Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 156: Lục Yến Yến Bị Bắt

Cập nhật lúc: 2025-11-15 03:07:28
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người sắc mặt của Lục Kiến Nghiệp liền tám phần mười là chuyện thật. Hắn thầm đắc ý trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh.

 

“Thành thật khai , chuyện là thế nào?”

 

Sắc mặt Lục Kiến Nghiệp u ám, hồi lâu mới miễn cưỡng buông một câu:

“Các nhầm .”

 

Đối phương bật lạnh:

“Chúng bằng chứng mới đến đây. Nếu nhà các chịu khai thật, thì để Lục Yến Yến với chúng một chuyến.”

 

Nói xong, cho cơ hội phản kháng, hiệu cho cùng áp giải Lục Yến Yến.

 

Lục Yến Yến giữ chặt, lo đến phát :

“Ba , cứu con! Con bắt cả, ngày mai con còn cưới mà!”

 

Lục Kiến Nghiệp và Chu Tú Văn đều nóng ruột c.h.ế.t, đang định mở miệng giải thích thì Lục Xuyên xông lên, vung tay đ.ấ.m cho hai giữ em gái mỗi một cú.

 

Người dẫn đầu mặt mày tối sầm:

“Các còn dám hành hung cán bộ ? Cả tên cũng bắt luôn!”

 

Thế là những lời biện hộ của vợ chồng Lục Kiến Nghiệp đều nghẹn trong cổ họng.

 

Khi thấy của đội cải tạo dẫn hai em Lục Yến Yến , vì trong nhà ồn ào quá nên hàng xóm đều ùa xem.

 

tò mò hỏi:

“Ơ, nhà họ Lục thế, hai đứa con phạm tội gì thế?”

 

Người dẫn đầu tận tình giải thích:

“Lục Yến Yến tư thông với đàn ông, còn Lục Xuyên thì đ.á.n.h vô cớ.”

 

Đám xung quanh xong liền xì xào, ai trong thôn chẳng mai là ngày cưới của Lục Yến Yến, ai nấy còn đợi đến ngày để ăn tiệc, ngờ con nhỏ là đồ mất nết, kết hôn tư tình với . Cả nhà họ Lục đúng là chẳng dạy con kiểu gì.

 

Ánh mắt đều tràn đầy khinh bỉ, Lục Kiến Nghiệp và Chu Tú Văn hổ đến mức trốn luôn trong nhà, dám ló mặt .

 

Người của đội cải tạo dẫn hai em Lục Yến Yến giữa đám đông, dọc đường ai cũng dừng xem. Mỗi hỏi, tên đội trưởng giải thích cặn kẽ thêm một , khiến thanh danh của Lục Yến Yến tan nát.

 

Đợi đến khi xem tản hết, vợ chồng Lục Kiến Nghiệp mới vội vã bàn bạc.

 

“Kiến Nghiệp, giờ đây? Yến Yến bắt , mai mà kết hôn nữa?”

 

Sắc mặt Lục Kiến Nghiệp đen như than, giờ con gái bắt, ông còn tâm trí nghĩ đến chuyện cưới xin, điều ông lo nhất là việc của sắp tiêu tan!

 

“Tất cả là do cô dạy con giỏi đấy! Con gái thì hư hỏng, liên lụy cả nhà, mặt mũi cô với nó mất sạch !”

 

Chu Tú Văn thấy khó chịu, nhưng dám cãi, vì trong lòng bà cũng hận Yến Yến, đúng là giữ .

 

“Giờ những lời thì ích gì? Quan trọng là nghĩ xem cứu con .”

 

Bà khuyên chồng.

 

Lục Kiến Nghiệp hừ lạnh:

“Cứu? Còn cứu gì nữa. Cô dạy đứa con giỏi thật, đúng là bằng một sợi tóc của Thịnh Ý.”

 

Giờ trong lòng ông là hối hận, Thịnh Ý bao nhiêu là , mới xuống nông thôn tự tìm việc, còn trị khỏi bệnh cho Giang lão gia, kết giao với nhà họ Thẩm ở Kinh thị.

 

So với cô, Lục Yến Yến đúng là khác một trời một vực. Không việc , danh dự, còn dính tai tiếng với đàn ông khác. Càng nghĩ, Lục Kiến Nghiệp càng tức giận, càng thấy hối hận, đây mù quáng bênh con bé như thế.

 

Chu Tú Văn ý lạ trong lời ông, tim khẽ giật thót:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-156-luc-yen-yen-bi-bat.html.]

“Ông ý gì? Dù Yến Yến cũng là con ruột của chúng , còn Thịnh Ý dù giỏi đến , nó cũng là con của khác! Không cùng m.á.u mủ, giữa chúng mãi mãi một cách!

Ông Yến Yến bằng Thịnh Ý, còn Thịnh Ý thì ? Nó xuống nông thôn thèm hỏi han chúng câu nào ? Có gửi tiền về cho nhà ? Trong khi nó công việc đàng hoàng đấy!”

 

Lục Kiến Nghiệp cau mày, gắt gỏng:

“Bà mấy lời đó gì nữa! Trước mắt lo nghĩ cách cứu Yến Yến !”

 

Chu Tú Văn phịch xuống ghế, nghiêng đầu , thèm để ý đến Lục Kiến Nghiệp.

 

Lục Kiến Nghiệp thở dài mấy liền, bước , đặt hai tay lên vai vợ:

“Thôi nào, đừng giận nữa. Giờ xem chuyện của Yến Yến tính đây?”

 

Chu Tú Văn vốn là chỉ cần dỗ là xuôi, liền lau nước mắt:

“Lãnh đạo của em quen bên đó, em… em nhờ bà giúp thử xem.”

 

Nói thì , nhưng như tức là lãnh đạo sẽ con gái bà phạm chuyện ô nhục . Chu Tú Văn ngẫm nghĩ, c.ắ.n răng, thôi thì cứu con , đợi Yến Yến thả , xong đám cưới tính .

Tửu Lâu Của Dạ

 

Hai vợ chồng bàn bạc xong, liền đến cửa hàng bách hóa mua vài món quà sang trọng, đó thẳng đến nhà vị lãnh đạo .

 

Vị lãnh đạo họ Lâm đang ngạc nhiên hiểu vì họ đến giờ , vì hôm qua Chu Tú Văn xin nghỉ phép, là con gái cưới chồng, hôm nay sang nhà trai chuẩn .

 

“Tiểu Chu, hôm nay cô rảnh đến nhà gì thế?”

 

Chu Tú Văn hổ vô cùng, chuyện đúng là mất mặt, nhưng vì con, bà đành c.ắ.n răng kể đầu đuôi.

 

“Chị Lâm, em thật sự hết cách nên mới dám đến nhờ chị giúp. Ngày mai Yến Yến nhà em kết hôn, nếu hôm nay thả thì hỏng hết mất.”

 

Sắc mặt bà Lâm xám ngoét như nuốt ruồi, loại chuyện mà bắt bà giúp thì mất mặt c.h.ế.t .

 

Bà nhíu mày :

“Cô bảo thế nào bây giờ? Với , cho dù mặt, chắc chịu thả.”

 

Chu Tú Văn vội vàng chữa lời:

“Không chị, Yến Yến nó bậy gì hết. Chỉ là hai đứa trẻ bốc đồng, trót… quá giới hạn một chút thôi.”

 

Bà Lâm ngạc nhiên liếc bà một cái, thì là chuyện riêng với vị hôn phu .

Nếu đúng như thì cũng chẳng tội gì nghiêm trọng. Bà Lâm suy nghĩ một chút gật đầu:

 

“Trẻ con hiểu chuyện, cha dạy bảo cho kỹ.”

 

Chu Tú Văn đang dối, lòng chột , đành ngoan ngoãn gật đầu mắng, dám cãi nửa lời.

 

Thấy chuyện đến mức quá nghiêm trọng, bà Lâm liền gọi điện giúp một tiếng. Chưa đầy một tiếng , bên đội cải tạo thả .

 

Chỉ là Lục Xuyên vì đ.á.n.h nên chứng cứ xác thực, giam một tháng mới về.

 

Người chỉ huy lúc thả mặt mũi hằm hằm, hiển nhiên cam lòng. Hắn căn bản tin Lục Yến Yến chỉ lỡ dại với vị hôn phu. Nếu thật là , với tính khí của Lục Kiến Nghiệp, ông sớm la lối om sòm .

 

Hắn ngầm nghĩ: Được thôi, các bảo là vị hôn phu? Thế thì hỏi cho rõ xem đúng thế .

 

Lục Yến Yến giam hơn hai tiếng thì thả, trong lòng nhẹ nhõm hẳn.

Thấy sắc mặt ba âm trầm, cô cũng dám mở miệng gì, ba cứ thế xe thẳng đến nhà họ Mạnh.

 

Nào ngờ, phía họ còn một chiếc xe khác lặng lẽ bám theo.

 

Đến tận chín giờ tối, nhà họ Mạnh mới đón . Mạnh phu nhân bực bội thôi, họ đến muộn như , chẳng điều chút nào.

 

Lục Kiến Nghiệp và Chu Tú Văn vì trong lòng áy náy, nên đến cúi đầu lời dịu ngọt, liên tục xin và nịnh nọt.

 

Còn Mạnh viện trưởng, giờ giáng chức xuống trưởng phòng, sợ nhà họ Lục chuyện nên cũng thấy chột , vì thế ông giả vờ nghiêm khắc, sang mắng vợ một trận té tát ngay mặt nhà họ Lục, nhờ mà Lục Kiến Nghiệp và Chu Tú Văn mới thấy trong lòng dễ chịu hơn đôi chút.

Loading...