Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế - Chương 419
Cập nhật lúc: 2024-05-09 12:30:40
Lượt xem: 175
“Hối hận sao?”
Vì đại phú đại quý, vì sự huy hoàng trong phút chốc mà tự tay đánh đổi đi người vợ tào khang của mình, sau đó một tay gây dựng sự nghiệp, cuối cùng chỉ có thể ở bệnh viện chờ đợi cái chết, bên người lại không có một người thân.
“Không hối hận.” Mạc lão gia kiên định lắc đầu, cho dù làm lại một lần, ông ta cũng sẽ lựa chọn con đường này.
Cố Vân Khê một chút cũng không ngoài ý muốn, ông ta chính là loại người này, vì thành công mà không từ thủ đoạn, vừa lãnh khốc cũng vừa bạc tình tới cực điểm.
"Tôi muốn trở thành chủ nhân thực sự của quỹ gia tộc, mọi thứ trong quỹ gia tộc này đều phải nghe theo ý tôi".
Lời này vừa nói ra, không khí trong phòng bỗng chốc cứng đờ, Mạc lão gia kinh ngạc nhìn cô: "Không thể nào.”
Cố Vân Khê thản nhiên nói, "Tôi hứa, sẽ tuân thủ những quy định trước kia của ông, người Mạc gia mỗi tháng đúng hạn sẽ nhận được phí sinh hoạt, học phí cùng chi phí gia đình khác cũng sẽ không thiếu cho bọn họ, chỉ cần bọn họ chị an phận thủ thường thì chắc chắn có thể cơm áo không lo sống đến cuối đời."
Mạc lão gia thầm kinh hãi, sao bây giờ cô lại đổi ý rồi?
Ông làm sao dám đem vận mệnh cả đời sau Mạc gia giao cho Cố Vân Khê? Hai bên không ngừng đối đầu nhau, ở giữa lại có thêm mối thù sâu nặng.
"Hãy để các chuyên gia quản lý tốt hơn, cháu cũng phải đọc sách, không có nhiều thời gian rảnh để làm chuyện này đâu."
Ông đang cố gắng thuyết phục Cố Vân Khê, tuy nhiên Cố Vân Khê chỉ hỏi ông ta một câu: "Ông giao quỹ gia tộc cho ngân hàng quản lý, còn không bằng giao cho tôi. Đúng rồi, trong điều lệ ký hợp đồng, quy định ngân hàng phải kiếm cho ông một năm bao nhiêu tiền? Ông lại cho bọn họ bao nhiêu tiền hoa hồng? Tôi đều có thể làm với ông một bản hợp đồng thỏa thuận tương tự như vậy.”
Cô rõ ràng có chuẩn bị mà đến, Mạc lão gia tâm loạn như ma, nếu cô chịu tận tâm quản lý, ông ta đương nhiên sẽ rất cao hứng.
Nhưng, cô lại muốn trở thành người sở hữu thực tế, như vậy thì tuyệt đối không được.
“Tiểu Khê, cháu cứ đọc sách cho tốt, không cần lo mấy chuyện vớ vẩn này.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/chuong-419.html.]
Ông ta cố gắng tìm mọi cách thoái thác, Cố Vân Khê cũng không tức giận, chỉ là thần sắc nhàn nhạt nhắc nhở ông ta một câu, "Ông cứ suy nghĩ kỹ đi rồi nói, một khi tôi bước ra khỏi cánh cửa này, tôi sẽ ngay lập tức triển khai hàng loạt kế hoạch công kích ác ý đối với sản nghiệp trên danh nghĩa quỹ gia tộc của Mạc gia, thẳng đến khi nào nó đóng cửa luôn thì thôi.Tôi cũng biết, hiện tại dưới danh nghĩa Mạc gia có rất nhiều bất động sản cố định, cái này cũng rất dễ làm, chỉ cần một chút thủ đoạn, tìm thêm chút người đi gây sự, đem người thuê đều lấy đi..."
Cho dù hiện tại cô không có thực lực này, nhưng năm năm sau khẳng định có, mười năm sau quỹ gia tộc của bọn họ liền chỉ còn hư danh, thành một cái vỏ rỗng tuếch.
Lời cô nói không khỏi làm cho Mạc lão gia sởn cả gai ốc, ông biết, Cố Vân Khê hoàn toàn có thể làm được, mà đời sau của ông cũng tuyệt không phải là đối thủ của cô. Cô quá thông minh, tâm trí quá cao, thủ đoạn cũng quá độc ác.
“Cố Vân Khê, cháu lại nổi điên cái gì vậy? Rõ ràng trước kia cháu không có hứng thú….”
“Lúc này, lúc khác.” Giọng Cố Vân Khê bình thản, như chỉ xin ông ta cho một viên kẹo, nói: “Bây giờ tôi lại muốn.”
Mạc lão gia: ...
“Ông hiện tại phát hiện người giống mình nhất chính là cháu, chúng ta đều là loại người dã tâm bừng bừng, không biết xấu hổ.”
Cố Vân Khê rất bình tĩnh, nhưng ông Mạc biết rõ tính cách của cô, cô là nhân vật tàn nhẫn nói được thì sẽ làm được.
“Vậy cháu trả lời cho ông một vấn đề, cháu muốn nó để làm gì?”
Cố Vân Khê nâng cằm, tựa như nói chuyện phiếm: "Tôi thấy thị trường chứng khoán nước M tăng trưởng lâu dài, tôi cá là nó sẽ kéo dài tầm khoảng hai mươi năm nữa, nên tôi không muốn bỏ qua đợt này.”
Chỉ số công nghiệp Dow Jones, năm 1991 là hơn 2.000 điểm, đến năm 2000 trực tiếp vượt qua 10.000 điểm. Chỉ số NASDAQ đã tăng từ 500 điểm lên 5000 điểm, gấp 10 lần.
Mạc lão gia nhíu mày, ông là người làm ăn theo phong cách kiểu cũ, nên không thích chơi tài chính.
Thị trường chứng khoán lại rất có rủi ro, nói đúng hơn đó là đầu cơ trục lợi, không thể đụng vào, mười cược chín thua.
Cố Vân Khê cầm lấy một quả táo nhìn một chút, quên đi, phải gọt vỏ, không ăn nữa.
“Tài khoản trong nước của tôi có hơn 10 triệu là kiếm được từ thị trường chứng khoán, chỉ mất hơn nửa năm. Tài năng kinh doanh của tôi tuy bình thường, nhưng đối với tài chính lại có sự nhạy bén vượt xa người thường.”