Xuyên Sách Về Thập Niên 70: Ta Trở Thành Mẹ Kế Dịu Dàng - Chương 909

Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:14:55
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ Tống mở cửa, tiếp tục với một giọng kiên quyết: “Giả thiết của cháu sẽ chẳng bao giờ xuất hiện , bởi vì thím may mắn Tinh Tinh bước nhà , chứ là kiểu giả thiết mà cháu nghĩ . Thím thật sự khó tưởng tượng, nếu giả thiết của cháu trở thành hiện thực, nếu Văn Cảnh vắng nhà lâu ngày thì cháu sẽ cảm thấy căn nhà như thế nào? Và con cái sẽ cháu dạy dỗ thành loại nữa?”

dứt lời, liền nhận vài đang ngay ngoài cửa.

Một bên là Diệp Mạn Tinh và Tống Văn Cảnh, còn bên là Thủ trưởng Vương với sắc mặt đen sầm như đáy nồi.

Diệp Mạn Tinh đảo mắt quanh, trong lòng bỗng thầm chắp tay cầu nguyện cho Trần Kiều Kiều. Không ăn gan hùm dám thốt những lời ngay cửa nhà . Dù lời đó sẽ ảnh hưởng đến cô như thế nào, nhưng chỉ riêng đêm nay thôi, khi Trần Kiều Kiều trở về nhà, chắc chắn sẽ một hậu quả nhỏ đang chờ đợi cô .

Thủ trưởng Vương dường như chẳng chuyện gì, bỗng nhiên sang với Tống Văn Cảnh: “Mấy đứa bé nhà nuôi dạy .”

Trước đây, Tống Bình An vẫn còn vẻ hiếu thắng, nhưng gần đây trở nên vô cùng khiêm tốn và nhã nhặn.

Đều là hàng xóm mà một nhà thì vui vẻ hạnh phúc, nhà suốt ngày cãi vã, đúng là một sự so sánh quá đỗi rõ ràng.

Cuối cùng vẫn là Tống hiền lành, bà còn sang Thủ trưởng Vương : “Thủ trưởng Vương , nhà uống chén cho ấm bụng ? Lúc nãy chúng cháu chỉ đang chuyện phiếm trong nhà thôi mà.”

Sau khi Thủ trưởng Vương cảm ơn Tống, liền dùng vẻ mặt biểu lộ hỉ nộ đón vợ về nhà.

Trần Kiều Kiều há hốc miệng, cuối cùng cô thoáng qua chỗ của Diệp Mạn Tinh nhưng cũng thêm lời nào, lập tức rời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-909.html.]

Diệp Mạn Tinh Tống kể về những rắc rối trong hôn nhân của Trần Kiều Kiều, chợt nhận , những vấn đề như quả thực khó để tháo gỡ. Nếu đàn ông cứ khăng khăng nghi ngờ vợ còn trong sạch thì giải quyết thế nào đây?

Phụ nữ thì cảm thấy đàn ông đủ quan tâm , chịu giao tiền bạc cho quản lý, chỉ cho thể diện chứ chẳng cho chút tình cảm thật lòng nào, khiến cứ ngột ngạt khó chịu. Tóm là, cả hai đều tìm tiếng chung, ai cũng phần ý đối phương.

Buổi tối, khi mật xong, Diệp Mạn Tinh đột nhiên hỏi: “Anh ba, nếu tình huống như của Thủ trưởng Vương thì sẽ thế nào?” Tống Văn Cảnh ôm lấy cơ thể mềm mại của vợ, khẽ khựng . Anh nhẹ nhàng lật , để cô yên vị trong vòng tay mới lên tiếng hỏi: “Sao bỗng nhiên em hỏi ?”

Diệp Mạn Tinh trả lời ngay mà chỉ : “Anh ba, em kể một chuyện, đoán xem sẽ gì nhé.”

Diệp Mạn Tinh nhớ một câu chuyện từng . Đó là về một cặp đôi yêu say đắm từ thuở đại học, nghiệp liền vội vàng kết hôn. Hai vợ chồng họ hiếm khi cãi vã, thậm chí luôn giữ tình cảm mặn nồng.

Bước ngoặt định mệnh ập đến với họ do cô gái. Một đêm nọ, đường về nhà, cô may vài tên đàn ông kéo con hẻm tối. Khi đối mặt với tình huống xâm hại, cô chủ động đưa 'áo mưa' cho đối phương để tự bảo vệ tính mạng . Cô may mắn sống sót, nhưng chồng canh cánh trong lòng nỗi ám ảnh, cho rằng vợ còn chung thủy, phản bội cuộc hôn nhân của họ.

Câu chuyện bi kịch kết thúc khi cô gái chịu nổi những lời lẽ và thái độ lạnh nhạt, xa lánh từ chồng, chọn cách tự sát. Người chồng bừng tỉnh bi kịch, nhưng cả đời về vẫn thể đối mặt với hình ảnh vợ mà từng cho là " chung thủy" .

Gà Mái Leo Núi

Vậy nên, câu hỏi cuối cùng đặt là: khi sự xâm hại, rốt cuộc cô gái chọn giữ lòng chung thủy với tình yêu là bảo vệ mạng sống của chính ?

Tống Văn Cảnh khẽ xoay , đôi mắt đen sâu thẳm thẳng cô, trầm giọng : “Vợ , cái chuyện em hỏi sẽ bao giờ xảy . Bởi lẽ, nếu điều gì tồn tại, thì đó chỉ thể là của bảo vệ em , chứ tuyệt đối chuyện nghi ngờ phán xét em, dù là một chút."

Anh kéo cô sát lòng, cúi xuống đặt một nụ hôn dịu dàng lên đỉnh đầu cô thủ thỉ: “Dù là bất cứ lúc nào, bất cứ cảnh nào chăng nữa, tính mạng của em vẫn là điều quan trọng nhất, lớn hơn tất cả. Một đàn ông thật sự yêu em chỉ sợ yêu em đủ sâu, trao đủ nhiều mà thôi."

 

Loading...