Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 76: Chú Mạnh Muốn Gặp Cô
Cập nhật lúc: 2025-09-29 07:09:43
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Yến Yến sợ trọng tâm của viện trưởng Mạnh phân tán, bèn vẻ yếu mềm mà :
“Chú Mạnh, thể chú , chị thật sự thích tranh giành với cháu, cháu thích cái gì là chị giành cái đó. Hôm nay cũng , cháu mặc áo khoác đỏ thì chị cũng mua một cái y hệt.”
Viện trưởng Mạnh xong, hừ nặng nề một tiếng với phó viện trưởng Thôi:
“Nghe thấy , đúng là cái loại chỉ bắt chước, thể là thiên tài trong miệng Vương phu nhân .”
Phó viện trưởng Thôi thì vẫn cảm thấy gì đó . Lục Yến Yến qua chẳng giống bản lĩnh lớn lao gì, ngược , vị tiểu thư thì cử chỉ tao nhã, khí chất đoan trang, càng càng khiến thiện cảm.
“Lão Mạnh, gì thì , thấy năng lực vẫn cần khảo sát một chút. Ông thấy ?” Phó viện trưởng Thôi vẫn kiên trì.
Sắc mặt viện trưởng Mạnh khó coi hẳn, nhưng ông cũng lời phó viện trưởng Thôi lý.
“Vậy thì thế . Yến Yến, cháu hãy biểu diễn chút bản lĩnh của mặt chú Thôi .”
Khuôn mặt Lục Yến Yến cứng đờ. Cô gì y thuật chứ! Thực , cô sớm mà phu nhân cục trưởng nhắc tới là Thịnh Ý, nhưng một khi Viện trưởng Mạnh nhận nhầm thì chi bằng cứ thuận nước đẩy thuyền.
Dù , đến lúc viện trưởng Mạnh thật sự bổ nhiệm cô , cô vẫn thể viện cớ rằng bản theo đường . Như thế, trong mắt khác, cô chẳng những chê , mà còn hiện khiêm nhường, hám hư vinh, đáng tin cậy, càng khiến ấn tượng .
Không ngờ, giờ khảo sát. Thế thì ?
Lục Yến Yến gượng gạo nở nụ :
“Chú Mạnh, hôm nay vốn là buổi tiệc của cháu, cháu cũng tiện cướp mất hào quang. Chú thấy ạ?”
Viện trưởng Mạnh ngẫm nghĩ, thấy cũng lý.
Thế là, ông cùng phó viện trưởng Thôi gượng vài câu, tạm thời gác chuyện .
Chẳng bao lâu , cục trưởng cùng phu nhân cũng bước .
Lúc khách khứa hầu như đến đông đủ, cục trưởng lên vài lời xã giao, cả hội trường rộn ràng nhập tiệc.
Vương phu nhân thể cứ cạnh Thịnh Ý mãi, thấy bên cạnh cô Lư phu nhân bầu bạn, bà mới yên tâm sang tiếp đãi những khác.
Đến bàn của Lục Yến Yến, viện trưởng Mạnh hớn hở nâng ly kính Vương phu nhân:
“Vương phu nhân, bà thật tinh mắt, nhận hiền tài. Thay mặt bệnh viện huyện chúng , xin cảm ơn bà. Yến Yến, mau lên cảm ơn Vương phu nhân nâng đỡ cháu.”
Viện trưởng Mạnh năng khéo léo, ý tứ chu .
Lục Yến Yến vẻ thẹn thùng, cúi gằm đầu, dám lên. Mãi đến khi Chu Tú Văn và Mạnh phu nhân khích lệ:
“Yến Yến, con ưu tú thế , đây là thành quả con xứng đáng nhận . Mau dậy , đừng ngại ngùng nữa.”
Lục Yến Yến ngập ngừng một hồi mới dậy:
“Vương phu nhân, cảm ơn bà.”
Câu khô khốc, miễn cưỡng đến mức ai cũng .
Vương phu nhân sững , Yến Yến đầy khó hiểu:
“Cô là ai? Chúng quen ?”
Sắc mặt Lục Yến Yến lập tức biến đổi. Quả nhiên, mà Vương phu nhân nhắc đến cô !
Bàn tay cô siết chặt, trong lòng ghen tị đến mức nổ tung. Vì Thịnh Ý luôn may mắn như thế, bao nhiêu yêu mến? Rốt cuộc là vì cái gì?
Trong lòng viện trưởng Mạnh khẽ run một cái, lắp bắp hỏi:
“Không bà bảo nâng đỡ Yến Yến ?”
Vương phu nhân ngớ , bất ngờ đến nghẹn lời. Không ngờ viện trưởng Mạnh mắt tròng đến . Bà rõ ràng là Thịnh Ý, từ lúc nào biến thành Yến Yến gì đó?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-76-chu-manh-muon-gap-co.html.]
“Viện trưởng Mạnh, tiến cử là cô gái ở góc , Thịnh Ý, chứ Yến Yến gì cả. chẳng rõ ràng , đó là bác sĩ Thịnh, họ Thịnh, mặc áo đỏ, còn là một cô gái trẻ. Không ngờ rành rọt thế mà ông vẫn thể nhận nhầm.”
Viện trưởng Mạnh bẽ mặt, bởi đó ông chỉ loáng thoáng mấy từ áo đỏ và cô gái trẻ, chứ bỏ sót mất họ tên.
Trong lòng phó viện trưởng Thôi dâng lên một tia kiêu hãnh. Tuy ông cũng thấy chữ bác sĩ Thịnh, nhưng bằng trực giác, ông vẫn đoán Vương phu nhân tới chính là cô gái ở góc.
Phản ứng của Lục Kiến Nghiệp và Chu Tú Văn thì dữ dội hơn nhiều. Hai đồng thanh kêu lên:
“Cái gì? Người tài năng hiếm mà phu nhân nhắc đến là Thịnh Ý, chứ con gái chúng Yến Yến ?”
Vương phu nhân khẽ nhíu mày:
“Con gái các cũng y thuật ?”
Nếu đúng thì việc nhận nhầm cũng còn thể hiểu . Dù cả hai đều mặc áo đỏ.
Lục Kiến Nghiệp ngượng ngùng lắc đầu:
“Yến Yến thì .”
Vương phu nhân lập tức bật :
“Cô y thuật, thế mà các cũng dám mạo nhận. Thật hiểu các nghĩ gì nữa. Còn cô nữa, bản cô rõ năng lực của ? Viện trưởng Mạnh nhận nhầm , tại cô giải thích cho rõ?”
Lục Yến Yến càng cúi thấp đầu, trong lòng hổ đến cực điểm, rốt cuộc kìm nổi mà bật .
Chu Tú Văn thì hổ chết, còn oán trách Vương phu nhân. Bà vốn tưởng rằng Vương phu nhân ý với Yến Yến nhà , nên mới cố ý để viện trưởng Mạnh nâng đỡ con bé. Yến Yến tuy y thuật, nhưng trong bệnh viện chẳng nhiều bác sĩ giỏi ? Đến lúc khám bệnh, tìm bừa một cho Yến Yến chẳng xong chuyện ?
Hơn nữa, bây giờ thì chẳng lẽ học ? Trên đời thứ gì thể học, chỉ cần thời gian lâu là nắm hết, nào chuyện học mà ngay.
Vương phu nhân bản rõ ràng, hại viện trưởng Mạnh nhận nhầm , khiến Yến Yến nhà mất hết thể diện. Vậy mà giờ thái độ của bà còn khó chịu như thế, thật khiến tức chết.
Thế nên, Chu Tú Văn đen mặt im, chẳng buồn thêm gì.
Trong lòng Mạnh phu nhân cũng vô cùng kinh ngạc. Không ngờ cái con nhóc đáng ghét tranh giành quần áo với bà lợi hại đến mức , còn Vương phu nhân coi trọng. Trời đất đúng là bất công.
Mạnh Cẩn Chu thì tâm trạng ngổn ngang trăm mối, thấy Yến Yến yếu đuối, thường xuyên Thịnh Ý ức hiếp, nên trong lòng tránh khỏi thiên vị Yến Yến.
Tửu Lâu Của Dạ
Huống chi, Thẩm Cố Thanh rõ ràng thích Thịnh Ý, mà Thịnh Ý đối xử với cũng chẳng giống với . Vì thế, mới cố ý thiết với Yến Yến, chọc giận cô.
Không ngờ hôm nay Thịnh Ý Vương phu nhân coi trọng. Lòng Mạnh Cẩn Chu dâng trào cảm xúc, gương mặt cũng ửng đỏ lên.
Không kìm , sang viện trưởng Mạnh:
“Ba, thực con quen Thịnh Ý. Hiện tại cô đang là bác sĩ trong bệnh viện chúng .”
Câu dứt, ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía Mạnh Cẩn Chu.
Viện trưởng Mạnh mừng rỡ vô cùng:
“Tiểu Chu, con quen vị tiểu thư ? Sao sớm chứ? Mau, gọi cô đây, để ba cũng diện kiến mầm non xuất sắc thế .”
Trong lòng Lục Yến Yến và Chu Tú Văn đều nghẹn ứ khó chịu. Rốt cuộc nhà họ Mạnh coi cái gì là quan trọng? Chẳng lẽ địa vị của nhà họ Lục còn bằng một Thịnh Ý ?
Lục Kiến Nghiệp nghĩ khác. Ông so đo nhiều hơn họ. Nếu Thịnh Ý xuất sắc như , thì vì con bé chịu thừa nhận phận?
Lục Kiến Nghiệp bật ha hả mấy tiếng, khiến viện trưởng Mạnh thấy khó hiểu.
“Lão Mạnh, ông xem, đúng là trùng hợp quá, Thịnh Ý chính là con gái .”
Nói xong, như khoe khoang, ông bật dậy, lớn tiếng gọi:
“Thịnh Ý, con đây, chú Mạnh gặp con.”
Thịnh Ý dĩ nhiên thấy, trong lòng cô chỉ thấy Lục Kiến Nghiệp thật nực , nhưng bên đều là nhân vật m.á.u mặt, vì thế Thịnh Ý vẫn chọn sang đó.
Lục Kiến Nghiệp vốn còn nghĩ rằng Thịnh Ý sẽ nể mặt, khiến ông thoáng chốc căng thẳng, thấy Thịnh Ý thực sự , ông thậm chí còn âm thầm thở phào nhẹ nhõm.