XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 531
Cập nhật lúc: 2024-09-27 14:24:56
Lượt xem: 13
Không nghĩ tới, lúc này Kỳ Niệm Nhất ở tầng bảy mươi ba không nhìn thấy một đối thủ nào hết.
Kỳ Niệm Nhất: “… Người đâu?”
Nàng cau mày, Thiên Nhãn sáng lên nhìn lên trên cao.
Không biết vì sao, giống như có bóng màu đen mờ nhạt đặc trưng của sinh vật Thâm Uyên ở trong thang trời cao hơn.
Màu đen quen thuộc kia làm cho lòng Kỳ Niệm Nhất căng thẳng.
Nàng không quan tâm quá nhiều, trực tiếp nhanh chóng bay về phía bóng đen nặng nề ở tầng trên, liên tục vượt qua vài tầng.
Sau khi lên đến tầng thứ tám mươi, áp lực không gian chợt tăng lớn, cho dù là thể lực kiên cường dẻo dai như nàng cũng không thể hoàn toàn dựa vào sơ thể chống đỡ được, nàng mở ra linh chướng hộ thể, nhanh chóng xông về phía phía trên.
Mà lúc này, tầng thứ chín mươi chín.
Khác với những tầng trống trải lúc trước, trong tầng thứ chín mươi chín có một quan tài băng.
Nếu Phi Bạch ở chỗ này, hắn nhất định có thể nhận ra chất liệu của quan tài băng này lấy từ Lương Sơn Tuyết Vực, có hiệu quả áp chế ma khí.
Trong quan tài băng có một nữ tử ngủ say.
Khí lạnh ở trên mặt nàng phủ lên một lớp sương mỏng, bao trùm trên lông mi, khiến cho nàng giống một người điêu khắc bằng băng.
Hai mắt của nàng nhắm chặt, không biết hôn mê đã bao lâu.
Nếu người dưới thang trời tới nơi này, nhất định sẽ vô cùng ngạc nhiên.
Bởi vì trong nhận thức của bọn họ, Cửu Tiêu Thiên Thê tổng cộng có tất cả chín mươi chín tầng.
Nơi này đã là tầng chín mươi chín, nhưng lại vẫn có cầu thang thông đến tầng càng cao.
Chỉ là cầu thang bị quan tài băng chặn lại.
Quan tài băng trực tiếp bày ở cửa vào cầu thang, hoàn toàn chặn lối vào sắp xuất hiện.
Nhưng giờ phút này, một đầu cầu thang kia, bên trong tầng mây lại xuất hiện một khe hở.
Một đầu lưỡi đỏ tươi thon dài dò ra từ trong khe hở kia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-531.html.]
Rất nhanh, cái khe càng lúc càng lớn, phía trên tầng mây lộ ra một bóng ma.
Đầu lưỡi đỏ tươi thon dài rụt lại, sau khi cái khe nứt rộng ra thì sự thật đằng sau rốt cuộc cũng được hé lộ.
Ở phía trên kia có vô số bóng dáng lay động, là vô số sinh vật Thâm Uyên.
Chúng nó chen vào từ trong cái khe, gào thét muốn lao ra Cửu Tiêu Thiên Thê.
Nhưng tất cả đều bị nữ tử trong quan tài băng chặn lại, bên ngoài quan tài băng hiện lên một tầng linh chướng hộ thể màu nhạt, không chỉ bảo vệ nàng, mà còn phòng ngừa đám sinh vật Thâm Uyên phá tan cầu thang.
Nàng yên tĩnh mà nằm ở nơi đó, nhưng dường như có được lực lượng không ai có thể địch lại, hung hăng ngăn chặn những sinh vật Thâm Uyên này ở ngoài thang trời.
Nhưng rất nhanh, phía sau mấy vạn sinh vật Thâm Uyên dường như xuất hiện một bóng dáng hình người.
Trong ấn tượng của mọi người, từ trước tới nay sinh vật Thâm Uyên đều giống quái vật như đúc.
Yêu quái, quỷ quái, ảnh họa.
Mọi người đã biết sinh vật Thâm Uyên, không có ngoại lệ, tất cả đều không có hình người, không khác gì quái vật.
Ngoại trừ ảnh họa có thể bám vào thân thể của con người ra thì yêu ma quỷ quái đều vô cùng dễ phân biệt.
Sau lưng vô số sinh vật Thâm Uyên, hư ảnh hình người kia dường như đang nhìn về phía quan tài băng.
Hắn ta vừa xuất hiện, sinh vật Thâm Uyên dường như đã bị lực lượng nào đó tác động, trở nên điên cuồng lên.
Cái khe trên tầng mây mở rộng, trong đó có một con quỷ quái miệng khổng lồ, mắt thấy sắp cắn xé quan tài băng.
Lúc Mặc Vô Thư và ba phó tôn đi vào tầng thứ chín mươi chín, nhìn thấy đúng là cảnh tượng này.
Vừa thấy đến hắn, động tác của hư ảnh hình người trên không khựng lại, rồi biến mất.
Ba phó tôn rất ít đi vào tầng thứ chín mươi chín này, chợt thấy cảnh tượng làm cho người ta sợ hãi như vậy, trong khoảng thời gian ngắn ngạc nhiên đến không nói nên lời.
“Đây là cái gì…”
Cố Diệp Phi
Ánh mắt của Mặc Vô Thư lạnh xuống.
Hắn hóa thân thành kiếm quang trong suốt, trong thời gian ngắn cùng lúc đánh lùi vô số sinh vật Thâm Uyên.