Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế - Chương 518

Cập nhật lúc: 2024-05-12 18:30:33
Lượt xem: 148

Cố Vân Khê là người nhỏ tuổi nhất, được xếp lên sân khấu cuối cùng.

Đến lượt Cố Vân Khê, cô tự nhiên hào phóng đứng dậy, đi lên bục diễn thuyết, nhận lấy microphone từ tay MC.

“Xin chào mọi người, tôi là nghiên cứu sinh năm nhất của Học viện MIT, Cố Vân Khê, xin cho phép tôi giới thiệu trang web email mà tôi đã tạo ra…”

Mặt cô mỉm cười, duy trì tâm thế vững vàng, mồm miệng lanh lợi, trôi chảy tự nhiên, dưới ánh mắt vô số người chậm rãi diễn thuyết, tự tin hào phóng giới thiệu tác phẩm đắc ý của mình.

Quan trọng nhất là, cô thu phóng năng lực khống chế sân khấu tự nhiên mới là tuyệt nhất.

Cô giống như một vật đang tỏa sáng, vững vàng hấp dẫn mọi người trong hội trường, lời của cô làm cho vô số người nghiêng tai lắng nghe.

Đèn flash nhấp nháy thành một mảnh, ghi lại giờ khắc này.

Chờ cô diễn thuyết xong, dưới đài vỗ tay như sấm.

Giáo sư Miller nhìn học trò hoàn mỹ hoàn thành bài diễn thuyết, hài lòng gật gật đầu, lần đầu tiên cô chính thức thể hiện năng lực coi như thành công.

Đồng nghiệp của ông nóng mắt không thôi: “Giáo sư Miller, ánh mắt của ngài trước sau như một, vẫn nhìn người tốt như vậy, đệ tử cuối cùng này chọn không tệ, cô bé quả thật rất ưu tú.”

Giáo sư Miller nhướng mày: “Tất nhiên rồi.”

Vì có thể làm cho đệ tử cuối cùng trong sự nghiệp của ông phong quang vô hạn đứng ở trước mặt người, ông cũng tốn không ít tâm tư.

Đầu tiên phải có thành tích xuất sắc.

Tiếp theo phải có trái tim vững mạnh, dáng vẻ tuyệt vời và cách ăn nói tinh tế, linh hoạt.

Đồng nghiệp nhịn không được hỏi, “Trang web của cô ấy thật sự có nhiều người đăng ký như vậy?”

Giáo sư Miller kỳ quái hỏi vặn lại:

“Không phải cô ấy vừa cho các ông xem số liệu phía sau sao? Cái này không thể làm giả được.”

Hội nghị này vừa kết thúc, phỏng chừng lượng người sử dụng có thể tăng gấp đôi.

Đó là dòng chảy, là vốn.

Đồng nghiệp không nhịn được hâm mộ, đừng thấy người ta tuổi còn nhỏ, thành tích làm ra có thể treo lên đánh một đám.

“Đệ tử của ông có tính toán như thế nào? Có bán lại không?”

Giái sư Miller lập lờ nước đôi: “Không vội, chờ trang web ổn định hơn rồi nói sau.”

Lúc này Cố Vân Khê vừa xuống sân khấu đã bị người vây quanh, một bước cũng không nhích nổi.

Danh thiếp như bông tuyết được đưa đến tay cô, khuôn mặt của cô đều cười đến cứng đơ.

Các ông chủ công ty Internet là tích cực nhất.

“Cô Cố, nếu trang web của cô muốn bán, xin hãy nghĩ đến công ty chúng tôi trước…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/chuong-518.html.]

“Công ty chúng tôi rất có thành ý, hy vọng có thể có cơ hội hợp tác với cô…”

“Công ty chúng tôi không có gì khác, chỉ có nhiều tiền, suy nghĩ một chút đi…”

Cố Vân Khê: “...”

Đến phần bỏ phiếu cuối cùng, mỗi người đều có một phiếu bầu vô danh, Cố Vân Khê cũng có, cô suy nghĩ một chút, tự bỏ lá phiếu đó cho chính mình.

Susan ở ngay phía sau cô, hỏi cô:

“Cô bỏ phiếu cho ai?”

Cố Vân Khê chỉ chỉ ngực: “Chính tôi, tôi cảm thấy mình là giỏi nhất.”

Cô một chút cũng không khiêm tốn, từ nội tâm cảm thấy bản thân làm tương đối khá, tự khen thưởng cho mình một phiếu.

Susan không nhịn được nở nụ cười: “Thật trùng hợp, tôi cũng bỏ phiếu cho cô.”

Cố Vân Khê giơ ngón tay cái lên với Susan: “Cô thật tinh mắt.”

Một người đàn ông mặc âu phục chen lấn đi tới chỗ họ: “Cô Cố, xin chào, tôi là giáo sư Charles đến từ đại học Loan Loan.”

Cố Vân Khê đánh giá một cái, ngũ quan và dáng vẻ thâm thúy, đây là con lai Trung - Tây?

“Hân hạnh được gặp mặt ngài.”

Giáo sư Charles hỏi thẳng: “Cô Cố có hứng thú hợp tác với tôi không?”

Cố Vân Khê sửng sốt một chút: "Ngài không phải là giáo sư đại học sao?”

“Không ai quy định giáo sư không thể mở công ty.” Charlie tươi cười nói. “Tôi rất xem trọng trang web email của cô, muốn giới thiệu cô cho phía HK, Ma Cao, Đài Loan... Nghe nói cô đến từ HK, chúng ta có rất nhiều chủ đề chung.”

Cố Vân Khê nhíu mày, càng nghiêm túc nói: “Tôi đến từ đại lục.”

Charles không biết đã bắt được ý gì, mạnh dạn nói: “Tôi có thể giúp cô chuyển đến HK.”

Cố Vân Khê: “...” Không cần đâu.

“Tôi không có hứng thú, chuyên gia trong nước chúng ta sao không có ai tới?”

Charlie thuận miệng nói: “Đại Lục làm gì có chuyên gia máy tính xuất sắc nào? Bọn họ không đủ tư cách xuất hiện ở đây.”

Lời nói nhẹ nhàng làm cho Cố Vân Khê rất không thoải mái, khuôn mặt nhỏ nhắn cứng nhắc: “Lời này ngài nói sai rồi, tôi là một thanh niên vừa trưởng thành cũng có thể đứng ở chỗ này, đất nước chúng ta nhân tài đông đúc, so với tôi xuất sắc hơn nhiều, chính là các người nông cạn, không biết mà thôi.”

Một ngày nào đó, cô sẽ trở thành một nhân vật hàng đầu trong ngành, không chỉ trong nước, mà trên toàn thế giới.

Bỏ lại những lời này, cô quay đầu bước đi, để lại Charlie với vẻ mặt xấu hổ.

Đến thời gian mở kết quả cuối cùng, toàn hội trường yên tĩnh thần kỳ, chỉ có giọng nói vui vẻ của MC.

“Người chiến thắng giải thưởng người mới lần này là... Cố Vân Khê đến từ Học viện MIT, xin chúc mừng.”

Loading...