Trần Kiều Kiều ngất lịm, đưa tới phòng khám một lúc thì tỉnh . Cô chỉ là vì quá uất ức, cam lòng mà thôi, sức khỏe hề vấn đề nghiêm trọng nào.
Chu Thư Ngọc đón cô về nhà, nhưng phát hiện vợ cứ im lặng suốt cả buổi tối.
Mãi cho đến khi ngủ, mới thấy vợ khẽ : “Con trai của ba Tống trở thành thủ khoa của kỳ thi đại học năm nay.”
Chu Thư Ngọc: ???
“Mỗi một cuộc sống riêng, chúng cần cứ mãi chăm chăm khác mà gì.”
Nói đoạn, cũng chẳng còn kiên nhẫn để thêm lời nào với cô nữa, chỉ mặt và nhanh chóng chìm giấc ngủ.
Gà Mái Leo Núi
Đêm đó, Trần Kiều Kiều bỗng nhiên chìm một giấc mộng kỳ lạ. Trong mơ, cô thấy gọi là phu nhân thủ trưởng.
Trần Kiều Kiều nhận đang ở trong một khu biệt viện cổ kính, xung quanh nhiều phụ nữ xúm xít khen ngợi. Cô hưởng thụ khi thấy khác bằng ánh mắt ngưỡng mộ như .
Thế nhưng, cô vẫn kìm mà hỏi: “Các cô đang ai cơ, Diệp Mạn Tinh ?”
Một phụ nữ bên cạnh, tay vẫn đang vò quần áo, thì ngạc nhiên: “Hả, Diệp Mạn Tinh á? Cô đang nhắc tới vợ quá cố của Quân đoàn trưởng Tống ? Người mất mấy năm trời , cô còn tính toán hơn thua với một khuất gì cơ chứ?”
Người phụ nữ đó tiếp lời: “Chỉ cần cô nuôi dạy thật những đứa trẻ của Quân đoàn trưởng Tống, cô sẽ tất cả thứ.”
Trần Kiều Kiều thầm nghĩ trong lòng: Không, cô chẳng hề nuôi dạy những đứa trẻ đó dù chỉ một chút. Cô cũng con cái của riêng mà!
Cảnh tượng trong mơ đột ngột chuyển đổi. Nhiều năm , cô mơ thấy những đứa trẻ đều đỗ các trường đại học trọng điểm. Bỗng nhiên, cô thấy tiếng la thất thanh “G.i.ế.c !”. Đợi tới khi cô vội vã chạy tới, mới bàng hoàng phát hiện những đứa con của vợ tình nghi liên quan tới một vụ án g.i.ế.c , đó liền cán bộ công an dẫn ngay lập tức.
Cô giả vờ xin , thăm hỏi tình hình, nhưng cuối cùng cảm thấy vô cùng vui sướng, thậm chí nhịn mà bật khúc khích.
Không, đúng là cô đ.á.n.h thức bởi chính tiếng của . Chu Thư Ngọc cô , cặp lông mày nhíu chặt: “Em mơ thấy cái gì mà khúc khích suốt cả buổi tối ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-924.html.]
Trần Kiều Kiều ngơ ngác chồng đang bên cạnh, bỗng nhiên lắp bắp : “Em mơ thấy con chúng đỗ đại học trọng điểm, còn hai đứa nhỏ của ba Tống thì…”
Muốn g.i.ế.c ?
Thì đây là suy nghĩ thầm kín nhất trong lòng ả ? thể mơ giấc mơ kỳ lạ ?
Vừa nãy còn đang , nhưng chớp mắt, Trần Kiều Kiều bỗng bật nức nở, vùi đầu Chu Thư Ngọc mà đ.ấ.m thùm thụp: "Tại chứ? Tại đ.á.n.h thức em?!"
Chu Thư Ngọc cạn lời, chỉ buông một câu cụt lủn: "Ngủ ."
Trần Kiều Kiều đột ngột thốt lên, giọng oán trách: "Nếu như chịu khó phấn đấu hơn một chút, cuộc sống của chúng đến nỗi ?"
Chu Thư Ngọc cau mày: "Em thần kinh ?"
Thế nhưng, Chu Thư Ngọc vẫn cố an ủi: "Kiều Kiều, con của chúng cũng đỗ đại học . Dù trường top, nhưng cũng tồi. Em nên sống cuộc sống của , đừng cứ mãi tị nạnh với khác nữa."
"Anh cho em , nếu còn tị nạnh như , sẽ chẳng bao giờ tái hôn với em . Anh thừa nhận rằng, từ đến nay, từng để em thất vọng."
Dứt lời, hừ lạnh một tiếng, lưng xuống ngủ.
Trần Kiều Kiều đờ đẫn chồng một hồi lâu, đó bật dậy, vươn tay bật TV. Vừa xem một lát, cô thấy giọng Tống Đoàn Đoàn đang hồ hởi sóng truyền hình: "Cháu thể trở thành thủ khoa là nhờ công lớn của cháu đấy ạ. Năm đó cháu từng là thủ khoa kỳ thi đại học, cháu cá cược với chú Năm rằng nếu cháu đỗ thủ khoa thì sẽ tặng một căn hộ, thế là cháu thật sự đỗ thủ khoa!"
Tiếng từ TV văng vẳng bên tai, ả thầm nghĩ: Có nếu năm Diệp Mạn Tinh qua đời sớm thì tất cả vinh quang thuộc về ả ?
Nhiều năm tháng cứ thế trôi qua, cùng với đó, chức vụ của Tống Văn Cảnh thăng tiến ngừng. Cuối cùng, gia đình họ vẫn quyết định chuyển hẳn về thủ đô. Dù tuổi tác của ngày một cao, nét phong độ vẫn giữ gìn , nhưng thể trạng bắt đầu yếu trông thấy.
Diệp Mạn Tinh lo lắng cho sức khỏe của chồng. Bởi , đến đợt lôi kiếp thứ chín, khi ngoài năm mươi tuổi, cô cố tình giấu kín chuyện, để về lôi kiếp của .