Xuyên Sách Về Thập Niên 70: Ta Trở Thành Mẹ Kế Dịu Dàng - Chương 867

Cập nhật lúc: 2025-11-02 12:54:28
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Văn Cảnh vẫn ôm chặt lấy cô, cằm gần như kề sát tai, giọng trầm thấp vang lên: "Vợ , đừng cử động."

Tiếng sấm cuối cùng cũng dừng , nhưng ngay lập tức, tiếng s.ú.n.g nổ đinh tai nhức óc từ bốn phía vang lên.

Họ đang ở giữa một thung lũng trống trải, ngoại trừ những khóm hoa đào cô tự tay trồng, còn bất kỳ cây cối nào thể che chắn. Chẳng đây chính là một mục tiêu sống giữa trận địa ?

Diệp Mạn Tinh thấy vài viên đạn rít vút qua tai, cùng lúc đó, giọng Đào Gia vang lên đầy lo lắng: "Đào Đào, đá ! Mau trốn !"

Tiếng gọi "Cha! Mẹ!" của Bối Bối và Đoàn Đoàn cũng réo rắt.

Tiếng đạn, tiếng bom, tiếng la hét bảo họ tránh dồn dập bên tai, nhưng cô đang Tống Văn Cảnh ghì chặt như , tránh cũng là điều tưởng.

Ngay khoảnh khắc Diệp Mạn Tinh nhắm mắt , chuẩn kéo Tống Văn Cảnh gian riêng của , đàn ông còn đang nhắm mắt , đột nhiên mở bừng mắt. Ánh mắt sắc bén như chim ưng, tất cả những viên đạn bay tới đều dùng tay tóm gọn, và trong chớp mắt b.ắ.n trả ngược .

Gà Mái Leo Núi

Kế đó, hàng chục kẻ nổ s.ú.n.g lượt gục ngã xuống đất.

Hiện trường nhất thời chìm tĩnh lặng. Ngay cả Đào Gia, vẫn còn đang ồn ào giục Tân Lâm mau cứu , cũng sửng sốt. Anh ngây một lát lắp bắp hỏi: "Chuyện gì... chuyện gì ?"

Đào Gia Tống Văn Cảnh, thốt lên: "Đây là... là bình thường mà Đào Đào nhà kết hôn đó ?"

Tân Lâm cũng cầm một khẩu s.ú.n.g trong tay, đá bay mấy tên xăm trổ đang dùng d.a.o rựa tấn công, đôi mắt phượng sắc lạnh liếc Đào Gia, đó đưa cặp song sinh cho : "Trông chừng Bối Bối và Đoàn Đoàn."

Trên "chiến trường" đầy nguy hiểm, Bối Bối trông vô cùng hưng phấn, con bé còn : "Cha Tân, cháu cũng chiến đấu! Đưa d.a.o cho cháu ạ!"

Đào Gia , chỉ "…?!". Anh tự hỏi: "Đây là một tiểu cô nương bạo lực từ trong trứng nước ?"

Đoàn Đoàn thì tương đối điềm tĩnh hơn, bé đang phân tích tình hình của cha : "Tại ban đầu cha b.ắ.n mấy phát , đó bộ những viên đạn đó b.ắ.n trả ngược ạ?"

thông minh đến thì Đoàn Đoàn cũng chỉ là một đứa trẻ. Tân Lâm xoa xoa mái đầu nhỏ của bé, chỉ một câu: "Ban đầu, nếu chú hoặc cha con chủ động dùng cơ thể đỡ đạn, thì thương sẽ là con và các con."

Tuy nhiên, Tống Văn Cảnh tính toán riêng. Anh ngầm ám chỉ rằng đây là vợ con , nếu Tân Lâm ngăn cản, chồng như mà chậm một bước, ắt hẳn vợ sẽ thất vọng và đau lòng.

Ngoài , Tống Văn Cảnh còn nợ Tân Lâm một ân tình, khiến bước chân của chợt chậm nửa nhịp. Cứ thế, cơ hội vàng đàn ông cướp mất. Mãi cho đến khi thoát khỏi tình huống căng thẳng , Tân Lâm mới chợt nhận , tên thế mà dùng khổ nhục kế với ! Đây thực sự là một quân nhân ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-867.html.]

Không, đây rõ ràng là một chính trị gia xảo quyệt mới .

Tân Lâm khẽ thở dài, những nâng niu trong tay đều cướp mất, nên cứu mạng Tống Văn Cảnh cũng chẳng đáng giá là bao.

Đào Gia dù khó chịu vì Tống Văn Cảnh cướp Đào Đào của , nhưng điều đó ngăn cản hiểu rõ tình hình: “Hừ, chỉ là lá chắn thôi, cũng thể .”

Đào Gia ưa nổi Tống Văn Cảnh, thế nào cũng thuận mắt. Không chỉ , còn mắng Tân Lâm vô dụng, nhưng Tân Lâm chỉ phớt lờ .

Đoàng, đoàng, đoàng.

Trong lúc mấy đang mải chuyện, Tống Văn Cảnh đang sấp nhanh chóng rút s.ú.n.g .

Anh ôm trong lòng dậy, nhanh chóng quét mắt qua hướng, đó liên tục đổi khẩu s.ú.n.g trong tay, b.ắ.n liên tiếp hơn hai mươi phát.

Trong chớp mắt, những to lớn đồng loạt đổ gục xuống đất.

Đào Gia, kẻ khoác lác rằng chuyện đó chỉ là thủ đoạn tầm thường, bất chợt hình: “?!” Tên ... thật sự dạng !

Ầm một tiếng.

Lôi kiếp bầu trời giáng xuống.

Tống Văn Cảnh ôm chặt lấy vợ, ép cô lòng, mặc cho lôi kiếp đ.á.n.h thẳng . Dù mắt nhắm nghiền, vẫn b.ắ.n thêm vài loạt đạn, quét sạch những kẻ địch còn từ nhiều hướng.

Đoàng, đoàng, đoàng.

Thêm vài nữa ngã xuống, và trong đó, ít là những tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa đang ẩn nấp trong khu rừng cách đó hàng chục mét.

Khi xạ thủ cuối cùng ngã gục, quản gia vội vã chạy đến bên Đào Gia, thì thầm báo cáo.

Đào Gia tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, : “Ông nhiều quá.” Chẳng lẽ quản gia của rằng Tống Văn Cảnh mạnh thế nào ?

 

Loading...