XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 463
Cập nhật lúc: 2024-09-27 13:35:16
Lượt xem: 18
Hôm nay hắn không có mang mặt nạ, mặc một áo bào rộng màu đen phong lưu nhẹ nhàng, bên hông chỉ dùng một sợi dây lưng nhỏ buộc lại, chất liệu quần áo rất là mềm mại, bởi vì cách ăn mặc của hắn cho nên cổ áo lỏng lẻo, lộ ra xương quai xanh đẹp mắt.
Hoàn toàn khác với bộ dạng lúc hắn cứu người ngày ấy.
Nhưng Kỳ Niệm Nhất liếc mắt một cái đã nhận ra được.
Nàng không quên được đôi mắt kia.
Kỳ Niệm Nhất vừa thấy bộ dạng này của hắn, cảm giác có chút kỳ dị.
Nói như thế nào đây, vẫn là lần đầu nhìn đến loại người kết hợp phong cách ăn mặc của đại sư huynh và thói quen ăn mặc của nhị sư huynh lên người.
Hôm nay không thích hợp đặt quá nhiều sự chú ý lên người của người này, nàng chỉ nhẹ quét mắt một cái, không nhìn nhiều nữa, mà quay đầu nghe Thượng Quan Hi phân tích thực lực và quan hệ thực tế của các gia các tông đang trình diện.
Sau đó, nàng chợt nghe được Hoa Khê Tôn Giả cất cao giọng nói: “Phía dưới, mời tất cả những người tham dự đến thánh trì, tiếp nhận lễ rửa tội.”
Kỳ Niệm Nhất cho Thượng Quan Hi một ánh mắt yên tâm, sau đó cất bước đi vào.
Đội ngũ hai mươi chín người, lúc này lặng im mà nghiêm túc.
Cho dù là Tân Thiên Hạo táo bạo ầm ĩ nhất cũng không có nói nhiều một câu.
Dưới cái nhìn chăm chú của mấy vạn người, phất trần trong tay Hoa Khê Tôn Giả vung lên, giữa sân trống rỗng xuất hiện một dòng suối nhẹ nhàng.
Dòng suối vừa xuất hiện, tất cả mọi người ở đây cảm thấy vui vẻ thoải mái.
Người có lực lượng huyết mạch mẫn cảm một ít đã cảm nhận được lực lượng huyết mạch trong cơ thể bị xao động.
Hai mươi chín người tham dự thay phiên bước lên, Hoa Khê Tôn Giả lấy một quả dương chi xanh tươi ướt át chấm nước suối, nhẹ chấp giữa trán của mỗi người.
Nước suối khẽ chạm giữa mày, làm cho Kỳ Niệm Nhất chợt cảm giác vô cùng thân thiết, không nhịn được muốn tới gần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-463.html.]
Mọi người tiếp nhận lễ rửa tội xong đều có loại cảm giác này.
Hoa Khê Tôn Giả nhẹ giọng nói: “linh tuyền này là nơi chưa thánh vật của Thần Cảnh chúng ta, nhuộm dần lực lượng của thánh vật mấy trăm năm, bởi vậy tràn ngập thần lực, người đi qua lễ rửa tội của linh tuyền, là đại biểu các ngươi được thánh vật tán thành, có thể tham dự Thánh Huy Hội lần này.”
Đôi mắt của nàng ta mỉm cười, nhắc nhở: “Nhìn xem mu bàn tay của các ngươi.”
Mọi người cúi đầu nhìn lại, phát hiện trên mu bàn tay của mình xuất hiện một đóa hoa Lạc Anh chín cánh.
Đóa hoa này chỉ có đường nét, nhưng không có màu sắc, do đường nét đỏ nhạt phác họa trên mu bàn tay, mỗi một đóa hoa cánh đều không có màu.
Hoa Khê Tôn Giả: “Đợi cho tất cả chín cánh cánh đều bị lấp đầy thì Thánh Huy Hội lần này coi như hoàn thành.”
“Được, kế tiếp bắt đầu nhận khảo nghiệm lần đầu tiên của các ngươi.”
Ba vị phó tôn đã rời đi sau khi Thánh Huy Hội chính thức bắt đầu.
Khảo nghiệm chính thức phía sau là do người khác chủ trì hoàn thành.
Người này cũng không phải Tinh Thiên Nam mà lúc trước bọn họ quen thuộc, mà là Tinh Hải Bắc đứng đầu Thập Nhị Diệu.
Bên trong đám người, Diêu Quang cúi đầu mang vẻ mặt đau khổ lẩm bẩm nói: “Vậy mà lại là đại sư tôn, xong rồi xong rồi.”
Cố Diệp Phi
Kỳ Niệm Nhất đứng ở ngay bên cạnh nàng ta, nghe vậy cũng nhẹ giọng hỏi: “Làm sao vậy?”
Diêu Quang mang vẻ mặt ngươi không hiểu: “Hắn, thiết diện vô tư, siêu cấp nghiêm khắc, lại còn rất hung dữ.”
thanh âm của nửa câu sau vô cùng nhỏ, như sợ bị người ta nghe thấy.
Nàng ta hiển nhiên còn muốn nói thêm gì đó, nhưng cảm nhận được ánh mắt của Tinh Hải Bắc đảo qua đỉnh đầu của nàng ta, vội vàng câm miệng cúi đầu, bộ dạng như chim cút.
Tinh Hải Bắc lạnh lùng nói: “Thánh Huy Hội vòng thứ nhất, phải tiến hành thí nghiệm hoàn toàn huyết mạch của các ngươi.”
Hắn ta nói xong, bên kia có người vỗ tay gọi người hầu của Thần Điện.