Cô xua tay: "Anh ba, em chỉ đùa thôi. Mà hỏi về việc ký khế ước, từ từ ?”
Tống Văn Cảnh kéo cô sát lòng n.g.ự.c , tay còn siết nhẹ ngón tay cô, đáp lời.
Anh vốn kiểu thích lưng khác, cho dù Đào Gia gì về , cũng kể lể với vợ .
“Anh em cũng , chắc là từ nhóm Đào Gia đúng ?”
Cô áp sát tai lồng n.g.ự.c , lắng tiếng tim đập dồn dập, mạnh mẽ như xuyên thấu màng nhĩ cô.
Tay cô vẫn nắm chặt. Khoảnh khắc , hai họ gần gũi đến mức thở cũng hòa quyện , cộng thêm tiếng mưa rơi tí tách bên ngoài, cô cảm nhận một sự bình yên đến lạ.
Nói cũng thật kỳ lạ, cô là một đào hoa tinh mà tìm thấy sự bình yên trong lòng n.g.ự.c của nam chính trong một quyển tiểu thuyết ư?
“Cảm nhận sự bình yên trong lồng n.g.ự.c của nam chính trong một quyển tiểu thuyết ư?”
Đột nhiên, một dòng suy nghĩ thoáng qua trong đầu Diệp Mạn Tinh khiến Tống Văn Cảnh suýt chút nữa chấn động đến mức ôm chặt lấy vợ.
Đôi mắt đen láy của dán chặt đỉnh đầu cô, câu “nam chính Long Ngạo Thiên là gì” suýt nữa thì bật thốt khỏi miệng .
Cuối cùng, lo sợ vợ còn kiêng dè về bàn tay vàng của , siết nhẹ mu bàn tay cô, lắng cô giải thích "ký khế ước" là gì.
Anh thật sự tin việc ký khế ước là quan trọng. Dù ngay cả nhóm Đào Gia còn mong qua đời để thể ký khế ước với vợ cơ mà.
Bọn họ đều là hoa yêu, tuổi thọ vượt xa phàm nhân, chỉ chiếm một quãng ngắn ngủi trong cuộc đời của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-902.html.]
Bỗng nhiên, Tống Văn Cảnh thở dài, ôm chặt lấy cô. Anh từng nghĩ sống lâu hơn là một chuyện , nhưng giờ cô bên cạnh, khát khao cuộc đời thể kéo dài hơn nữa, dài hơn chút nữa. Ban đầu, cũng ký khế ước với cô.
lúc thấy cô : “Nếu một bên nào đó phản bội thì sẽ chịu trừng phạt, thậm chí còn nguy hiểm đến tính mạng.”
Chỉ một câu đó thôi khiến Tống Văn Cảnh gạt bỏ suy nghĩ khác.
Anh siết chặt cánh tay, tim như bóp nghẹt. Giọng trầm thấp khẽ gọi: “Vợ.”
Gà Mái Leo Núi
Diệp Mạn Tinh ôm : “Anh Ba, ký một khế ước tình yêu ?”
Thật cô từng nghĩ tới vấn đề . Ngày , cô sợ giữa chừng sẽ lòng, cũng sợ nam chính sẽ giống như trong nguyên tác.
Không bây giờ chuyện đều ?
Tống Văn Cảnh vỗ nhẹ mu bàn tay cô, nắm lấy tay cô, thủ thỉ: “Vợ , chỉ mong kiếp thể gặp em sớm hơn. Mấy chuyện mà em gặp đó, sẽ giải quyết cho em sớm hơn nữa.”
Ngoài , tiếng mưa tí tách rơi mặt ao. Đêm đó, trực tiếp đưa câu trả lời, mà dùng sự mật nồng nàn suốt đêm cho ngàn lời .
Cuối cùng Diệp Mạn Tinh mệt lả , chìm giấc ngủ. Trước khi , cô lờ mờ thấy đàn ông thì thầm: “Vợ, nguyện ý ở bên em trọn đời trọn kiếp. nếu tương lai nguy hiểm khôn lường nào đó, chỉ mong em mãi mãi bình an.”
Cô hiểu rõ những lời đó ý gì. Thế nhưng, từ hôm , đàn ông trở nên bận rộn hơn nhiều.
Trong quân đội, Tống Văn Cảnh bỗng nhiên thăng chức. Hiện tại trở thành Phó Sư đoàn trưởng Tống, và cũng điều chuyển công tác đến một nơi khác.
Người cùng điều động với còn Cố Nguyên, nay là Tham mưu trưởng.