Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 205: Lên Đường

Cập nhật lúc: 2025-12-10 09:58:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh Ý mỉm :

“Bác Lưu, đúng là thôn chúng còn d.ư.ợ.c liệu để chế biến nữa, nhưng thể thu mua của nơi khác mà. Một cân d.ư.ợ.c liệu thô chế biến chỉ hai xu một cân, cộng cả chi phí mật ong thì vẫn còn lời đấy.”

 

Mắt Lưu trưởng thôn sáng lên, đúng là như thế thật.

 

Thịnh Ý tiếp:

“Còn nữa, thôn chúng thể nuôi trâu bò, gà vịt, dê cừu, đây nghèo nên nổi, giờ trong tay cũng ít vốn , thử? Gia cầm, gia súc nuôi lớn đem bán kiếm lời, bò dê còn sinh sản , mà phân của chúng thể phân bón, tính là một việc lâu dài, , lợi cả đôi đường.”

 

Lưu trưởng thôn hứng khởi đến mức yên, trong nhà:

“Phải nghĩ kỹ chuyện mới … Tiểu Ý, mấy đề xuất của cháu đều ! Thế nhé, bác gọi kế toán Lưu sang, ba chúng cùng bàn cho chắc.”

 

Thịnh Ý tất nhiên đồng ý. Lưu trưởng thôn liền chạy gọi .

 

Ba trong gian chính bàn suốt ba tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng thống nhất kế hoạch. Một nhóm phụ nữ sẽ lên núi đào măng, một nhóm khác ở cùng Trịnh Thục muối măng chua. Về phần thu mua d.ư.ợ.c liệu sẽ do Lưu trưởng thôn thị sát , xem giá cả thế nào.

 

Còn việc nuôi gia cầm, gia súc, quyết định chọn gà, vịt, lợn, bò, dê, năm loại là phù hợp nhất.

 

Do nay thôn Tiểu Ngưu nghèo túng, Lưu trưởng thôn và kế toán Lưu đều nắm rõ giá cả thị trường, nên kế toán Lưu đề nghị sáng mai lên công xã hỏi thử về bàn tiếp.

 

Sáng hôm , Lưu trưởng thôn động viên, cùng theo bác Hoa lên núi.

 

May mắn , núi thực sự một rừng trúc lớn, đúng mùa măng non nhú.

 

Nhìn những chồi măng nhọn nhú khỏi mặt đất, ai nấy đều tươi rạng rỡ.

 

Bác Hoa nhanh chóng chỉ đạo:

“Mỗi chọn cho một khu, đào măng thì chọn cây to mà đào, nhưng nhớ chừa một phần, đừng đào sạch gốc.”

 

Nghe xong, liền hăng hái bắt tay .

 

Còn Lưu trưởng thôn và kế toán Lưu thì mỗi một hướng, hỏi giá d.ư.ợ.c liệu, hỏi giá gia súc, gia cầm.

 

Đến trưa, kế toán Lưu về , mang theo kết quả điều tra báo cho Thịnh Ý:

“Giá gà con là 1 đồng 5 con, vịt con 1 đồng 4 con, dê con thì đắt hơn, 8 đồng một con. Còn bò thì đây đội cải tạo lao động biếu thôn hai con , tạm thời cần mua thêm. Heo giống thì đại đội , nhưng nhiều. Tiểu Ý, cháu nghĩ nên mua thêm heo con ?”

 

Thịnh Ý hỏi :

“Thôn giờ mấy con heo tất cả ạ?”

 

Kế toán Lưu nghĩ một lúc:

“Còn bốn con, mà một con nái sắp đẻ .”

 

“Vậy thì cần mua thêm.”

 

Hai đang dở thì Lưu trưởng thôn trở về, mồ hôi ướt đẫm trán vì chạy ngoài nắng suốt buổi.

 

Vừa lau mồ hôi, ông :

“Bác hỏi thăm . Ở huyện bên cạnh mấy làng chuyên trồng d.ư.ợ.c liệu, cách đây cũng xa. Họ cũng nộp sản lượng lên như chúng , phần dư là phần tự giữ. Năm nay mùa màng , bác mỗi làng còn dư tầm 1.500 cân.”

 

Thịnh Ý lập tức :

“Bác Lưu, hôm nay chúng thuê ngay xe tải lớn, nhất là trong đêm.”

 

Lưu trưởng thôn thấy cần gấp thế:

“Cần gì vội như , mà xe tải lớn dễ thuê.”

 

Thịnh Ý lắc đầu:

“Không thể chậm trễ . Giờ hơn tháng tư , chắc nhiều làng bán hết t.h.u.ố.c . Chúng trả giá thấp, họ chắc chờ , sớm còn mua .”

 

Lưu trưởng thôn thấy cô lý, nhưng quả thực sẵn xe lớn.

 

Thịnh Ý nghĩ một lúc :

“Thôi để cháu gọi điện thử xem. Nếu thuê thì luôn, thì cứ , đến nơi tính, thế nào cũng xoay .”

 

Hai đàn ông đều gật đầu đồng ý.

 

Thịnh Ý vội vàng thị trấn gọi điện, trong huyện chỉ một quen là Lư phu nhân nên cô gọi cho bà :

 

“Dì Lư, con cần thuê một chiếc xe tải, dì quen ai ạ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-205-len-duong.html.]

 

Lư phu nhân khó xử:

“Cái thì dì quen , để tối ông Dương về, dì hỏi ông xem .”

 

Thịnh Ý suy nghĩ :

“Thôi ạ, cháu hỏi chỗ khác , nếu thì nhờ dì nhé.”

 

“Ừ, .”

 

Ngắt máy, Thịnh Ý gọi cho viện trưởng Tân.

 

“Tiểu Ý , hôm nay nhớ gọi cho ?” Giọng ông Tân vui vẻ vang lên.

 

“Trưởng khoa Tân, hỏi xem bên bệnh viện xe tải ạ?”

 

“Có thì , nhưng cô cần xe tải gì?” Ông ngạc nhiên.

 

Nghe , Thịnh Ý mừng rỡ:

“Vậy thì tuyệt quá! Là thế , làng định thu mua d.ư.ợ.c liệu để chế biến, nhưng đường xa quá, cần xe chở hàng ạ.”

 

Trưởng khoa Tân hiểu :

“Thế thì . cho mượn xe, phái luôn tài xế cùng. Xe thì khỏi tính phí, nhưng cô lo xăng và cơm nước cho tài xế nhé.”

 

“Không vấn đề gì!” Thịnh Ý vui mừng đồng ý ngay.

 

Chiều hôm đó, chiếc xe tải do bệnh viện cử đến chạy thôn Tiểu Ngưu.

 

Đám phụ nữ đang rảnh rỗi trong làng xúm xem xe:

“Trời ạ, xe to thế !”

 

Nghe ồn ào, Lưu trưởng thôn cũng chạy đón, tay cầm sẵn bao t.h.u.ố.c Đại Tiền Môn mà Thịnh Ý đưa cho.

 

Ông niềm nở, đưa t.h.u.ố.c cho tài xế:

“Anh vất vả , hút cho đỡ mệt.”

 

Tài xế thoáng bất ngờ, Đại Tiền Môn loại rẻ, thấy ông chân thành nên cũng nhận lấy.

 

Ở phòng khám, Thịnh Ý tiếng xe cũng bước .

 

Tửu Lâu Của Dạ

Cô vốn định lên đường ngay trong đêm, vì nếu xuyên đêm thì buổi sáng sẽ tới nơi, nhưng tài xế lắc đầu:

“Ban đêm chạy an . Giờ đường chặn xe xin tiền, xe trống cũng thoát .”

 

Không còn cách nào, Thịnh Ý đành tạm hoãn, thuê cho tài xế một phòng ở nhà trọ trong thị trấn, hẹn rạng sáng năm giờ khởi hành, tính đến nơi cũng tầm xế chiều.

 

Sau khi bàn bạc xong, cô về nhà thu xếp hành lý.

 

Biết tin Thịnh Ý sắp xa, Trịnh Thục cùng trong nhà đều lo lắng yên.

 

khuyên nhủ mãi, hai phụ nữ mới đỏ mắt gật đầu đồng ý.

 

Chỉ bà ngoại Trịnh là vẫn bình tĩnh, thậm chí còn khích lệ:

“Khóc cái gì chứ. Tiểu Ý còn trẻ, ngoài rèn luyện. Các cứ giữ nó mãi trong cái làng nhỏ thì cả đời nó gì? Cứ để nó , để nó va chạm.”

 

thì ai cũng dám cãi.

 

Thịnh Ý thấy phản đối nữa, liền vui vẻ về phòng thu dọn hành lý.

 

, bà ngoại Trịnh lặng lẽ xuống, nước mắt chảy , bàn tay run run lau mặt.

 

Trịnh Thục ngạc nhiên:

“Mẹ, mắng con với chị dâu đấy, giờ ?”

 

Bà cụ hít một , mặt :

“Không , chỉ là… bụi bay mắt thôi.”

 

Trịnh Thục: “…”

 

Trong nhà cửa đóng kín mít, lấy bụi cát?

Loading...