Khi Tống Văn Cảnh dậy, nhân lúc vợ đang hỏi thăm, trực tiếp đ.á.n.h ngất cô. Anh gần như dùng chút sức lực cuối cùng gọi Tân Lâm : “Anh ký khế ước với cô , suy nghĩ của ."
Tân Lâm: ?
Đào Gia vô cùng vui sướng.
Tân Lâm Tống Văn Cảnh, bỗng nhiên : “Nếu khỏe lên, ký khế ước là ba đời, thể liên quan tới Đào Đào.”
Tống Văn Cảnh: ?
Anh còn định gì đó, thì phụ nữ đang hôn mê bỗng nhiên tỉnh . Đôi mắt long lanh như nhưng kiên cường để giọt lệ rơi, khiến trái tim Tống Văn Cảnh quặn thắt.
Diệp Mạn Tinh hỏi: “Anh Ba, hóa lập khế ước với em ? Nếu ..."
Còn dứt lời, lập tức ôm cô lòng: "Anh xin , hối hận lắm , chứ! Anh chỉ mong kiếp em sẽ tìm thấy sớm hơn một chút."
Diệp Mạn Tinh khẽ hừ một tiếng, bàn tay nhỏ khách khí véo một trận dài. Đợi tới khi cơn giận trong lòng tiêu tan, cô mới để Tân Lâm lập khế ước cho bọn họ.
Lập khế ước ba đời, điều nghĩa là một nữa kết hôn giữa gian thiêng liêng , thề ước cùng trời đất rằng nguyện ý gắn bó trọn đời cùng đối phương.
Diệp Mạn Tinh: “, Diệp Mạn Tinh, hôm nay đồng ý ký khế ước ba đời với Tống Văn Cảnh, mãi mãi đổi ý.”
Tống Văn Cảnh: “, Tống Văn Cảnh, hôm nay đồng ý ký khế ước ba đời với Diệp Mạn Tinh, mãi mãi phản bội.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-926thuc.html.]
Gà Mái Leo Núi
Nghi thức tất, hai trao đổi tinh huyết. Diệp Mạn Tinh khẽ hỏi thêm một câu: “Anh, khế ước sắp lập xong , nếu hối hận thì vẫn thể đổi ý đấy.”
Ánh mắt Tống Văn Cảnh ngập tràn sự cưng chiều. Anh siết c.h.ặ.t t.a.y cô, chẳng hề hối hận, chỉ sợ cô chút do dự.
Chỉ đến khi Diệp Mạn Tinh rằng khi khế ước lập, tuổi thọ của thể sẽ kéo dài, và những vết thương cũng sẽ lành lặn hơn nhiều, Tống Văn Cảnh chút do dự nuốt xuống giọt tinh huyết của cô.
Diệp Mạn Tinh cũng nuốt tinh huyết của . Ngay lập tức, bên tai cô vang lên một âm thanh uy nghiêm: “Khế ước lập.”
Ngay đó, một tiếng nổ vang dội, gian xung quanh cô bỗng chìm ngập trong luồng ánh sáng trắng chói lòa. Diệp Mạn Tinh gần như thứ ánh sáng rực rỡ kích thích đến mức mở nổi mắt.
Một đàn ông xa lạ, mang theo khí chất thần thánh, bỗng nhiên xuất hiện mặt cô với hình dáng thật sự của . Bên tai cô vang lên một giọng vọng từ hư : “Chúc mừng Đế quân thành lịch kiếp, Đế quân, ngài nên về .”
Diệp Mạn Tinh: ???
Cô chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, những tiếng nổ liên hồi vang lên trong đầu, thỉnh thoảng còn những hình ảnh rời rạc chợt lóe vụt tắt.
Cô ngơ ngác đàn ông đang đối diện, bỗng nhiên một nỗi sợ hãi tên ập đến. Người đàn ông , chẳng luôn khả năng suy nghĩ của cô ư? Chẳng lẽ từ đến nay, vẫn luôn giả vờ ngu ngơ mặt cô?
Trong cơn tức giận, cô liền đá một cú chân . , những hình ảnh đột ngột ùa về trong đầu khiến cô sững sờ, quên cả cơn giận dỗi ban nãy.
Diệp Mạn Tinh: Trời ơi, còn lỡ... ái ân với vị Đế quân tương lai đến nỗi tận mấy đứa nhóc ! Giờ đây?
Diệp Mạn Tinh: Trời đất quỷ thần ơi!
HẾT TRUYỆN