Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế - Chương 548
Cập nhật lúc: 2024-05-13 14:10:20
Lượt xem: 144
Rốt cục, cũng có người nghe được động tĩnh chạy tới. “Chuyện gì xảy ra vậy? Đừng đánh nữa, sắp xảy ra án mạng rồi.”
Người đàn ông này cũng quá phế vật đi, thế nhưng lại bị một cô gái trói gà không chặt này ấn xuống đất đánh.
Cố Vân Khê đánh đến mệt không thôi, thở hồng hộc nói: "Tôi cũng không biết người này từ đâu chui ra. Hắn muốn chiếm tiện nghi của tôi, thật là đáng ghét.”
Mọi người nhìn Cố Vân Khê có thẻ công tác, lại nhìn về phía người nằm trên mặt đất, cả mặt sưng phồng, toàn thân đều đầy rẩy những vết thương, nhìn vô cùng chật vật. Điều quan trọng nhất là, người này thế nhưng lại không có thẻ công tác.
“Mau kêu bảo vệ kéo người đưa đến cục cảnh sát đi.”
Cố Vân Khê đứng ở phía sau đám người, yên lặng lấy đồ trong túi sách ra nghịch ngợm.
Ian bị đánh gần chết, nửa ngày không tỉnh lại được, chờ bảo vệ tới, hắn mới điên cuồng giãy dụa. “Tôi là người của cục ZQ, phụng mệnh truy bắt gián điệp trà trộn vào đây để đánh cắp cơ mật.”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt mọi người đều thay đổi. "Làm sao có thể có gián điệp ở đây được chứ?"
Lúc này Ian đã có ý định g.i.ế.c người, đồ không biết điều, vậy thì cô mau đi c.h.ế.t đi.
Anh ta hô to một tiếng: "Cố Vân Khê ở trung tâm tính toán chính là gián điệp đến từ Trung Hoa.”
Mọi người theo bản năng nhìn chung quanh, Cố Vân Khê? Sao có thể chứ?
Ian cuối cùng cũng nhìn thấy Cố Vân Khê trong đám người, ngón tay hướng về phía cô, nói: "Chính là cô ta. Mọi người xem đi, sự tình bị bại lộ nên cô ta muốn thông báo với cấp trên của mình, các người mau chóng lấy điện thoại của cô ta lại đi.”
Cố Vân Khê đang cầm di động nghịch ngợm, nghe vậy liếc mắt nhìn anh ta:" Anh suy nghĩ cũng nhiều thật đấy, điện thoại ở đây chỉ có thể gọi nội tuyến, tôi gọi ra bên ngoài bằng cách nào.”
Ian chỉ cảm thấy cả người đau đớn khó nhịn, tức giận không thôi, nên đã lớn tiếng tố cáo: "Cô đây là đang mật báo với đồng bọn trong nội bộ của mình.”
“Phốc. "Cố Vân Khê chẳng những không sợ, ngược lại còn hình như rất vui:
" Xin mọi người ở đây giúp tôi xác minh thân phận của hắn, tôi cảm thấy người này có vấn đề. Vừa rồi, anh ta còn nói với tôi, để tôi gả cho anh ta, nếu không sẽ bắt tôi về cục với tội danh gián điệp. Mọi người nói xem, đây là rác rưởi gì vậy chứ.”
Toàn trường xôn xao.
“Nói hươu nói vượn, loại người miệng chuyên phun ra lời bịa đặt như cô tốt nhất là nên bị trừng phạt. "Ian lấy còng tay và giấy chứng nhận ra, đồng thời còn muốn đeo còng tay cho Cố Vân Khê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/chuong-548.html.]
Đừng nhìn Cố Vân Khê bộ dáng, nhưng thật ra thái độ cô lại vô cùng cứng rắn.
“Đây là muốn ‘bá vương ngạnh thượng cung’, dùng vũ lực để áp bức người bị hại vô tội? Đây là tự do mà nước M các người vẫn luôn kiêu ngạo sao?”
"Miệng cô tuy rất cứng, nhưng ý trời đã định trước..." Ian đi về phía Cố Vân Khê muốn bắt cô, cũng không ai dám ngăn cản hắn.
Trong lúc hỗn loạn, một tiếng quát lớn vang lên: "Anh đây là muốn làm gì?”
Ian nổi giận đùng đùng quát: "Hugo, tôi biết anh là sư huynh của cô ta, nhưng tôi khuyên anh tốt nhất vẫn đừng xen vào việc của người khác. Anh cũng ở nhà mà tự mình cầu phúc đi, cô ta bị hoài nghi chính là gián điệp Hoa quốc phái tới, tôi muốn mang cô ta về cục thẩm vấn.”
Hugo là bị một tin nhắn của Cố Vân Khê gọi tới đây, nên khi nghe anh ta nói như thế, cả người hắn có chút không tốt.
Một năm nay Cố Vân Khê ở trước mắt hắn chuyên tâm học tập, hết thảy đều rất bình thường, làm sao bây giờ lại biến thành gián điệp được?
“Hắn nói bậy. "Cố Vân Khê cười lạnh một tiếng,nói: "Tôi có chứng cứ.”
"Tôi có đủ chứng cứ để nghi ngờ cô là gián điệp….."
Giọng nói này vừa vang lên, sắc mặt Ian đại biến, đánh về phía Cố Vân Khê, muốn cướp máy ghi âm trong tay cô.
Cố Vân Khê sớm có chuẩn bị, nhanh chân chạy đến trốn sau lưng Hugo, Hugo theo bản năng ngăn trở Ian tựa như phát điên đứng ở trước kia.
Máy ghi âm vẫn còn đang tiếp tục phát, để lộ ra rất nhiều thông tin.
Ian gần như muốn điên rồi, cố gắng muốn đẩy chướng ngại đang đứng trước mặt mình ra, bắt bằng được Cố Vân Khê. Bóng dáng Cố Vân Khê linh hoạt, tránh trái tránh phải, khéo léo tránh né được những đòn công kích của hắn.
Các nhân viên vừa vểnh tai lắng nghe bát quái, vừa cố ý vô tình ngăn cản đường đi Ian.
"Tôi hiểu rồi, gián điệp là giả, anh muốn lừa tiền lừa sắc của tôi mới là thật, anh đây là để ý đến khối tài sản kia của tôi, tôi nói có đúng không?”
Được rồi, đến đây ghi âm cuối cùng cũng kết thúc.
Toàn trường một mảnh xôn xao, hóa ra đây mới là chân tướng, không thể không nói, người đàn ông này cũng quá vô sỉ đi, đúng là không biết xấu hổ.
Cố Vân Khê lại càng lớn tiếng hô to, nói: "Tất cả mọi người nghe thấy chưa? vì tư lợi của một mình mà tùy ý gán ghép cho chúng ta một tội danh, cái gọi là công quyền bất quá chỉ là một tầng vải che đậy, quyền lợi mới chính là công cụ quan trọng nhất để bọn người như hắn bức bách tống tiền chúng ta. Tôi không phải là người bị hại đầu tiên, nhưng tuyệt đối cũng không phải là người cuối cùng. Hôm nay là tôi, thì ngày mai chính là các bạn, ai bảo chúng ta không có quyền lợi trong tay kia chứ? Nhưng tôi thật lòng hy vọng, các bạn vĩnh viễn sẽ không có một ngày như vậy.”