XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 457
Cập nhật lúc: 2024-09-27 13:28:10
Lượt xem: 17
Tinh Thiên Nam im lặng một lát, chần chờ nói: “Có lẽ nàng không biết kết cục của những người thua cuộc trong cuộc tranh đoạt Thần Tử là gì.”
Hoa Khê Tôn Giả không thèm để ý nói: “Mấy trăm năm trôi qua, bên trong Thần Cảnh, ngoại trừ Thiên Tôn ra thì ba phó tôn chúng ta, còn có mấy lão già trong Thần Sơn kia, thì ngay cả Thâm Uyên là cái gì cũng không biết, càng đừng nói cái gì là Thiên Mệnh Giả. Ngay cả trong Thập Nhị Diệu cũng chỉ có hai người là ngươi và Hải Bắc biết được một chút, nàng tất nhiên không sợ gì cả.”
“Vậy sư tôn, chúng ta cần phải thay một người…?”
Hoa Khê Tôn Giả suy nghĩ một chút, nhướng mày nói: “Trước tiên không đổi.”
Tinh Thiên Nam có chút ngạc nhiên, chợt nghe nàng ta nói: “Tiếp tục nhìn chằm chằm nàng.”
Lúc Kỳ Niệm Nhất trở về Thượng Quan gia, thấy Thượng Quan Hi đang chờ nàng ngoài cửa.
Nàng có chút ngạc nhiên: “Ngươi đứng ngoài cửa làm gì?”
Thượng Quan Hi thấy nàng trở về, do dự một lát rồi chần chờ nói: “Ngươi có chuyện gì muốn nói với ta hay không?”
Giọng điệu khách sáo của nàng ta ngược lại làm cho Kỳ Niệm Nhất có chút khó hiểu.
Kỳ Niệm Nhất suy nghĩ một chút, chủ động nhận sai: “Hai ngày này, ta đang nghỉ ngơi, để cho một mình ngươi giúp ta chặn tất cả mọi chuyện là ta không tốt, sau này sẽ không như vậy.”
Thượng Quan Hi nhìn chằm chằm nàng: “Không phải cái này!”
Vậy còn có cái gì?
Kỳ Niệm Nhất suy tư, ánh mắt có chút d.a.o động: “Vậy cái gì… rượu Lê Hoa Bạch lâu năm trong hầm bị ta cầm một bình, uống một nửa, còn lại dùng để làm Hoa Điêu Túy Kê.”
Cố Diệp Phi
Thượng Quan Hi cạn lời nói: “Thì ra ngày đó ngươi mời ta ăn Hoa Điêu Túy Kê là bởi vì chột dạ!”
Nàng ta giận dữ nói một câu, nói xong mới phát hiện mình bị Kỳ Niệm Nhất chuyển chủ để, lại nói: “Cũng không phải cái này!”
“Đó là cái gì?” Kỳ Niệm Nhất cảm giác mình vô cùng vô tội.
Thượng Quan Hi khựng lại, thấp giọng nói: “Hôm nay Diệu Tinh Tôn Giả mời ngươi đến Thần Điện, có phải tìm ngươi nói để cho ngươi lấy danh nghĩa Thần Điện đi tham gia Thánh Huy Hội đúng không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-457.html.]
Kỳ Niệm Nhất khựng lại, không nghĩ tới chuyện nàng ta nói là chuyện này.
Thượng Quan Hi đánh giá biểu cảm của nàng, lạnh nhạt nói: “Ngươi cũng không cần cảm thấy nợ ta cái gì, Thượng Quan gia nhờ người mới tìm được thần cốt, được rất nhiều lợi ích, giữa ngươi và ta đã thanh toán xong, người đi lên chỗ cao thì ta cũng không…”
“Ta từ chối.”
Thượng Quan Hi sửng sốt, khó có thể tin mà nhìn nàng: “Ngươi nói cái gì?”
Kỳ Niệm Nhất buông tay, theo lý thường mà nói: “Ta từ chối.”
Không nghĩ tới Thượng Quan Hi ngược lại thay đổi sắc mặt: “Ngươi có phải ngốc hay không!”
Kỳ Niệm Nhất: “…”
Nàng thiệt tình thực lòng hỏi: “Vậy ngài cảm thấy ta làm sao mới tốt?”
Ngắn ngủn một lát, biểu cảm trên mặt Thượng Quan Hi như khóc như cười, thay đổi vài cái biểu cảm, hoàn toàn không giữ được bộ dạng tiểu thư dịu dàng đoan trang ngày thường.
Cuối cùng chính nàng ta cũng nói không nên lời, chỉ là tự tay nện một cái lên vai Kỳ Niệm Nhất.
Lẩm bẩm nói: “Đó chính là cành ôliu của phó tôn Thần Điện a.”
Nàng ta rõ ràng là vui vẻ, nhưng giọng điệu lại có chút đau lòng không nói nên lời.
“Trong khoảng thời gian này chắc là không có chuyện khác, ta định bế quan trước Thánh Huy Hội.”
Kỳ Niệm Nhất liếc mắt nhìn Thượng Quan Hi một cái, chỉ có thể an ủi nói:
“Cũng đã từ chối rồi, phó tôn người ta chắc chắn sẽ không lại hạ mình đến tìm ta lần nữa, việc này chúng ta cứ bỏ qua đi.”
Nửa tháng sau, mấy chục cái đoàn xe đồng thời xuất phát từ các chủ thành Nam Cảnh đi về phía khu vực trung tâm Nam Cảnh.
Nơi đó là chỗ của Lạc Anh Thần Điện, nằm ở địa vực trung tâm nhất Nam Cảnh, cũng không thuộc về bất cứ một quận nào, mà là thành của một mình Thần Điện.
Tòa thành trì này cũng trực tiếp bị đặt tên là —— Lạc Anh.