Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 149

Cập nhật lúc: 2024-09-22 18:11:37
Lượt xem: 28

Nghe thấy suy nghĩ của Tiêu Dao Du, Kỳ Niệm Nhất nói: "Đúng là tiền tiêu vặt thật, gia sản thật sự của ta không ở đây mà là ở Cừ Châu."

Tiêu Dao Du suy tư một lát: "Là Cừ Châu mà thiên hạ nói có nhiều linh quặng đó sao?"

Kỳ Niệm Nhất gật đầu: "Cừ Châu là đất phong của ta."

Vậy là Tiêu Dao Du đi tự kỷ.

Địa điểm được chọn để tổ chức Nam Hoa luận đạo lần này là một vị trí vô cùng độc đáo, nằm giữa Trung Châu, Tây Châu, Mạc Bắc và Lương Châu.

Trung Châu là sân nhà của Tiên Minh, còn có vương triều lớn nhất nhân tộc là Dục Triều, thêm vào đó là các tông môn lớn nhỏ nhiều không đếm xuể như Cửu Chuyển Âm Khuyết và Lăng Tiêu Tông, bọn họ đều là danh môn đại phái rất có uy vọng trên đại lục.

Tây Châu thì lại có rất nhiều thế gia tu tiên, đầy rẫy đại gia tộc có lịch sử lâu đời lên đến ngàn năm, mặc dù bây giờ ngoài mặt trông có vẻ hòa bình, nhưng bên trong đã dậy sóng từ lâu.

Còn Mạc Bắc vốn là một vùng hoang mạc, nay đã hoàn toàn trở thành khu vực của ma tu.

Mà Lương Châu và Mạc Bắc tiếp giáp nhau, ở giữa chỉ cách một sa mạc Hằng Xuyên. Lương Châu là vùng cực bắc của đại lục, quanh năm đóng băng, Cảm Nghiệp Tự tụ tập nhiều Phật tu nhất trên đại lục cũng nằm sừng sững ở Lương Châu.

Giữa Ma tộc và Phật tu là ân oán khó giải qua nhiều năm, Mạc Bắc và Lương Châu lại quá gần, phương bắc thường xuyên truyền đến một vài tin tức không yên ổn.

Những nhân tố bất ổn đó đã khiến Nam Hoa luận đạo lần này càng có vẻ kích thích hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-149.html.]

Nam Hoa luận đạo tổ chức ở Yển Dương Xuyên, với tốc độ cưỡi Kim Bằng của bọn họ cũng cần vừa khéo mười ngày.

Tiêu Dao Du nhìn bản đồ: "Sau khi đi tới khu vực Trung Châu thì không được phép phi hành, chúng ta không thể cưỡi Kim Bằng được nữa, nhưng như vậy sẽ không kịp thời gian, tuyến đường nhanh nhất là cưỡi Kim Bằng đến Lư Tô Thành, nơi đó có trạm phi chu do Dục Triều xây dựng, sau đó chúng ta sẽ di chuyển bằng phi chu."

Kỳ Niệm Nhất thấy nàng ta không chút giấu giếm triệu hồi Kim Bằng bèn hỏi: "Hình như đây là một trong số yêu thú ấu tể ngươi thu phục được ở Vô Vọng Hải đúng không?"

Cố Diệp Phi

"Đúng vậy, lúc trước vẫn còn là chim non, không ngờ lại trưởng thành nhanh như thế." Hai người leo lên Kim Bằng, đất bằng cuộn lên gió lốc, cách đó không xa, bạn bè thân thích của Kỳ Niệm Nhất đang vẫy tay nói lời từ biệt với nàng.

Nàng lấy ra một vỏ kiếm không, vẫy tay với bọn họ.

Vỏ kiếm không có kiếm, tức là kiếm giả đi xa.

Đợi khi nào trường kiếm đút vào vỏ thì tức là kiếm giả trở về nhà.

Kim Bằng giương cánh, bờ vai rộng lớn đến mức hoàn toàn có thể cho phép hai người ngồi song song, Tiêu Dao Du bảo nàng nằm xuống, cảm nhận xúc cảm mềm mại từ lông vũ của Kim Bằng, Kỳ Niệm Nhất cũng phát hiện phương pháp ngự thú của Tiêu Dao Du rất khác những người khác.

Thông thường, chỉ cần nguyên thần của tu sĩ đủ mạnh là có thể ký kết khế ước với yêu thú, khiến nó trở thành linh sủng của mình, nhưng dựa vào độ dẻo dai của nguyên thần, tu sĩ nhân loại nhiều nhất cũng chỉ có thể khế ước được với một yêu thú, hơn nữa đối với tu sĩ thì yêu thú càng giống như một vật phẩm tiêu hao hơn.

Tu sĩ có thể chỉ huy linh sủng hỗ trợ trong lúc chiến đấu, hoặc dùng linh sủng để thay cho phương tiện di chuyển, nhưng thật ra thì khả năng linh sủng giúp đỡ tu sĩ nhân loại cũng khá có hạn.

Nhưng trăm ngàn năm trước, có một chức nghiệp gọi là linh tu.

Năm xưa linh tu từng có thời hưng thịnh, lúc đó Thương Hoàn và Lăng Tiêu còn chưa thành lập, khi đó Thất Tinh Môn lấy linh tu là lực lượng chính, bọn họ cũng là môn phái mạnh nhất, lưu lại vô số truyền thuyết, bây giờ mở điển tịch ra vẫn có thể tìm được một số ghi chép về thời đại huy hoàng của Thất Tinh Môn.

Loading...