Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 98: Họ Chỉ Là Bạn Học

Cập nhật lúc: 2025-10-10 13:58:27
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thịnh Ý trong lòng đang nghĩ những điều ghê tởm gì. Cô chỉ đơn giản chữa trị cho Tần Tĩnh Di một chút, vài phút , Tần Tĩnh Di quả thật tỉnh .

 

Đội trưởng Trần Tần Tĩnh Di dần dần mở mắt, trong lòng kinh ngạc vô cùng, ánh mắt về phía Thịnh Ý cũng khác hẳn, cô gái nhỏ quả thật đơn giản, đúng là bản lĩnh.

 

Dương Đan thì cảnh tượng mắt tát cho liên tiếp, thể tin nổi Tần Tĩnh Di dậy, đầy vẻ chấn động sang Thịnh Ý.

 

Không thể nào! Một sinh viên y khoa như cô còn , Thịnh Ý chỉ là một bình thường ? Nét mặt Dương Đan biến đổi liên tục, đặc sắc đến mức khó tả.

 

Kỷ Minh thấy Tần Tĩnh Di tỉnh , liền như tuyên bố quyền sở hữu mà tiến lên, nắm lấy vai cô:

“Tĩnh Di, em thấy ?”

 

Đầu óc Tần Tĩnh Di vẫn còn choáng váng, kịp nhận đây là đầu tiên Kỷ Minh dịu dàng gọi tên như thế. Nhìn gương mặt lo lắng của , sống mũi cô bỗng cay cay.

 

“Kỷ Minh, em vốn định tìm nhưng khoang giường , suýt nữa còn bà già lừa bán …”

 

Đây là đầu tiên Kỷ Minh thấy Tần Tĩnh Di biểu lộ sự yếu đuối như thế mặt , lòng mềm nhũn, suýt nữa đưa tay ôm cô lòng.

 

Dương Đan thấy , trong lòng chua xót cực độ. Tần Tĩnh Di đúng là giả vờ! Nhất định bày dáng vẻ yếu ớt mặt đàn ông để khiến Kỷ Minh thương xót cô ? Cô tuyệt đối để cho đạt ý nguyện.

 

Dương Đan thản nhiên khoác tay lên vai Kỷ Minh, bật :

“Được , Kỷ Minh, Tĩnh Di chỉ thương hại thôi, cũng tin ? Cô vẫn an đây . Nếu thật sự bán thì còn chuyện ngon lành thế chắc?”

 

Nghe , nét mặt vốn đầy đau lòng của Kỷ Minh lập tức thu .

 

! Nếu Tần Tĩnh Di thật sự xảy chuyện, giờ vẫn thể đây năng bình thường?

 

Nghĩ đến đây, khỏi thấy bực bội. Lại thế nữa, mỗi chỉ cần Dương Đan ở bên, Tần Tĩnh Di liền bày trò để kéo sự chú ý của .

 

Kỷ Minh chán ghét liếc Tần Tĩnh Di:

“ Tần Tĩnh Di, em thể thôi tranh giành với Đan Đan ? sẽ để ý đến em , tự lo cho bản .”

 

Nói xong, liền kéo tay Dương Đan bỏ .

 

Đội trưởng Trần và Trần Cảnh đều sững sờ những lời ngang ngược của hai , hiểu nổi một bình thường thể mấy câu như .

 

Dương Đan mang dáng vẻ đắc ý, còn cố tình liếc Tần Tĩnh Di đầy khiêu khích, đó ngẩng cao đầu rời , cứ như phi tần hoàng đế sủng ái.

 

Trong lòng Tần Tĩnh Di thoáng chua xót, nhưng nhanh chóng trấn tĩnh, dậy nghiêm túc cảm ơn đội trưởng Trần cùng .

 

Trần Cảnh chỉ tay về phía Thịnh Ý:

“Cô cảm ơn nữ đồng chí , chính cô đầu tiên phát hiện sự bất thường, dẫn hai nhân viên tàu đến cứu cô đấy.”

 

Ánh mắt Tần Tĩnh Di liền dừng nơi Thịnh Ý, chân thành :

“Cảm ơn cô.”

 

Đội trưởng Trần sang Thẩm Cố Thanh:

“Tiểu Cố, nữ đồng chí trải qua chuyện như , thích hợp ở một . Hay để cô cùng các , lát nữa xuống ga thì đưa cô bản ghi chép.”

 

Câu cuối cùng là ông với Thịnh Ý, Thịnh Ý và Thẩm Cố Thanh đương nhiên ý kiến.

 

Có nhân viên tàu dẫn đường, Tần Tĩnh Di thuận lợi khoang giường .

 

Khi Thịnh Ý dẫn Tần Tĩnh Di bước , Dương Đan tức đến nghiến răng ken két. Con tiện nhân đúng là dai dẳng dứt!

 

cợt sang Kỷ Minh:

“Tĩnh Di đúng là yên tâm về chúng , sợ giữa chúng ? Anh xem, cô còn theo cả khoang giường cơ.”

 

Kỷ Minh cau mày, đang định trách móc Tần Tĩnh Di thì đúng lúc nhân viên tàu tới:

“Ai là Tần Tĩnh Di? Đội trưởng Trần căn dặn, cô chỉ cần ở khoang bên cạnh, ở đó còn một giường trống.”

 

Tần Tĩnh Di dịu dàng cảm ơn, theo nhân viên.

 

Nụ châm chọc môi Dương Đan cứng , còn Kỷ Minh cũng mất tự nhiên thấy rõ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-98-ho-chi-la-ban-hoc.html.]

Thịnh Ý nhịn bật , sắc mặt Kỷ Minh càng khó coi hơn.

 

Anh thấy chính Dương Đan khiến mất mặt, liền trừng mắt với cô một cái.

 

Từ đó đến hết đoạn đường, quả thật xảy chuyện gì thêm. Vài tiếng , tàu cuối cùng cũng đến ga.

 

Thịnh Ý xách hành lý, gọi Tần Tĩnh Di sang bảo Thẩm Cố Thanh:

“Đồng chí Thẩm, lời khai chắc sẽ mất nhiều thời gian, về , đỡ để gia đình chờ mãi mà chuyện gì.”

 

Thẩm Cố Thanh vốn cùng cô, nhưng nghĩ đến việc nhà đang đợi ngoài ga, đành gật đầu.

 

“Vậy xong việc gọi điện cho , sẽ tới đón cô.” Trước khi , để cho Thịnh Ý một điện thoại.

 

Thịnh Ý qua cất túi.

 

Tần Tĩnh Di vẫn chút lo lắng khi lời khai nên Kỷ Minh cùng, Dương Đan thì cực kỳ khó chịu, nghĩ chuyện sẽ kéo dài bao lâu.

“Kỷ Minh, chúng còn về trường nữa, lỡ mất quá nhiều .”

 

Kỷ Minh cau mày, cảm thấy lời Dương Đan sai.

“ Tần Tĩnh Di, em cũng đấy. Bọn về trường, em tự lời khai .”

 

Ánh mắt Tần Tĩnh Di đầy vẻ bất lực Kỷ Minh, chỉ thể chạy vài bước, bắt kịp bước chân Thịnh Ý.

 

Trong lòng Thịnh Ý thật thắc mắc. Theo cô thấy, rõ ràng Dương Đan và Kỷ Minh là một đôi, Tần Tĩnh Di chuyện gì cũng kéo Kỷ Minh ?

 

“Vì chuyện gì cô cũng tìm ? Anh với cô gái chẳng là một đôi ?”

 

Thịnh Ý nhịn hỏi thẳng.

 

Tần Tĩnh Di hoảng hốt cô:

“Họ chỉ là bạn học thôi, với Kỷ Minh mới bắt đầu quen .”

 

Nghe xong, Thịnh Ý ngẩn một lúc lâu, mãi mới kịp phản ứng.

 

Ánh mắt Tần Tĩnh Di liền nhiều thêm mấy phần khâm phục, chẳng vì lý do nào khác, chỉ vì cô thể nhẫn nhịn đến thế.

 

Tần Tĩnh Di vẫn hiểu gì, chỉ im lặng theo Thịnh Ý đến chỗ đội trưởng Trần.

 

 

Phía bên , khi Thẩm Cố Thanh xuống ga nhanh tìm thấy nhà.

 

Đến đón là Thẩm lão gia và cô nhỏ Thẩm Yến.

 

Sức khỏe ông vốn , mỗi ngoài đều cùng.

 

Hai ngày nay vì Mạnh Gia Tuyết từ nước ngoài trở về, Thẩm Yến luôn ở trong nhà lớn chăm sóc ông, mục đích là nhân cơ hội tác hợp Mạnh Gia Tuyết với Thẩm Cố Thanh.

 

Hôm nay tin ông ga đón cháu trai, bà cũng vui vẻ theo đến.

 

Vừa thấy Thẩm Cố Thanh, bà liền tiếc lời khen ngợi từ đầu đến chân. Anh vốn quen với kiểu cách của cô nhỏ nên sắc mặt cũng chẳng mấy đổi.

 

Ông Thẩm thì nóng lòng gặp cháu dâu, tại chỗ quanh, tìm mãi vẫn thấy bóng dáng Thịnh Ý.

 

Ngặt nỗi Thẩm Yến còn lải nhải bên cạnh, khiến ông cụ phiền c.h.ế.t.

 

“Được ! Tiểu Cố, mau cho ông , cô bé cùng cháu ?”

 

Thẩm Cố Thanh nào ông Giang sớm đem chuyện tiết lộ hết, chỉ nghĩ rằng ông nội đang mong Thịnh Ý đến gây mê cho ca phẫu thuật.

 

Tửu Lâu Của Dạ

“Ông, đường xảy chút chuyện, Thịnh Ý lời khai. Việc lát nữa về cháu sẽ kể kỹ cho ông .”

 

Nghe , ông Thẩm hỏi thêm nữa.

 

 

Loading...