không phải diễn trò hay sao.”

Cố Diệp Phi

Nụ cười của Thượng Quan Hi mang theo ý sâu xa: “Diễn trò thì thế nào, không phải kết quả là tốt hay sao?”

Nàng ta vỗ vỗ bả vai của Diêu Quang: “Đừng nóng vội, hai ngày nữa là đến lượt ngươi đi diễn kịch, Diêu Quang Tinh của chúng ta.”

Kỳ Niệm Nhất quay người hỏi: “Tin tức hôm nay đã tới chưa?”

Nói đến chuyện này, Thượng Quan Hi cũng thở dài.

“Trong Lạc Anh Thành, hôm qua lại có ba người tự sát, trong đó có hai người bị mật thám của Thần Điện cứu, một người khác… đã không còn.”

Thượng Quan Hi: “Không chỉ có Lạc Anh Thành, từ Nam Cảnh các nơi gửi tin tức tới, người không chấp nhận được sự thật của lực lượng huyết mạch lựa chọn tự sát theo đạo đã có gần ngàn người. Còn có một số người thừa cơ hội làm loạn, ý đồ tạt nước bẩn lên Thần Điện bà năm đại gia tộc định phản loạn nhưng quy mô không lớn, đều bị áp chế xuống, tin tức khống chế rất tốt, còn chưa truyền ra ngoài.”

Diêu Quang sa sút nói: “Cảnh tượng loạn như vậy, còn phải liên tục bao lâu đây… nhiều người đã c.h.ế.t như vậy, bọn họ vốn có thể không cần chịu đựng những chuyện này.”

Kỳ Niệm Nhất thu ánh mắt lại, nhẹ giọng nói: “Sẽ tốt lên.”

Bọn họ làm hết sức mình, vết thương còn lại cũng chỉ có thể nhờ thời gian đi chữa lành.

Rất nhanh, người dân ở Nam Cảnh phát hiện bọn họ hoàn toàn không có thời gian đắm chìm trong đau buồn.

Thần Tử đại nhân của bọn họ thành lập một quân đội, tất cả đều do huyết mạch giả từ Nguyên Anh Cảnh trở lên tạo thành, đã sẵn sàng chuẩn bị đối phó với sự đột kích của Thâm Uyên.

Bọn họ vốn cho rằng cho dù gia nhập quân đội cũng chỉ là tu luyện giống như bình thường, nhưng không nghĩ tới Thần Tử chỉ định phương án huấn luyện cho bọn họ có thể nói là địa ngục, gần như đánh nát và sắp xếp lại hiểu biết của bọn họ đối với đấu pháp.

Loading...