Diệp Mạn Tinh: ?
Tống Thanh Nguyên thấy Đào Yêu trở về, cũng còn tâm trạng giữ họ nữa.
Anh mở miệng, nhưng những cảm xúc dâng trào trong lòng nghẹn chẳng thể thốt thành lời. Đào Yêu là một phần hồn của em dâu, cô thể sống sót nếu rời xa bản thể.
Anh cũng thể bảo Đào Yêu trở về cưới luôn bản thể của cô . Đây quả là một bài toán lời giải đáp.
Đào Yêu trở về, thì vẫn còn là Đào Yêu của chứ? Dù nghĩ theo hướng nào, Tống Thanh Nguyên cũng thể tìm cách nào để phá vỡ cục diện khó xử .
Khi Diệp Mạn Tinh định rời , Tống Thanh Nguyên vẫn nhịn hỏi: “Em dâu, các em, những hoa đào tinh, thật sự thể tách rời hồn thể ?”
Diệp Mạn Tinh cũng hỏi ngược , nếu tự tách thành hai nửa thì còn sống nổi ?
Đào Yêu tương đương với một bản thể mất ký ức, cô cũng nên thế nào cho .
Nói thẳng , bây giờ giữa Đào Yêu và Tống Thanh Nguyên chút tình bạn, còn về phần tình yêu thì thật khó để rõ. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc nếu Diệp Mạn Tinh gặp nam chính mà gặp Tống Thanh Nguyên , thì cô cũng sẽ thích .
nếu phân tích kỹ, đương nhiên Diệp Mạn Tinh từng tiếp xúc với Tống Thanh Nguyên, nên giả thiết thể thành lập.
Cô chỉ để bình ngọc nhỏ đựng t.h.u.ố.c trị sẹo, ngoài còn tặng một giọt tinh huyết của hoa đào tinh: “Anh cả, đây là t.h.u.ố.c trị thương, còn đây là t.h.u.ố.c giúp khôi phục dung mạo.”
Cô thấy hình như Tống Thanh Nguyên quá để tâm, chỉ đành nhắc nhở : “Dù vì nhà thì cũng để Đào Yêu thấy dáng vẻ lành lặn của chứ.”
Lời quả nhiên tác dụng. Tống Thanh Nguyên nắm chặt bình ngọc nhỏ, cảm ơn cô một tiếng: “Cảm ơn em dâu, ...”
Anh tiếp những lời phía . Ngược , Diệp Mạn Tinh vốn đến cửa, chợt hỏi: “À , cả, lúc đưa những hộp gỗ đào ngoài, trong đó một cái đưa đến Hồng Kông, còn một hộp giao cho tên Thịnh Hoa. Anh Thịnh Hoa là ai ?”
Tống Thanh Nguyên ngẫm nghĩ một lúc, cuối cùng mới : “Ừ, nhớ, Thịnh Hoa là con của dì .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-896.html.]
Diệp Mạn Tinh há miệng to như trứng gà: “Nói thì là em họ với ư?”
Tống Thanh Nguyên gật đầu. "Dì thường xuyên đổi chỗ ở. Tình huống khi đó cũng khá đặc biệt, chỉ thể gửi gắm cho họ bôn ba xa nhà nhiều năm."
Gà Mái Leo Núi
Diệp Mạn Tinh chớp mắt, khó hiểu vô cùng.
Diệp Mạn Tinh nhịn hỏi: "Vậy họ con ? Một đứa bé năm tuổi đấy, mà bây giờ vẫn kết hôn. Nuôi con đến tận năm tuổi mà vẫn cưới đứa bé ?"
Cô suýt chút nữa buột miệng: Người họ của tệ bạc đến ? Anh Triệu Giai Giai chịu khổ sở bao nhiêu ?
Tống Thanh Nguyên còn tỏ vẻ ngạc nhiên hơn cả cô. "Để lát nữa sẽ với một tiếng, nhờ bà liên hệ với nhà dì."
Diệp Mạn Tinh còn định hỏi, tại nhà Thịnh Hoa đến mà nhờ Triệu Giai Giai liên lạc giúp chứ.
Đến lúc , cô mới Tống Thanh Nguyên giải thích: "Dì ly hôn khi bọn còn nhỏ, cha của họ tái hôn. Bởi , cảnh gia đình họ chút đặc biệt."
Điều cũng dễ hiểu vì ai thật sự quan tâm đến Thịnh Hoa.
Diệp Mạn Tinh còn kịp rời khỏi phòng bệnh thì Tống Văn Cảnh bước . Anh liếc cả Tống Thanh Nguyên một cái, dặn dò dưỡng thương cho lát nữa chú tư sẽ đến tìm, còn thì đưa vợ về .
Trên đường về, Diệp Mạn Tinh kể chuyện liên quan đến cả Tống Thanh Nguyên và linh hồn Đào yêu.
Tống Văn Cảnh đang tự lái xe, liền trầm giọng : "Mấy năm nay, cả hủy hoại khuôn mặt, còn khoét vết bớt. Mấy mấp mé giữa lằn ranh sinh tử, đều âm thầm bảo vệ . Rất thể, đó chính là Đào yêu."
Ban đầu, cứ cho rằng Đào yêu là một thật, hai ở bên cạnh nảy sinh tình cảm.
Cho đến khi Diệp Mạn Tinh : "Anh ba, Đào yêu chính là một phần linh hồn của em. Anh cả rõ ràng tình cảm với phần linh hồn , nhưng em vẫn thể thu nó về."
" phần linh hồn thể rời khỏi bản thể quá lâu. Khi một phần linh hồn rời xa, thần hồn của em sẽ định, thậm chí còn thể xảy vấn đề lớn. Nếu xử lý , khi cả hai chúng em đều sẽ gặp chuyện."