XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 148
Cập nhật lúc: 2024-09-22 18:11:20
Lượt xem: 28
Kỳ Niệm Nhất gật đầu, lại cúi đầu uống một ngụm rượu: "Rượu khiến người ta to gan hơn mà, nếu uống rượu rồi còn không nói được mấy câu khí phách, thế thì lúc tỉnh táo lại càng không nói ra được."
Ôn Hoài Du liên tục lắc đầu: "Nhưng bình thường muội không uống rượu đã đủ to gan lớn mật rồi, nếu còn uống thêm tí rượu, nói không chừng ngày nào đó sẽ đ.â.m thủng trời mất."
"Đâm thủng trời rồi túm mấy người đã phi thăng kia xuống à?" Kỳ Niệm Nhất suy nghĩ: "Hình như cũng không tồi."
Nàng càng nói càng không có giới hạn, lại bị Ôn Hoài Du vỗ trán một cái, lảo đảo.
"Chuyện về Bạch Trạch dính dáng tới rất nhiều môn phái, chỉ cần là đại tông môn từng có tu sĩ phi thăng thì đều có căn cơ phi thường, vạch trần chuyện này cũng giống như công khai chuyện ghê tởm nhất mà bọn họ che giấu ra cho người đời biết, đây là đòn công kích có tính hủy diệt nhất đối với một tông môn, nếu muội muốn làm chuyện đó, e là bọn họ cũng sẽ không tha cho muội, đến lúc đó có lẽ sẽ bị công kích tập thể." Ôn Hoài Du nhắc nhở.
Kỳ Niệm Nhất nhảy xuống từ rào chắn cửa hiên, bước chân khoan khoái đến mức lộn xộn, cũng không biết là tâm trạng tốt hay là cho uống quá chén, nàng đưa lưng về phía Ôn Hoài Du, để lại một chuỗi dấu chân lộn xộn trên mặt đất.
Trên mặt nàng ửng hồng do uống rượu, nghiêng đầu cọ lên n.g.ự.c Phi Bạch, thật ra thì không chạm vào được, nhưng đột nhiên nàng lại rất muốn làm như thế, Phi Bạch không biết phải đặt tay ở đâu, tay áo rộng thùng thình dừng lại bên người nàng, lay động khiến hai cái bóng đan vào nhau.
Ôn Hoài Du nhìn tư thế kỳ quái của nàng, rũ mắt cười khẽ, nghe nàng nói:
"Đại sư huynh, ta tìm được kiếm đạo của ta rồi."
Tìm kiếm đại đạo cũng giống như truy đuổi nắng sớm trong đêm dài, lúc tối tăm nhất không tránh khỏi việc thấy mất phương hướng, tự hỏi xem rốt cuộc đích đến của mình trong bóng đêm là ở đâu.
Cũng may, những hoang mang thời niên thiếu vẫn còn trưởng bối dạy dỗ, dẫn lối giải thích cho mình.
Đó cũng là thói quen chưa từng nói rõ của sư môn bọn họ.
Trước khi đi xa phải tới gặp đại sư huynh một lần, không nhất thiết là phải nói gì, chỉ cần uống một ly rượu nhỏ với nhau, cùng ngắm trăng là đủ để an tâm rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-148.html.]
Nàng trút bầu tâm sự xong thì vỗ m.ô.n.g chạy lấy người, chỉ để lại một mình Ôn Hoài Du ở lại uống hết một bình trà, không ngờ lại cảm giác bản thân đã ngà ngà say.
Có lẽ là vì lá trà này tên là Xuân Sơn Túy, thật sự có thể làm say lòng người.
Hắn có một hầm rượu ngon, lúc nào cũng thấy Lão Nhị và Lão Tứ mò vào uống trộm mấy ngụm, còn uy h.i.ế.p bắt Lão Tam ở bên ngoài canh gác, uống xong lại bình tĩnh dọn dẹp sạch sẽ hiện trường, dáng vẻ giả vờ như chưa có gì xảy ra rất buồn cười.
Nhưng ba người họ lại không biết, thật ra hắn không uống rượu.
Hắn cười khẽ một tiếng: "Con ma men này."
Ôn Hoài Du một hơi uống cạn chén trà cuối cùng, ánh mắt u ám.
Có lẽ hắn sẽ tìm ra đáp án cho những vấn đề trên người Tiểu Tứ.
Cố Diệp Phi
.....
Trước khi đi, Cảnh Đế vô cùng hào phóng tặng cho nàng một đống đồ hiếm lạ, đủ loại linh thạch bảo khí đan dược.
Kỳ Niệm Nhất từ chối nói mình không cần, cuối cùng Cảnh Đế chỉ vào mũi mình nói: "Một người phàm như ta lại càng không cần đến. Một chút tiền tiêu vặt thôi mà, nếu hoàng muội khách sáo như thế thì ta không vui đâu."
Hình như cũng có lý, vậy là Kỳ Niệm Nhất nhận lấy.
Tiêu Dao Du đứng bên cạnh xem, nghe thấy hai từ "tiêu vặt" thì rơi nước mắt cho phận người nghèo.
Thật ra xét kiểu gì nàng ta cũng không tính là nghèo, nhưng lại là người dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, thấy hành vi hoang phí của Kỳ Niệm Nhất và Cảnh Đế thì không khỏi cảm thấy xót của.