Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 67: Mau Lăn Ra Đây Cho Tôi
Cập nhật lúc: 2025-09-24 05:13:49
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ba xong, mặt đỏ bừng, im lặng rời .
Trong tám còn , mấy sắc mặt trở nên khó coi, bởi họ chợt nhớ hình như cũng xếp ba đó.
Thịnh Ý trấn tĩnh , sang với tám còn :
“Ngày mai các cô đến phòng khám báo danh, trong nửa tháng tới, sẽ bất kỳ lúc nào kiểm tra các cô, bao gồm cả những ở phòng khám đây. Nếu nửa tháng mà ai đạt yêu cầu vẫn sẽ mời khỏi phòng khám. Mọi chấp nhận ?”
Mọi đưa mắt , đó khẽ đáp:
“Chấp nhận.”
Thấy họ đồng ý, Thịnh Ý lấy một xấp hợp đồng:
“Phương pháp chế biến dược liệu là bí quyết riêng của , nếu ai tiết lộ ngoài, đúng lúc phát hiện thì bồi thường cho một vạn đồng.”
Cô một lượt điều khoản trong hợp đồng với vẻ mặt nghiêm túc:
“Được , ai chấp nhận thì ký tên, sáng mai đến phòng khám báo danh.”
Nói xong, ngoài Tiểu Thúy thì ai nấy đều chần chừ dám bước lên.
Thịnh Ý cũng vội, chỉ sang một bên chờ họ cân nhắc.
Mười lăm phút , cuối cùng cũng một bước lên ký tên. Tiếp đó, lượt ký hết.
Thịnh Ý cất kỹ hợp đồng, cùng Trương Nguyệt Hà và hai khác trở về điểm tập trung thanh niên trí thức.
Trên đường , hiếm hoi , Hác Mỹ Mỹ và Mạnh Thanh Nguyệt giở trò gì.
Đến cửa ký túc xá, Mạnh Thanh Nguyệt ngập ngừng gọi:
“Này, chờ một chút.”
Ánh mắt Thịnh Ý lạnh lẽo liếc sang, khiến Mạnh Thanh Nguyệt run lên. Nhận thái độ của phần đúng, cô :
“Thịnh Ý, chờ một chút.”
Nói , cô vội chạy phòng, lấy một vật.
Ra đến mặt Thịnh Ý, còn len lén xung quanh, xác nhận ai, mới lén nhét tay cô.
“Đây là tiền bồi thường cho các cô, nhớ giữ kỹ, kẻo đến lúc mất là đưa.” Mạnh Thanh Nguyệt ghé sát tai, hạ giọng .
Thịnh Ý nhướng mày:
“ giống cô, những chuyện kém cỏi như .”
Nói xong liền định phòng.
Mạnh Thanh Nguyệt dậm chân, khó chịu:
“Thịnh Ý, mật ong đúng là và Hác Mỹ Mỹ lấy, nhưng cầm về hôm mất . Xui xẻo thật, tiền thì bồi thường, mật ong thì cũng chẳng ăn.”
Nghe , Thịnh Ý đầu Hác Mỹ Mỹ đầy kinh ngạc.
Mạnh Thanh Nguyệt thấy liền bực bội:
“Sao, tin ?”
Thịnh Ý lắc đầu:
“Không, tin.”
Mạnh Thanh Nguyệt lúc mới thỏa mãn về ký túc.
Thịnh Ý phòng, đóng cửa , kéo hết rèm, xác nhận thứ thỏa mới mở khăn tay . Bên trong là một xấp tiền to, đếm quả nhiên đủ năm trăm đồng, mà là tiền mới. Không Mạnh Thanh Nguyệt kiếm ở .
chuyện đó chẳng liên quan gì đến cô, ngày mai chỉ cần đưa ba trăm đồng của Tiểu Thúy cho cô là xong.
Cất tiền kỹ lưỡng, Thịnh Ý rửa ráy qua loa ngủ.
…
Lúc , vợ chồng nhà họ Lục đến huyện buổi trưa.
Thấy cha vội vàng vất vả tới nơi, Lục Yến Yến xúc động òa:
“Ba , hai đến đây… hu hu… hai thật với con quá.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-67-mau-lan-ra-day-cho-toi.html.]
Chu Tú Văn đau lòng ôm lấy con gái:
“Con gái ngoan của , để xem con gầy nào.”
Lục Yến Yến đoán cha sẽ đến, nên từ tối qua cố ý nhịn ăn, lúc thật sự đói đến mức chút héo hon.
Lục Kiến Nghiệp gương mặt tiều tụy của con gái, lửa giận bùng lên:
“Con nghịch nữ ? Người bụng đến thăm, nó chẳng những đẩy con ngã cầu thang, giờ còn chịu chăm sóc. Ba mà gặp nó, nhất định đánh gãy chân nó!”
Lục Yến Yến gượng gạo nở nụ :
“Ba, lẽ chị vì con nông thôn, nên trong lòng công bằng mới đẩy con thôi. Thật cũng chẳng , giờ con còn đau mấy nữa . Ba , chị còn tát con mười cái, lúc đó mới thật sự đau đấy.”
Nói xong, Lục Yến Yến vội lấy tay bịt miệng. Ôi chết, lỡ miệng .
Lục Kiến Nghiệp tức đến phát hỏa:
“Cái con nhỏ hung dữ đó, nó dám đánh con thật ?”
Chu Tú Văn cũng đỡ hơn:
“Con gái ngoan, để xem xem, mặt nhỏ thế sưng hết cả .”
Chu Tú Văn thương con đến mức suýt rơi nước mắt.
Lục Kiến Nghiệp tức nghẹn trong lồng ngực, xắn tay áo chuẩn tìm Thịnh Ý hỏi tội.
Lục Yến Yến vốn định thêm mắm thêm muối cho câu chuyện, nhưng thấy bên ngoài Mạnh Cẩn Chu nên liền đổi giọng:
“Ba, ba đừng trách chị, đều tại con chị bực nên chị mới thế.”
Lục Kiến Nghiệp khinh khỉnh :
“Yến Yến, con khỏi cần hộ nó. Con ngoan thế , chắc chắn là nó cố ý đánh con. Việc để ba lo.”
Mạnh Cẩn Chu bước phòng bệnh, liền vô thức bênh Thịnh Ý vài câu:
“Chú ơi, Thịnh Ý thì cứ dạy dỗ vài câu thôi, chớ động tay động chân.”
Lục Kiến Nghiệp thấy mặc áo bác sĩ liền nhíu mày hỏi:
“Cậu là ai?”
Mạnh Cẩn Chu lúc mới nhớ tự giới thiệu:
“Chú Lục, cô Chu, con là con trai Mạnh Vị Quốc, Mạnh Cẩn Chu.”
Chu Tú Văn vốn thiện cảm với trai tuấn tú mặt, đến tên Mạnh Vị Quốc liền tỉnh ngộ:
“À, thì là con trai nhà ông Mạnh, dạo bận chăm sóc cho Yến Yến giúp nhà , vất vả cho .”
Mạnh Cẩn Chu e thẹn :
“Chú Lục dặn ba cháu thì cháu hết sức thôi. Hơn nữa, Yến Yến ngoan ngoãn điều, thật cần cháu chăm sóc nhiều.”
Lục Yến Yến mặt đỏ lên, ngượng ngùng cúi đầu.
Ba nào mà chẳng thích khen con , Chu Tú Văn liền mừng rỡ.
“Yến Yến ngoan ngoãn, chứ như Thịnh Ý , nổi loạn hết chỗ .”
Mặt Mạnh Cẩn Chu thoáng cứng , :
“Thịnh Ý quả thật là , dạo cũng thường bắt nạt Yến Yến, nhưng cô chú đừng đánh cô , chỉ cần vài lời dạy bảo là .”
Lục Kiến Nghiệp sắc mặt u ám:
“Tiểu Chu, con với Yến Yến đều là đứa trẻ ngoan, nuôi cái con Thịnh Ý tốn công thế nào , việc con đừng xen . Ba nó cũng chẳng dễ tính, con yên tâm, sáng mai bữa cơm chúng sẽ tìm con bé chuyện.”
…
Sáng hôm , Thịnh Ý vẫn như thường lệ ăn xong đến phòng khám.
Tửu Lâu Của Dạ
Hôm nay phòng khám cần thêm tám nữ công nhân, nên Trương Nguyệt Hà cũng phân công .
Thịnh Ý đến, theo kế hoạch hôm qua bắt đầu phân chia công việc.
Đang sắp xếp thì bệnh nhân tới, cô cho bệnh phòng bên cạnh, tiếp tục phân công.
“Nguyệt Hà, và Tiểu Thúy mỗi dẫn vài , sắp xếp cho họ…”
“Thịnh Ý, con khốn , cô bây giờ gan to lắm nhỉ, dám bắt nạt con gái , mau đây cho xem, hôm nay xem ba dạy dỗ cô thế nào!” Lục Kiến Nghiệp lao tới, giọng đầy tức giận quát lớn.