XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 56
Cập nhật lúc: 2024-09-22 17:33:00
Lượt xem: 37
“Tránh xa ta ra.” Mộ Vãn lạnh lùng nói, “Cũng tránh xa nàng ta ra.”
Tay Tạ Thiên Hành giằng co giữa không trung, xấu hổ bỏ xuống, cười cười.
Hắn nhìn thân ảnh Kỳ Niệm Nhất đang một mình đối mặt với thiên lôi, ánh mắt ngơ ngẩn.
Rõ ràng đệ tử đứng đầu Thương Hoàn là hắn, còn được xưng là Thương Hoàn ngọc bích. Nhưng trên con đường tu hành lại luôn thua kém nàng một đoạn.
Thời điểm hắn nhập môn, một tháng đã dẫn khí nhập thể, ba năm Luyện Khí, khiến mọi người chú ý.
Nhưng thế nhân không biết, Kỳ Niệm Nhất dẫn khí nhập thể chỉ cần một ngày, Luyện Khí cũng chỉ cần nửa năm.
Thiên phú kinh khủng như vậy, không biết vì sao lại giống như cố tình che giấu, vĩnh viễn không truyền ra Thương Hoàn.
Nhưng cũng làm hắn thở phào nhẹ nhõm.
Trúc Cơ thăng lên Kim Đan sẽ phải nhận năm đạo lôi kiếp, đủ để đốt Thôn Thiên Mãng thành mãng xà nướng.
“Đồ điên! Tại sao nhân loại lại có kẻ điên như ngươi!!” Thôn Thiên Mãng bị Trầm Uyên ghim chặt, không thể nhúc nhích, chỉ có thể sống sờ sờ cùng với Kỳ Niệm Nhất bị một đạo thiên lôi bổ xuống.
Trên bầu trời Vô Vọng Hải kiếp vân dày đặc, hai người bên trong trà thất lại là bầu không khí trầm lặng, chỉ cần động vào là nổ ngay.
Đôi mắt Thiên Cơ Tử nhìn về hư không, trên bản đồ sao, mệnh tuyến thuộc về Kỳ Niệm Nhất sáng ngời kim quang, trong một khắc này, thoát khỏi một mệnh tuyến khác đang quấn quanh.
Ánh mắt hắn khẽ động, cũng không nói cho Ngọc Hoa Thanh biết những dị động đó.
Tiểu cô nương được định trước không thể vượt qua Tiểu Trọng Sơn lại sắp sửa kết đan sao?
Cuối cùng, dưới tiếng sấm vang trời và tiếng gầm rú hoảng sợ của Thôn Thiên Mãng, năm đạo thiên lôi mạnh mẽ đánh xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-56.html.]
Cố Diệp Phi
Kỳ Niệm Nhất không sợ chút nào, một tay cầm kiếm trấn áp Thôn Thiên Mãng, một tay khác lại tay không đối mặt với thiên lôi.
Thiên lôi đáng sợ c.h.é.m thẳng vào cánh tay phải của nàng, ở trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, lôi khí quấn quanh toàn thân nàng, cánh tay phải ngay lập tức cháy đen, lại trong một khắc hiện ra kim sắc vỡ vụn tái tạo ra thân thể trắng lạnh như ngọc.
“Biến dị lôi linh căn ngàn năm khó gặp, trời sinh không sợ lôi kiếp.” Tiêu Dao Du hít sâu một hơi, “Kẻ điên này đã tính toán trước thời điểm bản thân kết đan, dự định dùng lôi kiếp đối phó Thôn Thiên Mãng. Nếu không dựa vào đám Trúc Cơ chúng ta, không biết đã có bao nhiêu người c.h.ế.t trong miệng Thôn Thiên Mãng.”
Mộ Vãn ánh mắt âm trầm: “Nhưng tại sao uy lực của lôi kiếp kết đan này lại ngang ngửa lôi kiếp khi kết anh?”
Trong lúc linh lực điên cuồng xoay chuyển trong khí hải, quyển sách chứa thiên mệnh cũng lật sang trang mới.
Lần này, chữ trong hơn hai mươi trang sách biến mất, để lại trang giấy trống màu đen đang đợi người viết tiếp.
Số trang sách này chính là hồi ức của mọi người về những việc phát sinh ở Vô Vọng Hải.
Khi linh lực nén tới tận cùng, một viên Kim Đan tròn trịa thanh linh cuối cũng cũng thành hình.
Kỳ Niệm Nhất cảm thấy toàn thân thoải mái, đặc biệt uyển chyển nhẹ nhàng, giống như giây kế tiếp có thể bay lên.
Nàng chậm rãi mở mắt, đáy mắt còn mang theo lôi khí nhàn nhạt.
Tiểu Trọng Sơn, Kim Đan sơ kỳ.
Khi thiên lôi cuồn cuộn đánh xuống, ở lãnh địa của Xích Diện Hồ có người kinh ngạc trợn to mắt.
“Có người lại phá cảnh ở nơi quỷ quái này.” Trên tay người này cầm một thanh trường kiếm, lông mày đứt đoạn, sóng mắt mang ý cười, khi nói chuyện mang theo khí chất phong lưu kiệt ngạo, “Ba tiểu tử các ngươi còn động đậy được nữa không?”
Trên người Xích Diện Bạch Hồ dài hơn mười mét bị đ.â.m hơn một trăm lỗ máu, chật vật ngã xuống đất, để lại một t.h.i t.h.ể lạnh băng.
Sở Tư Niên mất tích từ khi tiến vào Vô Vọng Hải đến nay, hiện tại đang dựa người trên cây, cánh tay phải mềm oặt đặt bên người.
Bên cạnh hắn, Lê Nhạn Hồi và Lư Thương Hải nằm sõng soài, hai người hít vào thì nhiều mà thở ra thì ít, ngay cả sức lực mở mắt ra nhìn động tĩnh lôi kiếp rơi xuống ở bên kia cũng không có.