Xuyên Thành Ác Nữ, Ta Chỉ Muốn Làm Giàu Nuôi Cả Nhà - Chương 84: Nương thân thích Trêu chọc Con hơn

Cập nhật lúc: 2025-12-21 10:17:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/gJBGUvPpX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ngoan, đừng , nương ở đây, chuyện gì trong lòng đều thể với nương .”

“Nương thực sự đ.á.n.h con, trách con, nhưng con còn nhỏ quá. Đứa trẻ ở tuổi con nên đến trường học chữ, nên săn, nếu thương, cả nhà sẽ lo lắng, chúng ... chỉ là lo lắng cho con.”

Chu Cẩm Chu ngẩng đầu lên, nước mắt lưng tròng, “Nương ... nếu con c.h.ế.t , , cha và thực sự đau lòng ?”

Thẩm Chỉ dịu dàng lau nước mắt cho , “Đương nhiên , con là đại bảo bối của nhà , là tiểu bảo bối, bảo bối nhà ai gặp chuyện, nhà đều sẽ đau khổ.”

Chu Cẩm Chu cố gắng lắc đầu trong lòng.

Không , đây từng thấy quá nhiều đứa trẻ gặp chuyện, chúng c.h.ế.t thảm, nhưng chúng còn .

ai đau lòng cho chúng, ai khổ sở vì chúng.

Vì nỗi đau quá nhiều, thậm chí quen với việc từng một bên cạnh gặp chuyện.

Hắn cũng sẽ ngày c.h.ế.t .

Đoàn trưởng bá bá nhiều binh sĩ nhỏ, là binh lính, trẻ con, quá nhiều c.h.ế.t , nếu thêm c.h.ế.t nữa, lẽ cũng sẽ đau lòng vì .

Ai ngờ may mắn đến thế, khi c.h.ế.t cha đây dám nghĩ tới.

“Bảo bối, cho nên, con đừng mạo hiểm nữa, nương lo lắng cho con.”

Chu Cẩm Chu thút thít hai tiếng, “ mà... con đối với , cha bệnh, còn nhỏ, nương mỗi ngày đều lên huyện thành, mệt, con thể kiếm tiền, con thể nuôi , chỉ cần con mỗi ngày đều núi, là thể săn thú.”

Thẩm Chỉ vuốt ve cái đầu nhỏ của , “Đứa trẻ ngốc, rốt cuộc con...”

Nàng do dự một chút, cuối cùng hỏi.

“Chu Chu, ... nương hứa với con một điều, nếu con lên núi săn thú, con dẫn theo, chỉ khi ở bên cạnh con, mới yên tâm.”

Chu Cẩm Chu lau nước mắt, “ mà nương bận.”

“Nương thể bận, cũng thể cần lên huyện thành.”

Chu Cẩm Chu gật đầu, “Vậy... , nương , đừng việc nặng nữa, mệt.”

Lông mi Thẩm Chỉ run lên mấy cái, “Được, nương việc nặng, nương sẽ từ từ , chúng từng bước từng bước trở nên hơn, cần vội vã.”

Chu Cẩm Chu nở nụ , “Nương , chúng , nha, cha, nương, , còn cơm ăn, cần đ.á.n.h , đây là những ngày tháng hạnh phúc lắm .”

Thẩm Chỉ giật .

Đây là lời một đứa trẻ bình thường sẽ , nó còn nhỏ như săn.

Điều đó chứng tỏ năng lực sinh tồn của cực kỳ mạnh.

Hắn còn là một đứa trẻ, chứng tỏ là một tiểu đáng thương đến từ thời kỳ chiến tranh.

Hắn thận trọng như , còn thấy hài lòng với cái gia đình rách nát .

Vậy đây sống những ngày tháng như thế nào?

Thẩm Chỉ dám nghĩ tới.

Nàng khẽ ôm tiểu gia hỏa, cũng ngước đầu bầu trời xanh thẳm, "Bảo bối đúng, thứ đều thật ."

Chu Cẩm Niên lo lắng trong phòng, ca ca đ.á.n.h . Không nương tha thứ cho ca ca . Tiểu gia hỏa chốc chốc thở dài, thở dài. Đi mãi cũng mỏi mệt, bé đến bên giường, Chu Trường Phong đang yên lặng giường, hôn nhẹ lên mặt , mềm giọng : "Phụ , mau tỉnh nha, nương sắp sửa giáo huấn ca ca , ca ca lẽ nương đ.á.n.h , đòi công bằng cho ca ca nha."

"Thôi nào... thật là ca ca phạm , nhưng ca ca cố ý , ca ca... ca ca lợi hại, sẽ thương ."

"Phụ ... ca ca thật sự trở nên hơn nhiều , còn hơn cả Niên Niên, Niên Niên bây giờ thích ca ca."

"Người xem ca ca ?"

"Phụ , gì hết ?"

Tiểu gia hỏa chu cái miệng nhỏ nhắn, véo véo mũi , véo đến biến dạng, đó vội vàng thả lỏng, khẽ xoa mũi .

"Ai da, ai da, xin nha, Niên Niên cố ý véo mũi , mũi thật , ngàn vạn biến đổi, nếu phụ xinh của sẽ còn xinh nữa."

"Khụ khụ—"

Tiểu gia hỏa ngây .

Phụ tỉnh, là ai đang ?

Cậu bé vội vàng đầu, liền thấy Thẩm Chỉ và Chu Cẩm Chu đang mỉm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-ac-nu-ta-chi-muon-lam-giau-nuoi-ca-nha/chuong-84-nuong-than-thich-treu-choc-con-hon.html.]

Gương mặt nhỏ nhắn của tiểu gia hỏa đỏ ửng.

"Hai... hai đây từ lúc nào?"

Cậu bé hừ hừ một tiếng, "Lén lút chê Niên Niên... nương hư, ca ca hư... đều hư hết!"

Cậu vùi đầu lòng Chu Trường Phong, "Vẫn là phụ nhất!"

Thẩm Chỉ và Chu Cẩm Chu càng thêm rạng rỡ.

"Hứ hứ hứ!"

Chu Cẩm Niên hậm hực đá mấy cái chân nhỏ, "Hai Niên Niên nữa, phụ thấy, sẽ tức giận đó, là bảo bối mà yêu thương nhất!"

Thẩm Chỉ nhịn ôm chầm lấy bé, hôn mấy cái, "Tiểu Hắc Cầu nhà ơi, con đáng yêu đến thế?"

Chu Cẩm Chu: "Đệ đáng yêu!"

Chu Cẩm Niên ngây ngô bọn họ, vẻ mặt đầy nghi hoặc.

Bỗng nhiên nghĩ đến điều gì, bé vội vàng : "Nương , đ.á.n.h ca ca ? Không ức h.i.ế.p ca ca?"

Thẩm Chỉ dùng đầu khẽ cọ đầu bé, "Nương thấy ức h.i.ế.p con thì tiện hơn, thích ức h.i.ế.p con hơn, con cũng dễ ức h.i.ế.p hơn."

Tiểu gia hỏa đây là đang khen , là đang mắng , cũng là nương thấy , .

Thấy , ức h.i.ế.p .

Thấy , nương vẻ thích .

Ai thích khác mà dùng đầu nhẹ nhàng cọ đầu chứ?

"Nương lừa Niên Niên, Niên Niên , thích !"

"Sao con kiêu ngạo thế? Không ngượng ?"

"Không ngượng chút nào!"

Cậu bé vui vẻ còn kịp!

Thẩm Chỉ khẽ, hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của , đặt xuống, "Niên Niên, Chu Chu, hôm nay hai đứa ăn gì?"

Hai .

Chu Cẩm Chu nháy mắt với Chu Cẩm Niên.

Chu Cẩm Niên hiểu ý, ca ca nhường cho chọn. Lòng tiểu gia hỏa ngọt lịm.

"Nương ... ... thể ăn thịt cá ạ?!"

Chu Cẩm Chu: "Chúng thể bờ sông bắt cá! Ta cách bắt!"

Lòng Thẩm Chỉ thấy ấm áp, thịt cá, chẳng qua là thịt cá thể kiếm tốn tiền mà thôi.

"Được, theo ý các con, sẽ đưa các con bắt cá!"

"Tốt quá!"

Hai tiểu gia hỏa nhảy cẫng mấy cái!

Nhân lúc chúng tìm giỏ mây (bối lậu) để bắt cá, Thẩm Chỉ Chu Trường Phong.

Cho uống nước Linh Tuyền xong, nàng khẽ thở dài, "Sao vẫn tỉnh ? Đã một ngày một đêm ."

"Chu Trường Phong... mau tỉnh , ngủ mãi gì?"

Nói xong, thấy hề phản ứng, Thẩm Chỉ mím môi, dậy ngoài.

Ba con mang theo giỏ mây, xách theo rổ bờ sông.

Bên bờ sông còn một nhóm thiếu niên đang đ.á.n.h cá.

Bọn chúng cũng dùng giỏ tre hoặc giỏ mây để bắt.

Có vẻ như chẳng thu hoạch gì.

Bọn chúng náo loạn suốt nửa ngày như , e rằng cá sợ hãi bỏ chạy hết cả .

Thẩm Chỉ đành đưa hai tiểu gia hỏa đổi chỗ khác.

 

Loading...