XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 210
Cập nhật lúc: 2024-09-22 22:53:37
Lượt xem: 26
Nàng nhân lúc mới vừa tiến giai, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái hoàn thành ba trận luận đạo phía sau, trở thành nhóm đầu tiên đứng đầu phô ra hết tài năng, là người nắm giữ bốn danh ngạch để bước vào vòng tiếp theo.
Ba trận thi đấu này, nàng đánh chậm hơn so với những trận trước, bớt đi một chiêu bất ngờ khống chế kẻ địch, cũng không khí thế như rồng mạnh mẽ quyết đấu với đối thủ, nàng trở về với kiếm chiêu vốn có nhất của Thương Lãng Kiếm, thầm hạ quyết tâm, lần nữa kết hợp bốn thức kiếm chiêu này, hình thành hai bộ đấu pháp mà mình quen thuộc nhất.
Ngọc Hoa Thanh nghe thấy tin tức nàng vào vòng tiếp theo và tiến giai, chỉ nhẹ nhàng mỉm cười, cũng không thèm để ý.
“Cho dù bây giờ nàng ta tiến đến Nguyên Anh, thì thế nào.”
Cảnh giới Tiểu Trọng Sơn ngay cả Kiến Long Môn cũng chưa gặp, sao dám đánh nhau với trời.
Bây giờ lão để ý, chỉ có kẻ thần bí ngày ấy lộ ra phá cảnh Thái Hư.
Rốt cuộc là cảnh giới Hóa Thần nào, che giấu giỏi như vậy.
Trong lòng Ngọc minh chủ, khó hiểu vô cùng.
Lại qua mấy ngày, mấy nhóm luận đạo khác liên tục kết thúc, tổng cộng mười sáu vị trong danh sách được tiến vào vòng sau, Tiên Minh nhanh chóng công bố đem lịch thi đấu trận chung kết, dán bảng thông báo.
Kỳ Niệm Nhất nhìn thấy đối thủ đầu tiên của mình trong trận chung kết trên bảng, nàng sửng sốt, ở phía xa xuyên qua dòng người nhìn đến đối phương.
Trên mặt nữ tu hắc y có vết sẹo nhạt, lộ ra một khuôn mặt xinh đẹp thuần khiết.
Đối thủ đầu tiên trong trận đấu chung kết của nàng – Mộ Vãn.
Đây là trận luận đạo mà Kỳ Niệm Nhất chuẩn bị nghiêm túc nhất từ khi tham gia Nam Hoa luận đạo đến nay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-210.html.]
Không chỉ bởi vì Mộ Vãn là đối thủ mạnh nhất nàng được gặp cho tới nay.
Cố Diệp Phi
Mà còn bởi vì nàng ta là Mộ Vãn.
Nàng đọc hết cả quyển sách thiên mệnh, cũng chính là đọc hết cả cuộc đời của Mộ Vãn.
Nhìn nàng ta từ nữ hài ngây thơ thuần khiết hướng tới tình yêu, trưởng thành thành y tu có thể một mình đảm đương một phương của Thương Thuật Cốc, nhưng trời xui đất khiến lại kết bạn với Tạ Thiên Hành, sau khi rơi vào bể tình với Tạ Thiên Hành, rơi vào một âm mưu thế thân.
Trong sách tất cả tâm sự thiếu nữ, tất cả những sự động lòng và tất cả đau thương của Mộ Vãn đều bày ra thật rõ, nhìn thấy nàng cuối cùng cũng biết được chân tướng, đi tìm Tạ Thiên Hành đối chất, đến khi nhận được câu trả lời khẳng định, Kỳ Niệm Nhất thậm chí còn không đành lòng đọc tiếp.
Nàng cũng sẽ không mù quáng quy tội những chuyện Mộ Vãn đã gặp phải cho chính mình, nhưng mà sau khi đọc hết quyển sách thiên mệnh, thì cũng không thể không thừa nhận, trong lòng mình có giấu một cảm giác ý thức trách nhiệm kì lạ đối với Mộ Vãn.
Đến mức nàng thường xuyên bị Tiêu Dao Du trêu chọc, có phải ngươi và Mộ đại phu có mối quan hệ gì không thể để người khác biết hay không.
Kỳ Niệm Nhất cũng không thể nói rõ, nhưng khi nàng nhìn thấy Mộ Vãn trọng sinh ở Vô Vọng Hải, thì vui mừng nhiều hơn là kinh ngạc.
Có thể nhìn thấy Mộ Vãn bắt đầu lại từ đầu, nhìn thấy đời này của nàng ta bù đắp lại tất cả những tiếc nuối và đau xót, nàng rất vui mừng.
Nàng lại bế quan một ngày một đêm, sau ba trận chiến liên tiếp, kiếm ý phong ấn trong thân kiếm đã hoàn toàn được luyện hóa, nàng cảm nhận được bản thân đã đạp lên mấy bước cuối cùng của “Nguy Kiều”, chỉ thiếu một chút là có thể bước vào ngưỡng cửa Nguyên Anh.
Bóng đêm sâu thẳm, Mộ Vãn không lựa chọn bế quan giống như Kỳ Niệm Nhất, nhưng tâm trạng của nàng đúng là cũng không bình tĩnh.
Nàng ta cầm đao, đứng trong viện, tùy ý để ánh trăng chiếu lên người.
Trường đao dài bốn thước tám tấc, có thể dễ dàng đứng trên mặt đất, ba đường m.á.u sáng chói bắt mắt, ánh sáng lưu chuyển.
Sở Tư Niên ngồi trên mái hiên, chân dài co lại, Phàn Minh Nguyệt trong tay sáng trong như ánh trăng, giao hòa chiếu sáng lẫn nhau với ánh trăng, hắn rũ mắt, nhìn Mộ Vãn