Nói xong, bọn chúng sang xin Tống Bình Bình và Tống Hoan Hoan: "Xin Bình Bình, Hoan Hoan, chúng cũng còn cách nào khác."
Tống Hoan Hoan phớt lờ, thèm liếc bọn chúng.
Gà Mái Leo Núi
Dù là trẻ con thì cũng hỏi mới đưa , nhưng đám nhóc chẳng hề do dự.
Tống Văn Cảnh thể nào thiện cảm với những đứa con của Trần Kiều Kiều, nhưng vẫn hai câu: "Chỉ vì mục đích cá nhân mà tổn hại khác, đến lúc đó cảnh sát sẽ cứu các , và cũng sẽ cho các lầm của ."
Bọn chúng còn quá nhỏ, cùng lắm chỉ là dụ cặp sinh đôi ngoài, hoặc lời đối phương lừa cặp sinh đôi ăn gì đó. Chúng vẫn khả năng phạm tội lớn hơn, các đồng chí công an dẫn cũng chỉ là phê bình, giáo d.ụ.c răn đe mà thôi.
Chu Tử Văn nghiêm túc đàn ông cao lớn mắt, hỏi: " mà chú Tống, lúc đó chúng cháu cách nào khác chứ ạ?"
Cố Nguyên thấy thì nhịn nữa, khẽ xì một tiếng : "Trong những tình huống như , các nên lựa chọn tin tưởng cảnh sát, giao tin tức cho lớn chứ theo lời kẻ mà hại khác."
Tại tìm lớn? Có lẽ là tin tưởng, lẽ là những suy nghĩ khác, chuyện chỉ chính bọn chúng mới rõ.
Đồng chí phụ trách của đồn công an nhanh chóng tới, mấy em nhà họ Chu hình, dám mở miệng cầu xin cảnh sát cứu nữa. Sau khi lời xin xong thì bọn chúng đưa tra hỏi.
Mãi cho đến khi lái xe đưa hai nhóc con về nhà, tuy hai em Tống Bình Bình và Tống Hoan Hoan hiểu chuyện, nhưng vẫn còn buồn bã thôi.
Sau khi về đến nhà, Tống thấy hai đứa bé thì thở phào nhẹ nhõm, ôm chặt hai đứa cháu lòng. Lần là khác đến bắt , mà là do cặp sinh đôi chủ động ngoài.
Mẹ Tống dù giận sôi nhưng thấy hai đứa nhỏ giật thì đành kiềm chế cơn bão lòng, giao cặp sinh đôi cho con trai dạy bảo, đồng thời quên nhắc một câu về việc vợ ngoài.
Tống Văn Cảnh gật đầu: "Con sẽ tự đón hai con về."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-860.html.]
Mẹ Tống: ?
Bà cảm thấy Văn Cảnh trở về vẻ xa cách hơn hẳn, do bà ảo giác . Mấy bà gọi điện cho con gái đều liên lạc nên bà cũng đang lo lắng. Thế nhưng, con trai bà cần tìm, rõ Diệp Mạn Tinh đang ở .
Mẹ Tống vội hỏi: "Ở ?"
Tống Văn Cảnh trả lời, chỉ : "Đến lúc đó sẽ dẫn em trở về."
Mẹ Tống hỏi thêm nhưng con trai vẫn im lặng gì, bà đành lo liệu chuyện nhà cửa mắt. Dù bà cũng tin tưởng năng lực của Văn Cảnh, chuyện gì nhận lời thì chắc chắn sẽ đấy.
Tống Văn Cảnh mang theo hai đứa nhóc, ngay cả Cố Nguyên ở phía cũng lên tầng theo.
Sau khi lên tầng, Tống Văn Cảnh cặp sinh đôi: "Nói cha xem, các con tự tay đòi công bằng ?"
Ban đầu hai đứa nhỏ đều hiểu ý cha là gì, nhưng một hồi giải thích kỹ lưỡng, chúng vỡ lẽ .
Tống Bình Bình hỏi: "Cha tìm cách ạ?"
Tống Văn Cảnh gật đầu: "Ừm, tìm . Cha xác định đối tượng và địa điểm, nhưng khâu thực hiện thì vẫn cần các con hợp tác."
Thật lớn việc cần trẻ con hỗ trợ, nhưng vì đây là nút thắt trong lòng hai đứa nhỏ, Tống Văn Cảnh ngại bỏ chút công sức để tháo gỡ những vướng mắc cho các con.
Cố Nguyên ở bên cạnh nhấp một ngụm , cuối cùng cũng nở nụ đầu tiên trong một năm qua: "Cha các cháu rút m.áu gần một năm, thể nắm rõ tình hình bên trong chứ?" Với tính cách ngông nghênh của Cố Nguyên, vốn chẳng bao giờ chịu phục ai, mà giờ đây tâm phục khẩu phục. Nói về sự tàn nhẫn, thể sánh bằng bạn . Có thể khắc nghiệt với bản đến mức đó, Văn Cảnh chính là đầu tiên từng chứng kiến.