Xuyên Thành Ác Nữ, Ta Chỉ Muốn Làm Giàu Nuôi Cả Nhà - Chương 173: Tái thoại, tiếp tục hôn chàng
Cập nhật lúc: 2025-12-21 14:04:42
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trương Đại Lực ha hả.
" là lòng heo khô và lòng heo đó, chủ nhà nương t.ử tay nghề , nên tùy tiện những món thôi cũng ngon ."
Hắn thúc giục: "Mau ăn ."
Hai con cắm đầu ăn ngấu nghiến, lẽ đây là đầu tiên trong đời họ hưởng thụ đến .
Chỉ hai món ăn thôi, trong căn nhà rách nát bỗng trở thành nguồn an ủi sâu sắc.
"Chỉ Chỉ, đến giờ ngủ ."
Chu Trường Phong tiễn ba tiểu gia hỏa học xong chữ , thấy Thẩm Chỉ vẫn bên bàn gì đó, nhịn thúc giục.
Thẩm Chỉ xua tay, "Không vội, vội, sắp vẽ xong ."
Chu Trường Phong trượt xe lăn đến bên cạnh nàng.
Chàng dạy các tiểu gia hỏa nhận mặt chữ, cũng nàng đang gì.
Lại gần , ngẩn , "Đây là cái gì? Sao hình thù kỳ lạ như ? Nó dùng để gì?"
Thẩm Chỉ cắm cúi vẽ, vẫn quên giải thích với , "Đợi khi nhà mới của chúng xây xong, sẽ nội thất mới, bàn ghế thì gì, còn giường, tủ quần áo nữa."
"Vậy đây là?"
Thẩm Chỉ đắc ý với , vẽ xong nét cuối cùng, nàng cầm bản vẽ đặt mặt , "Đây là giường."
"Cái gì?"
Chu Trường Phong dám tin, thứ bản vẽ chia thành hai tầng, bên cạnh còn vẽ một chiếc thang.
Ban đầu là cái gì, nhưng nàng , Chu Trường Phong hiểu.
Tầng và tầng đều thể ngủ .
"Chiếc giường khung gỗ thiết kế chắc chắn, ở đây còn vách ngăn, các tiểu gia hỏa ngủ ở tầng , dù lăn qua lăn cũng sợ ngã."
"Chiếc thang cũng rộng, dốc, chúng leo lên leo xuống cũng nguy hiểm."
Chu Trường Phong chằm chằm lâu, "Nàng... nàng nghĩ cái kiểu gì ? Thứ quá đỗi thú vị."
Theo tính cách của các tiểu gia hỏa trong nhà, nếu nhà sẽ một chiếc giường đặc biệt như , chắc chắn chúng sẽ vui mừng bao.
Thẩm Chỉ: "Ba đứa chúng nó ngày nào cũng thích ngủ cùng , chúng đặt hai chiếc giường khung gỗ trong cùng một phòng, đến lúc đó nếu bạn bè của chúng đến chơi, cũng thể ngủ ."
"Ta thấy , trông vẻ vui, chúng sẽ thích lắm."
Thẩm Chỉ híp mắt, "Tất nhiên , cái là để dỗ dành chúng nó mà."
Nói xong, nàng cẩn thận cất bản vẽ .
" , bây giờ chúng đừng gì vội, đợi đặt giường xong, đợi nhà mới xây xong, trang trí phòng của chúng xong xuôi hẵng với chúng."
Chu Trường Phong bất lực, "Nàng chiều chúng quá đấy, cứ thế , từng đứa sẽ chiều hư thành những tiểu thư công t.ử yếu ớt mất."
"Ây da, các bảo bối nhà ngoan lắm mà, cho phép như ."
Thu dọn bút mực xong xuôi, Thẩm Chỉ đột nhiên xổm xuống, cằm tựa chân , cứ thế ngẩng đầu , "Lại đến giờ phục kiện hôm nay , Chu Phong Phong, chuẩn xong ?"
Chu Trường Phong ôm lấy mặt nàng xoa nhẹ, "Ừm."
Thẩm Chỉ dậy, hai tay vòng qua nách , dùng sức ôm lên.
Phần lớn áp lực cơ thể Chu Trường Phong dồn lên nàng, Thẩm Chỉ đảo mắt một vòng.
"Ta phát hiện một vấn đề."
"Cái gì?"
"Chàng hình như nặng hơn một chút ." Mắt Thẩm Chỉ sáng rực.
Chu Trường Phong: "Nàng ngày nào cũng nhiều món ngon như , ăn nhiều, tất nhiên sẽ béo lên."
Thẩm Chỉ nhón chân, dùng chóp mũi cọ chóp mũi , "Chu Phong Phong nhà cuối cùng cũng mập lên , giỏi thế ?! Thật lợi hại!"
Chu Trường Phong tự nhiên dời tầm mắt, "Lại bậy , mập lên thì gì mà lợi hại..."
"Chính là lợi hại mà! Ta nuôi béo lên đấy, hừm... việc thành tựu bao."
Nói đoạn, tay nàng trượt qua trượt , "Ta sờ xem những chỗ khác thêm thịt ."
"Thẩm Chỉ!"
Mặt Chu Trường Phong đỏ bừng, "Đừng sờ lung tung."
Thẩm Chỉ lời , vẫn theo ý , sờ soạng khắp nơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-ac-nu-ta-chi-muon-lam-giau-nuoi-ca-nha/chuong-173-tai-thoai-tiep-tuc-hon-chang.html.]
Chu Trường Phong đột nhiên kéo mạnh nàng lòng .
Thẩm Chỉ trong lòng , ngẩn ngơ. "Chàng... gì ?"
Cổ họng khẽ lăn xuống, Chu Trường Phong rủ mắt, nheo mắt nàng, "Hôm nay luyện tập nữa."
"Cái gì?"
Không đợi nàng câu trả lời của , Chu Trường Phong ôm nàng, đẩy xe lăn đến bên giường.
Thẩm Chỉ ngây .
"Chu Trường Phong... ... loạn ?"
Chu Trường Phong đẩy nàng xuống giường, nhanh đó cũng ngả theo.
Hô hấp của Thẩm Chỉ trở nên dồn dập, "Chàng... gì?"
Chu Trường Phong bên cạnh nàng, nghiêng đầu nàng, đột nhiên cúi đầu sát , hôn nhẹ lên má nàng.
Mặt nàng ngứa ngáy, tự nhiên chớp chớp hàng mi, "Chàng gì thế?"
Nụ hôn của Chu Trường Phong dần rơi xuống đôi môi mềm mại của nàng.
"Đùng đùng đùng..."
Chẳng là tiếng tim ai đập, mạnh mẽ và đầy sức sống.
Thẩm Chỉ khẽ nhép mắt.
Nụ hôn của mềm mại và dịu dàng, nàng cảm thấy như đang đám mây bồng bềnh.
"Chỉ Chỉ..."
"Ưm~" Nàng khẽ rên một tiếng.
Nụ hôn của Chu Trường Phong lập tức mang theo sự nhiệt tình và mãnh liệt cuốn sạch thứ.
Môi nàng chợt nóng rát, c.ắ.n chút đau.
"Chu Trường Phong... Chu Trường Phong..."
Nàng nhịn lật , nửa thể tựa , "Chu Trường Phong..."
Nàng nhẹ nhàng thì thầm, miệng gọi tên .
Nụ hôn nóng bỏng của Chu Trường Phong rơi xuống cằm nàng, "Nàng gọi là tướng công ?"
Chàng nhẹ nhàng c.ắ.n một cái môi của nàng, giọng mang theo sự dụ dỗ, "Chỉ Chỉ, ngoan nào, gọi là tướng công ?"
Thẩm Chỉ khó khăn mở đôi mắt ngấn nước mơ màng, l.i.ế.m đôi môi sưng tấy nóng bỏng, do dự một lát, duỗi cánh tay thon thả trắng nõn ôm lấy cổ , "Tướng... tướng công..."
Hô hấp của Chu Trường Phong chợt trầm xuống—
Không qua bao lâu, Thẩm Chỉ liệt giường, hôn đến mức mềm nhũn.
Nàng gối đầu n.g.ự.c , màng nhĩ tiếng tim đập mạnh mẽ của chấn động.
"Chàng hung dữ quá..."
Nàng nhịn nhỏ giọng trách móc.
Giọng mềm mại, dịu dàng, như đang nũng, mà khiến hận thể dâng cả mạng sống cho nàng.
"Lần nào cũng hôn hung dữ... Chàng thật là phiền phức..."
Nàng tiếp tục nhỏ giọng lầm bầm.
Chu Trường Phong nắm chặt bàn tay nhỏ bé của nàng.
Nàng nhịn khẽ rên hừ hừ, "Chàng đừng véo tay nữa, đau đó, thương , là nương t.ử của , tướng công nhà ai... như cơ chứ..."
Chu Trường Phong nuốt nước bọt, "Chỉ Chỉ."
"Gì cơ? Ta chuyện với nữa, đừng gì hết." Giọng của chẳng vì đột nhiên trở nên khàn khàn.
Quá... quá đỗi quyến rũ.
"Nàng mà còn nữa, sẽ tiếp tục hôn nàng đấy."
"Chàng! Hừ!"
"Hửm?"
Thẩm Chỉ bịt miệng , nhưng vẫn nhịn nhỏ giọng lải nhải, " là phiền c.h.ế.t , hôn một cái, miệng đau thật lâu, ngày mai chừng còn sưng lên... lúc đó, thật sự mất mặt..."
Chưa kịp lầm bầm xong, đột nhiên, Chu Trường Phong nắm lấy bàn tay đang che miệng nàng.
Thẩm Chỉ ngây , ngay đó, nụ hôn như vũ bão đột ngột phủ xuống...