Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 112: Dự Tiệc

Cập nhật lúc: 2025-10-19 06:45:40
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cúp điện thoại, sắc mặt bà Giang càng lúc càng u ám, trong nhà vỡ bao nhiêu cái ly.

 

thật sự hiểu nổi, cũng con tiện nhân Thịnh Ý .

 

Đợi ngày mai khi Lục Yến Yến đến, bà cho Thịnh Ý mặt mới . Nghĩ đến đây, bà Giang thêm mấy tấm thiệp mời.

 

“Này, mang những cái phát. Nhớ kỹ, hai tấm đều đưa đến nhà họ Thẩm ở biệt phủ.”

 

Người cẩn thận nhận lấy thiệp mời, vội vã rời .

 

Nhà họ Thẩm và nhà họ Giang vốn quan hệ , đương nhiên sẽ là nơi đầu tiên nhận thiệp mời.

 

Lúc ở biệt phủ nhà họ Thẩm chỉ Thẩm Yến ở nhà, những khác đều còn ở bệnh viện. Đám hậu bối khác của nhà họ Thẩm thì sớm về nhà riêng cả .

 

Khi nhà họ Giang đến đưa thiệp, Thẩm Yến còn niềm nở, nhưng khi thấy trong đó một tấm là gửi cho Thịnh Ý, sắc mặt bà lập tức đổi, nhíu mày hỏi đưa.

 

“Cái gửi cho Thịnh Ý?”

 

Người bà Giang nghĩ gì, nhưng hỏi thì cũng thể trả lời.

 

“Đây là quyết định của phu nhân nhà .”

 

Nghe xong, đôi mày Thẩm Yến nhíu chặt hơn.

 

Không ngờ là dì Giang đích mời Thịnh Ý. Cô thì dựa cái gì chứ?

 

Trong lòng Thẩm Yến cực kỳ khó chịu, nhưng lúc cũng tiện gì thêm.

 

Thấy Thẩm Yến hỏi nữa, liền vội vàng rời để tiếp tục đưa thiệp đến những nhà khác.

 

Thẩm Yến cầm tấm thiệp trong tay, ánh mắt như khoan thủng một cái lỗ đó.

 

Tửu Lâu Của Dạ

Ngày mai bà sẽ đích đem thiệp đưa cho Thịnh Ý, cũng coi như cho cô nếm thử bản lĩnh của bọn họ, khỏi suốt ngày vẻ coi ai cũng chẳng gì.

 

Tốt nhất là gọi cả Thẩm Cố Thanh đến, để nó tận mắt thấy Thịnh Ý chẳng chút thể diện nào.

 

Quyết định xong, tâm trạng Thẩm Yến thoáng chốc lên. Bà cất kỹ tấm thiệp, phòng ngủ.

 

Bên , nhà họ Mạnh cũng nhận thiệp mời.

 

Mạnh lão gia buổi sáng từ bệnh viện về tức giận cả ngày, mãi lúc Mạnh Gia Tuyết mới dám tìm đến ông.

 

“Ông ơi, chắc chắn là con tiện nhân Thịnh Ý gì đó, nếu thì ông Thẩm và Cố Thanh sẽ thái độ như .”

 

Mạnh lão gia vốn cực kỳ bực bội, ông cảm thấy lý do cháu gái đưa đủ để giải thích thái độ của nhà họ Thẩm, nhưng nghĩ đến địa vị của nhà họ Thẩm, giọng điệu cứng rắn của ông cũng dịu đôi chút.

 

Thôi thì, nếu cháu gái thể gả nhà họ Thẩm, cho dù bản chịu chút ấm ức cũng chẳng .

 

Nghĩ , sắc mặt Mạnh lão gia hòa hoãn hơn nhiều.

 

“Được , ông giận nữa. Ngày mai tiệc ở nhà họ Giang, cháu cùng ông .”

 

Mạnh Gia Tuyết tất nhiên là ngoan ngoãn đồng ý.

 

Đã đến mức nhà họ Giang còn gửi thiệp cho nhà họ Mạnh thì với quan hệ thiết của nhà họ Thẩm và nhà họ Giang, chắc chắn họ cũng sẽ mặt, chỉ là Cố Thanh .

 

Trong lúc Mạnh Gia Tuyết đang nghĩ ngợi, Mạnh lão gia vẫn an tâm.

 

Ông thử dò hỏi:

“Gia Tuyết, thằng nhóc nhà họ Thẩm và con bé Thịnh Ý thật sự quan hệ gì chứ?”

 

Mạnh Gia Tuyết lập tức phản bác:

“Ông, ông ! Cố Thanh loại đó. Anh thích cháu thì chắc chắn chỉ để mắt đến cháu thôi. Chỉ là… cũng tránh khỏi vài tiện nhân cứ thích quyến rũ đàn ông của khác!”

 

Mạnh Gia Tuyết nghiến răng nghiến lợi mà .

 

Mạnh lão gia thấy chuyện chẳng đáng lo, chỉ cần Thẩm Cố Thanh là đáng tin thì cho dù ai cố tình quyến rũ cũng chẳng thể lôi kéo .

 

“Ngủ , ngày mai cùng ông đến nhà họ Giang. Thằng nhóc nhà họ Thẩm mà cháu cũng đến, nhất định sẽ vui mừng chạy đến thôi. Đợi tối mai, ông sẽ trực tiếp hỏi rõ ràng mặt , nhất là thể chốt hôn sự ngay tại đó.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-112-du-tiec.html.]

 

Mạnh Gia Tuyết chỉ thôi thấy đầy mong chờ.

 

Trong lòng cô cực kỳ phấn khích, trong đầu tưởng tượng đến cảnh nếu Thẩm Cố Thanh đồng ý chuyện hôn sự thì cô nên phản ứng thế nào cho thật .

 

 

Sáng sớm hôm , Thẩm Yến liền mang thiệp mời đến bệnh viện.

 

“Thịnh Ý, đây là thiệp mời của nhà họ Giang gửi cho cô, mau cất kỹ , đừng đưa cho cô. Ồ, suýt quên mất, cô lớn lên từ cái nơi nhỏ bé, chắc cũng chẳng thiệp mời là cái gì nhỉ.”

 

Cách chuyện của Thẩm Yến vẫn khó như khi, Thịnh Ý nhận lấy thiệp, mở xem qua.

 

Nói thật, trong lòng cô vốn , trực giác mách bảo cô rằng bà nội Giang nhất định sẽ bày trò, nhưng nghĩ đến sự giúp đỡ của ông Giang dành cho , Thịnh Ý bản thể nể mặt ông mà từ chối.

 

Cô gấp thiệp mời , bỏ túi, sang với Thẩm Yến:

“Miệng bà thối thật đấy, ít thôi, kẻo ngạt thở.”

 

Nét đắc ý mặt Thẩm Yến lập tức cứng đờ. Bà đưa tay che miệng, vẻ mặt dám tin. Chẳng lẽ miệng bà thực sự thối ?

 

Nghĩ kỹ , sáng nay vội chọc tức Thịnh Ý, hình như đúng là kịp đ.á.n.h răng thật.

 

“Ờ… việc về , lát nữa .”

 

Khi Thẩm Yến thì chạm mặt Thẩm Cố Thanh đang bước .

 

Thấy dáng vẻ hoảng hốt của bà , Thẩm Cố Thanh lập tức đoán chuyện gì .

 

“Cô bắt nạt cô ?”

 

Thịnh Ý lắc đầu:

“Anh đấy, với cái trí thông minh đó, bà bắt nạt .”

 

Thẩm Cố Thanh nhịn khẽ bật . Cũng đúng, Thịnh Ý thông minh như , bà mà chạm chẳng khác nào tự chuốc thiệt .

 

Cơ thể ông nội Thẩm vốn suy yếu, tiếng chuyện ầm ĩ của Thẩm Yến và Thịnh Ý cũng ông tỉnh.

 

Thẩm Cố Thanh mang bữa sáng tới, nghĩ ăn muộn thì , bèn gọi ông nội dậy.

 

Hôm qua ông lão gần như chẳng ăn gì, bụng sớm cồn cào. Giờ ngửi thấy mùi đồ ăn, nước bọt kìm mà nuốt ừng ực.

 

Ba ăn sáng xong, Thịnh Ý tìm viện trưởng Lưu để bàn bạc công việc.

 

Báo cáo kiểm tra sức khỏe của ông nội Thẩm đến ngày mai mới , nên hôm nay Thịnh Ý hầu như việc gì. Cứ thế, đến tối thì cũng là lúc cô đến nhà họ Giang.

 

Nghĩ đến việc Thẩm Cố Thanh mà tìm thấy sẽ lo lắng, khi Thịnh Ý liền cho chuyện cô đến nhà họ Giang.

 

Thẩm Cố Thanh nhà từng nhận thiệp mời, cô Thẩm chuẩn cả buổi chiều cho chuyện , ngờ Thịnh Ý cũng nhận .

 

Xét đến thái độ của bà Giang với Thịnh Ý, khỏi lo lắng cô sẽ bắt nạt, nhưng giờ muộn, nếu gọi nhà đến bệnh viện trông ông nội thì rõ ràng thực tế.

 

“Cô nên sớm với chứ, sợ cô một sẽ ức hiếp.”

 

Ánh mắt Thẩm Cố Thanh đầy lo lắng về phía cô.

 

Thịnh Ý chỉ thản nhiên:

“Anh cứ yên tâm ở đây chăm sóc ông nội, bản lĩnh của , chẳng lẽ còn ?”

 

Đương nhiên Thẩm Cố Thanh hiểu điều đó, nhưng con vốn như , càng để tâm thì càng rối.

 

Cho dù Thịnh Ý khả năng hóa giải nguy hiểm, vẫn chịu chút ấm ức nào.

 

“Nếu chuyện gì thì lập tức gọi cho . Khi kết thúc cũng đừng lung tung, để tài xế chờ cô cửa nhà họ Giang.”

 

Lần Thịnh Ý từ chối, dù cũng chẳng tiệc sẽ kéo dài đến mấy giờ, lúc về chắc còn xe buýt.

 

Thẩm Cố Thanh liền để tài xế trong nhà đưa Thịnh Ý , dặn dò kỹ lưỡng rằng đón cô trở về mới bệnh viện.

 

 

Loading...