Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 87: Bức Thư Gửi Cho Thịnh Ý
Cập nhật lúc: 2025-10-02 07:03:14
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Được , bây giờ công bố thứ hạng, hạng nhất, Chu Hồng, hạng nhì là…”
Khi thấy tên đầu, Chu Hồng đắc ý đến mức trong lòng như nở hoa.
Trước ở nhà, tất cả việc lớn nhỏ trong gia đình gần như đều do cô bao hết. Không chỉ giặt giũ nấu nướng, mà việc đồng áng cũng thành thạo, tiếng tăm là tháo vát nhất nhì trong thôn.
Đối với Chu Hồng, rửa d.ư.ợ.c liệu chẳng khác gì chuyện vặt vãnh, dễ như trở bàn tay.
Mọi xung quanh cũng đều rõ kết quả, thấy cô nhanh , ai nấy đều tâm phục khẩu phục.
Huống hồ giờ Chu Hồng là con dâu của trưởng thôn, ai nấy cũng lấy lòng, nên thi khen ngợi cô giỏi giang.
Thịnh Ý gõ nhẹ lên tường, hiệu cho yên lặng.
“Nếu ai thắc mắc về kết quả thì thể đến hỏi . Không thì bây giờ thể khai khẩn đất trồng d.ư.ợ.c liệu. Yên tâm, hôm nay ai đến tham gia phỏng vấn, dù trúng tuyển , vẫn sẽ tính công điểm cho mấy tiếng .”
Nói xong, thấy đúng là kém hơn nên ngoan ngoãn rời .
Một vài phục thì tiến lên hỏi.
“Bác sĩ Thịnh, chúng vấn đề gì mà loại.”
Thịnh Ý vốn nhớ ai với ai, nhưng Tiểu Thúy thì nhớ, cô chỉ từng giải thích:
“Các chị loại vì thích rêu rao chuyện xằng bậy, đến lúc lỡ miệng tiết lộ bí phương thì chính bản còn chẳng . Còn chị là do thói quen vệ sinh kém.”
Nghe xong, mấy càng ấm ức. Trong mắt họ, đó chỉ là chuyện nhỏ, Thịnh Ý từng xem qua năng lực của họ, dám khẳng định như .
Họ còn định mở miệng tranh cãi thì Lý Thúy Bình chen :
“Vậy còn thì ? nhiều chuyện, cũng sạch sẽ, thế mà trúng. Chẳng lẽ… chẳng lẽ vì xinh hơn nên bác sĩ Thịnh ghen tị, cố tình gạt ?”
Lý Thúy Bình c.ắ.n môi, vẻ yếu đuối đáng thương.
Rõ ràng cô chỉ kém Chu Hồng ba rễ dược, đáng lẽ nhì nhưng vẫn chọn. Trong mắt cô , tất cả đều là vì Thịnh Ý cố tình chèn ép.
Vừa xong, trong phòng vang lên tiếng xì xào.
Tiểu Thúy cực kỳ hổ, thật hiểu nổi tại Lý Thúy Bình gan câu .
Bác sĩ Thịnh chỉ hơn cô gấp trăm , mà khí chất và năng lực đều vượt xa. Lý Thúy Bình lấy dũng khí để vu oan chứ?
với Lý Thúy Bình, vẻ mặt của Tiểu Thúy như minh chứng rằng cô đoán trúng. Càng thêm đắc ý, cô chất vấn:
“Bác sĩ Thịnh, cô trả lời ? Sao im lặng thế?”
Thịnh Ý sang, hiệu cho Tiểu Thúy thẳng.
Dù cũng cùng một thôn, Tiểu Thúy vốn giữ chút thể diện cho cô , nên nhẹ giọng nhắc nhở:
“Thúy Bình, chẳng sắp tới chị gả sang thị trấn bên ? Làm ở đây sẽ bất tiện.”
Từ thị trấn bên sang thôn Tiểu Ngưu mất hơn một tiếng bộ. Sau khi gả , chuyện thể đến đúng giờ việc vốn khó .
Nghe , Lý Thúy Bình hoảng hốt, giật thót tim, bọn họ chuyện ? Cô còn tưởng gia đình hé miệng ngoài.
“Các đúng giờ ? Dù thế nào thì cũng hỏi ý một tiếng chứ, thể tự ý phủ nhận .”
Cô càng càng ấm ức, cuối cùng rưng rưng nước mắt Thịnh Ý.
Mọi xong thấy lý. Dù Thúy Bình gả xa, cũng nên hỏi thử ý kiến cô , nên quyết định hộ.
Một liền lên tiếng bênh vực:
“Bác sĩ Thịnh, chuyện cũng đáng gì, cho cô một cơ hội .”
Chu Hồng ở bên liền thêm dầu lửa:
“Xem Thịnh Ý cũng chẳng công bằng lắm .”
Tiểu Thúy khác Thịnh Ý thì giận lắm, liền nghiêm giọng:
“Thúy Bình, những chuyện chị , chẳng lẽ chính chị rõ ? Có cần hết ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-87-buc-thu-gui-cho-thinh-y.html.]
Lý Thúy Bình giả vờ ngây thơ:
“Cô gì hiểu.”
Tiểu Thúy định nể nang nữa:
“Vì nhân phẩm của chị vấn đề. Phòng khám chúng nhận phẩm hạnh kém. Chuyện Nhị Nữu với con trai Vương đồ tể ai cũng , hai nhà bàn chuyện cưới hỏi. Vậy mà chị xen , phá hỏng chuyện hôn sự, cuối cùng chính chị cũng chịu cưới . Chuyện đó ?”
Ban đầu Tiểu Thúy giữ chút mặt mũi cho cô , nhưng Thúy Bình điều thì đừng trách.
Nhị Nữu là em gái Nhị Ngưu, vì chuyện mà buồn bã suốt mấy tháng.
Dù công tư, Tiểu Thúy cũng thể để loại thủ đoạn như phòng khám.
Tưởng sự thật thì sẽ hiểu, nào ngờ Lý Thúy Bình bật bỏ chạy.
Trong phòng trái , nhiều trách Tiểu Thúy quá nhẫn tâm:
“Dù cô chuyện đó, cũng nên phơi bày mặt bao nhiêu như .”
Nghe thế, mấy còn định hỏi lý do loại thì im bặt, sợ lôi chuyện của .
Tửu Lâu Của Dạ
Căn phòng yên lặng trở , Thịnh Ý trấn an Tiểu Thúy mấy câu, đó sắp xếp cho nhóm nữ công mới tuyển. Những từng là đồng đội của Tiểu Thúy thì phụ trách dạy .
Còn bản cô thì sang phòng khám mới, xem bên đó khởi công .
Trương Nguyệt Hà nhóm nhân công của Tiểu Thúy chuyển hết, nghi hoặc kéo Thịnh Ý hỏi:
“Thịnh Ý, họ dọn ?”
Thịnh Ý mới nhớ với cô :
“Nguyệt Hà, từ nay nhóm của Tiểu Thúy cùng nhân công mới sẽ phụ trách bốn thôn còn . Việc của thôn chúng thì giao cho nhóm quản lý. Cố gắng nhé.”
Nói xong, cô rời .
Nguyệt Hà nghẹn lời, sang phòng bên đông nghịt nhân công, cúi xuống tay chỉ năm , trong lòng bỗng dấy lên sự chua chát: Lẽ nào còn kém cả Tiểu Thúy ?
Cô siết chặt tay, trong lòng mơ hồ bất an.
lúc đó, bưu tá gọi lớn:
“Thịnh Ý, Trương Nguyệt Hà, thư của hai cô.”
Nguyệt Hà giật , đáp: “Đây, đến đây.”
Cô nhận thư của , liếc thấy một bức khác đề tên Thịnh Ý. Trong lòng dấy lên tò mò, cô vội :
“Thư của Thịnh Ý đưa , chuyển hộ cho cô .”
bưu tá lắc đầu:
“Không . Thư quan trọng lắm, tự tay đưa cho Thịnh Ý.”
Nguyệt Hà càng thêm hiếu kỳ: Quan trọng đến mức nào mà nhất định tận tay?
Bưu tá , cô mở thư nhà gửi cho :
[Nguyệt Hà, con gửi mật ong về ngon lắm, em trai con đang lớn, hai hũ đó uống hết . Con gửi thêm hai hũ nữa nhé. Với công điểm mỗi tháng con dùng hết ? Nếu thì gửi về, nhà đang thiếu tiền.]
Đọc xong, Nguyệt Hà nghẹn thở.
Lần cô vốn ăn trộm mật ong của Hác Mỹ Mỹ và Mạnh Thanh Nguyệt, dám dùng mới gửi về nhà, giờ gia đình đòi thêm, cô tìm ?
Vừa hoảng loạn lo nghĩ, Nguyệt Hà thất thần phòng khám, ngờ vấp một chum mật ong to.
Lý Hồng Liên lập tức cau mày:
“Tổ trưởng Trương, cẩn thận chút. Nếu đổ hũ mật ong , chị đền nổi ?”
Nghe đến mật ong, tim Nguyệt Hà khẽ rung động.