Thế nhưng, câu khiến trong phòng khách lập tức trở nên yên tĩnh, cặp sinh đôi đều bàng hoàng đến trợn tròn mắt.
Cặp song sinh Bình Bình và Hoan Hoan tin nổi hỏi: "Cha, là thật ư?"
Hai đứa nhỏ chú ý dò xét nét mặt cha, rút m.áu một năm trời, chẳng trách sắc mặt cha tái nhợt đến thế. Bao nhiêu giận hờn trong lòng bỗng chốc tan biến.
Tống Hoan Hoan hỏi: "Cha, cha ?"
Gà Mái Leo Núi
Lúc chuyện, những giọt nước mắt cứ thế chảy dài má cô bé.
" là con gái rượu của cha!" Tống Văn Cảnh lau nước mắt cho con gái liếc bạn một cái, Cố Nguyên lập tức im lặng.
Tống Văn Cảnh : "Cha ."
Dường như Tống Bình Bình cũng đáp án cho choáng váng. Thế nên cha của bọn họ trở về kịp thời là vì rút m.áu nên mới thể về ?
Đôi mắt bé dõi mắt khắp cha lâu, cuối cùng thêm lời nào, chỉ kiên quyết sẽ cùng cha bắt kẻ .
Tống Văn Cảnh ôm chặt hai đứa nhỏ, ừ một tiếng vỗ về các con một lúc, đó mới nhẹ giọng : "Được thôi, nhưng cha tìm các con, và cả chị của các con về nữa thì mới thể dẫn các con ."
Đương nhiên là hai đứa bé gật đầu lia lịa, ríu rít cảm ơn cha: "Cảm ơn cha."
Có lẽ là do kiếp lời xin của cha, giờ đây trụ cột của gia đình, cha thực sự trở về. Sau khi những rào cản trong lòng gỡ bỏ, hai đứa nhóc ăn cơm xong thì nhanh chóng chìm giấc ngủ sâu.
Ở bên , khi Tống Văn Cảnh giải quyết thỏa việc, liền đến trình bày tình hình với công an, đội đặc nhiệm và lực lượng hành động đặc biệt. Thông tin lập tức gây một chấn động lớn. Lần là sự phối hợp giữa các đơn vị để giải cứu con tin, hoặc thể chính xác hơn là để bắt giữ kẻ chủ mưu.
Vốn dĩ còn nhiều chi tiết bàn bạc kỹ lưỡng, nhưng vì Tống Văn Cảnh vội vàng về phương Nam cứu yêu, đành ủy thác cho Cố Nguyên: " , khi hãy rõ ràng với bọn họ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-861.html.]
Cố Nguyên gật đầu: "Cậu cứ , chuyện tiếp theo cứ để lo."
Tống Văn Cảnh vỗ vai , còn thêm: "Lúc nếu thể, hãy đưa theo cả Bình An và Hoan Hỉ." Đây xem như một lời hứa mà Tống Văn Cảnh dành cho con trai và con gái . Cấp trong quân đội chắc chắn sẽ dễ dàng đồng ý yêu cầu , nhưng của dòng chính nhà họ Tống đích cứu , cấp sẽ cử lực lượng hỗ trợ, nên tin rằng chuyện sẽ là vấn đề.
Cố Nguyên : "Đến lúc đó thuê thêm vài vệ sĩ chuyên nghiệp thì thôi."
Tống Văn Cảnh: "Cảm ơn."
Lúc Tống Văn Cảnh lên đường, chỉ kịp gọi điện thoại cho bác cả, chỉ vỏn vẹn nhắc đến chuyện của cả Tống Thanh Nguyên.
Tống Văn Cảnh: "Bác cả, cháu tin tức của cả Tống Thanh Nguyên. Đến lúc đó bác tìm những đáng tin cậy cùng để giải cứu, tình hình của cả chút nguy cấp.”
Điện thoại của bác cả Tống trực tiếp rơi xuống đất, đó ông nhanh chóng nhặt lên. Giọng của ông cũng khó mà che giấu sự kích động: "Cháu gì cơ? Lời cháu thật sự là tin tức của Thanh Nguyên ư?"
Tống Văn Cảnh "Ừ" một tiếng, thêm: "Bác cả, cụ thể bác thể liên hệ với Cố Nguyên, cháu tìm Tinh Tinh, cúp máy đây ạ."
Nói xong, lập tức cúp điện thoại, hề cho bác cả Tống thời gian để bình tĩnh . Bác cả Tống là một vị tư lệnh quyền uy, nhưng tin tức thì lập tức bối rối, vành mắt cũng đỏ hoe.
Bác gái đang ở ngay bên cạnh, chiếc bát trong tay bà rơi thẳng xuống đất. Bà dậy, kích động hỏi: "Cái gì? Thanh Nguyên tin tức ư?"
Bà kịp bận tâm đến chiếc bát vỡ, vội vàng chạy tới điện thoại, nhưng Tống Văn Cảnh cúp máy.
Hôm nay Tống Thanh Kỳ cũng nghỉ về nhà. Gần đây vẫn đang nghĩ cách hỗ trợ điều tra tin tức của cặp sinh đôi, ngờ ba Tống trở về ? Lại còn mang đến cho bọn họ một thông tin chấn động đến ?
Tống Thanh Kỳ an ủi xong mới đến bên cạnh ghế sô pha, cha đang im lặng hỏi: "Cha, tin tức của cả thật ư?"