Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 208: Lộ Sơ Hở

Cập nhật lúc: 2025-12-15 05:18:41
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đội trưởng dẫn đầu hỏi thẳng:

“Nghe cô nhận tiền của nhà họ Thịnh ở Kinh thị?”

 

Thịnh Ý lắc đầu:

“Không .”

 

Đội trưởng nhíu mày:

“Không ? Chúng chứng cứ hẳn hoi, cô tưởng chối là xong ?”

 

Thịnh Ý tỏ vô tội:

“Thật sự . Có lẽ ông đang đến tiền nhận từ tay Lục Yến Yến, tổng cộng tám nghìn năm trăm đồng. Tiền đó là cô cho , nhà họ Thịnh đưa.”

 

Đội trưởng phần bực bội:

“Cô còn cãi ? Tiền đó vốn là của nhà họ Thịnh, cô chỉ đưa cho cô thôi, chẳng cũng là cô nhận của nhà họ Thịnh ?”

 

Thịnh Ý bộ bừng tỉnh:

“Nếu thì cũng đúng, là nhà họ Thịnh cho tiền.”

 

Đội trưởng lạnh:

“Cô thừa nhận ?”

 

Thịnh Ý ngây ngô hỏi :

“Thừa nhận gì cơ? vốn dĩ là nhà họ Thịnh, họ cho tiền chẳng chuyện thường tình ?”

 

Đội trưởng lập tức bắt sơ hở trong lời cô:

“Nói tức là cô là nhà họ Thịnh? Họ đều đưa cải tạo cả , ?”

 

Thịnh Ý tỏ vẻ oan ức:

“Bởi vì chúng cắt đứt quan hệ mà.”

 

Đội trưởng bật vì tức:

“Đã đoạn tuyệt mà còn nhận tiền của họ?”

 

Thịnh Ý thản nhiên nhún vai:

“Khi nhận tiền thì vẫn đoạn tuyệt cơ.”

 

Mấy tra hỏi suốt buổi, nhưng lời nào của cô cũng hợp lý đến mức bắt bẻ nổi, đành về tay trắng.

 

Ngay lúc họ chuẩn rời , giọng Thịnh Ý chậm rãi vang lên:

“Có lẽ các ông nên điều tra Lục Yến Yến thử xem. Cô từng tráo đổi phận với , sống trong nhà họ Thịnh suốt hơn mười năm. Ai mà lấy thêm gì của họ .”

 

Đội trưởng thế liền sáng mắt, vội vã rời .

 

Ba ngày , ông xuất hiện ở thôn Tiểu Ngưu, mặt đen như than.

 

Thịnh Ý thấy ông đến, nhướng mày kinh ngạc:

“Ơ, nhanh thế ?”

 

Không buồn vòng vo, ông đưa cô một quyển sổ tiết kiệm:

“Cho cô.”

 

Thịnh Ý mờ mịt:

“Đây là gì?”

 

Đội trưởng đáp, giọng nặng nề:

“Ba vạn đồng, Lục Yến Yến. Cô tiền đó vốn là của nhà họ Thịnh, bảo đưa cho cô, liên quan đến cô , chỉ là… quên trả.”

 

Thịnh Ý sững , ngờ Lục Yến Yến còn giữ nhiều tiền đến .

 

Ba vạn đồng!

 

Cô lập tức vui vẻ, nhét sổ tiết kiệm túi, híp mắt:

“Còn chuyện gì nữa ?”

 

Đội trưởng im lặng hồi lâu mới khô khốc:

“Hết .”

 

Thịnh Ý thấy ông định , liền chặn :

“Khoan , ông kể đầu đuôi vụ . Dù cũng là món tiền lớn, nó từ chứ.”

 

Đội trưởng đen mặt, rõ ràng dài dòng, nhưng vẫn kể:

 

“Chúng theo lời cô, bắt Lục Yến Yến về tra hỏi. Kết quả đúng là phát hiện thứ , ba vạn đồng đó. Sau hai ngày hai đêm thẩm vấn, cô chịu nổi, khai rằng đó là tiền nhà họ Thịnh cho cô, bảo chúng chuyển cho cô, chuyện liên quan gì đến cô .”

 

Ngữ điệu của ông đầy chua chát, dường như tiếc vì may mắn rơi .

 

Thịnh Ý xong, khoát tay cho ông .

 

Đội trưởng còn đang ngẩn , cô liền từ trong đại đội bê hai cây măng xuân dúi tay ông :

“Cầm về ăn cho vui nhé.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-208-lo-so-ho.html.]

 

Đội trưởng cúi đầu hai cây măng, lặng lẽ xoay bỏ .

 

Trong trại cải tạo ở huyện, Lục Yến Yến đang thấp thỏm chờ tin. Thấy đội trưởng ôm hai cây măng trở về, cô liền hỏi dồn dập:

“Thế nào ? Bắt ?”

 

“Bắt ai?” Đội trưởng khó hiểu.

 

Lục Yến Yến nóng ruột:

“Là Thịnh Ý chứ ai! Cô nhận tiền của nhà họ Thịnh, chẳng lẽ bắt ?”

 

Đội trưởng thở dài:

“Cô vốn mang họ Thịnh, là nhà họ Thịnh, nhận tiền thì gì sai? bắt gì, đúng là nực .”

 

Thực , chuyện họ liên lạc với bên Kinh thị, buồn truy cứu nên họ cũng can thiệp thêm. Dù thì chuyện chẳng cần cho Lục Yến Yến .

 

Lục Yến Yến phịch xuống đất, mặt trắng bệch, hiểu vì chuyện thành thế .

 

Trong khi đó, Thịnh Ý thì hớn hở. Trên trời rơi xuống ba vạn đồng, mà là ba vạn của thời ! Có ai mà mừng?

 

Còn thương hại Lục Yến Yến ư? Không đời nào. Cô chỉ cần nghĩ thôi cũng đoán chắc chắn là do Lục Yến Yến tự tố cáo cô, giờ coi như gậy ông đập lưng ông.

 

Nhìn quyển sổ trong tay, Thịnh Ý chần chừ, ngay hợp tác xã tín dụng, chuyển bộ sổ tiết kiệm của .

 

Khi con hiện rõ giấy, lòng cô mới thật sự an .

 

Tối đến, cô kể chuyện cho Thịnh Quốc Lương và Trịnh Thục . Hai đều sững sờ.

 

“Cái gì cơ? Ba vạn đồng? Ba chuyện đó! Hơn nữa, lúc con bé đó còn ở nhà chúng , mỗi tháng cùng lắm cho hai trăm đồng, dành dụm cỡ nào cũng thể từng tiền.”

 

Trịnh Thục nghi hoặc:

“Chẳng lẽ là ông bà ngoại con cho?”

 

Thịnh Ý hỏi ông bà, hai cũng khẳng định .

 

Trong lòng cô dấy lên linh cảm khác thường, chuyện chắc chắn ẩn tình, cô điều tra mới .

 

Tuy , ngoài miệng cô chỉ qua loa:

“Có thể là nhà họ Lục cho thôi.”

 

Mọi đều thấy hợp lý, nhưng cũng hỏi thêm.

 

Hôm , Thịnh Ý đến bưu điện gửi điện báo cho Thẩm Cố Thanh, nhờ tra giúp.

 

Hiệu suất của luôn cao, chỉ ba ngày kết quả, còn đích đến thôn Tiểu Ngưu báo tin.

 

Lúc đó Thịnh Ý đang giúp ông ngoại phối dược, thấy đến thì vui mừng:

“Anh Thẩm, đến đây?”

 

Thẩm Cố Thanh nhàn nhã, giọng ấm áp như gió xuân:

“Đến thăm bác trai, bác gái, tiện thể mang tin cho cô.”

 

Thịnh Ý liền kéo một góc, ghé sát tai, nhỏ giọng:

“Anh , đây.”

 

Thẩm Cố Thanh đôi tai nhỏ hồng hồng ngay mặt, khẽ nuốt nước bọt, đè nén cảm xúc trong lòng cúi thì thầm:

“Số tiền của Lục Yến Yến nhà họ Thịnh đưa, mà là nhà họ Hàn.”

 

Lời mang theo thở nóng ấm phả lên vành tai, khiến Thịnh Ý thấy ngưa ngứa, tim run rẩy. Cô khẽ đỏ mặt, vô thức lùi một chút.

Tửu Lâu Của Dạ

 

Thẩm Cố Thanh thất vọng, nhưng nhanh chóng tiếp lời:

“Nhà họ Hàn sụp đổ . điều tra đây Lục Yến Yến từng liên lạc với họ, thể giữa hai bên mối quan hệ nào đó. Ba vạn chính là tiền công nhà họ Hàn gia cho cô .”

 

Sắc mặt Thịnh Ý dần trở nên nghiêm trọng, rõ ràng sự việc phức tạp hơn cô tưởng.

 

Thẩm Cố Thanh :

“Nhà họ Hàn là đối thủ đội trời chung của nhà cô.”

 

Thịnh Ý lập tức hiểu , khẽ khẩy:

“Hóa . là ve sầu bắt ve, chim sẻ rình , Hàn gia tính toán trăm đường, cuối cùng để khác hưởng lợi.”

 

Thẩm Cố Thanh mỉm :

thế.”

 

Thịnh Ý chợt nhớ điều gì, hỏi tiếp:

“Vậy... từng đến thôn Tiểu Ngưu hại ba liên quan đến nhà họ Hàn ?”

 

 

 

 

 

 

Loading...