Xuyên Sách Về Thập Niên 70: Ta Trở Thành Mẹ Kế Dịu Dàng - Chương 858

Cập nhật lúc: 2025-11-02 12:54:18
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tháng sáu, thời tiết nóng như đổ lửa.

Giữa mùa hè tháng sáu , Tống Văn Cảnh cuối cùng cũng trở về.

Mùa hè năm nay vốn dĩ nóng nực vô cùng, ánh nắng chói chang giữa trưa nướng cháy mặt đất như một lò lửa khổng lồ lật ngược. Ngay cả khi trốn trong bụi lau sậy ven sông, vẫn cảm thấy mồ hôi cứ thế chảy mắt.

Còn chúng thì ?

Hai em Tiểu Bình An và Tiểu Hoan Hỉ cẩn thận nấp trong bụi lau bên bờ sông, chỉ để lộ hai đôi mắt tròn xoe dán chặt chiếc xe khởi động, dám chớp lấy một cái.

Gà Mái Leo Núi

Phát hiện khói ở đuôi ô tô cuộn theo màn bụi mịt mù lao , dù lúc từng giọt mồ hôi chảy mắt, hai bé con vẫn dám tùy tiện lau .

Mãi đến khi những chiếc xe tải Van khuất dạng một lúc lâu, hai bé mới dám khẽ khàng lau mồ hôi nơi khóe mắt.

Đợi đến khi tất cả những đó đều tóm gọn lên chiếc xe cuối cùng, hai đứa bé mới lén lút chuẩn chui ngoài.

một giây , hai bé con lập tức phát hiện chiếc xe phía chặn . Đi cùng còn nhiều cán bộ công an mặc đồng phục, và cả những chiến sĩ quân trang xanh, ngay đó là bộ đội giải phóng quân.

Chứng kiến mấy đàn ông xe đột nhiên xông định chạy trốn, nhưng các chiến sĩ quân trang xanh và công an bao vây, đá cho mấy phát tống trở xe. Họ thấy tiếng lệnh: "Nằm sấp xuống! Đếm xem đủ !"

Tiểu Cao quanh quất cuống quýt : "Trung đoàn trưởng Tống, thấy Tiểu Bình An và Tiểu Hoan Hỉ ạ."

Vừa dứt lời, liền thấy sắc mặt của trung đoàn trưởng Tống trầm trọng hẳn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-858.html.]

Lúc đang nghĩ chuẩn nổi giận, ai dè, thẳng đến bụi lau sậy, giọng khàn đặc vì lâu cất lời: "Đi ."

Thoạt đầu, Tiểu Bình An và Tiểu Hoan Hỉ còn mừng rỡ khi thấy cha. giờ thì, hai bé nắm chặt nắm đấm, những giọt nước mắt to như hạt đậu cứ thế lăn dài, khuôn mặt trắng nõn của hai bé con đều lộ rõ vẻ vui.

Không chỉ vui, mà còn tỏ cực kỳ bướng bỉnh, chẳng hề ngoan ngoãn chui ngoài.

Hai bé chịu , nhưng ngay lập tức một vòng tay lớn ôm gọn lòng.

Tống Văn Cảnh ôm chặt hai bé con, đôi mắt đen láy nhanh chóng lướt qua gương mặt chúng. Cánh tay siết chặt, cúi đầu xác nhận đúng là hai đứa nhóc của , mới cất lời tiếp: "Các mang thẩm vấn ."

Tiểu Cao ở bên cạnh "Dạ" một tiếng cùng mấy đồng chí của đồn công an và đồn cảnh sát đặt mấy đứa bé đ.á.n.h ngất xuống – ai khác chính là những đứa trẻ nhà họ Chu.

Tiểu Bình An tức đến nỗi mặt đỏ bừng. Ban đầu mấy em nhà họ Chu định giăng bẫy bọn chúng, nhưng bé cài bẫy ngược tóm gọn, ai dè chính cha ruột "chặn ".

Tống Bình Bình giận dỗi, nhất quyết chịu chấp nhận: "Cha lúc chúng con bắt, cha ở đó. Chúng con khó khăn mới tự giải quyết , mà cha cho chặn đường, cản trở bọn con. Chúng con thật sự là con ruột của cha ?"

Cậu bé hỏi câu từ lâu . Bình Bình còn quá nhỏ, thể hiểu hết những quy tắc phức tạp của lớn. Cậu bé, vốn nuông chiều từ kiếp , mang theo tính cách " ấm" bướng bỉnh, trong thế giới quan của chỉ đúng và sai rạch ròi, chỗ cho sự mập mờ.

Tống Văn Cảnh kiên nhẫn lắng , đợi hai nhóc con trút hết cơn giận, mới kéo con trai và con gái lòng: "Bé cưng của cha, dù là ai, việc để các con bắt đều là điều thể chấp nhận."

Tống Hoan Hoan mếu máo, nước mắt lưng tròng nhưng một lời nào, chỉ riêng ánh mắt chất chứa bao ấm ức.

Tống Bình Bình thì tức đến đỏ bừng mặt: "Bọn chúng định đ.á.n.h t.h.u.ố.c mê bọn con, bắt cóc con và em gái! Chúng con chỉ là 'gậy ông đập lưng ông', để bọn chúng lên chiếc xe đó vì chúng con thôi!" Cậu bé gần như gào lên, giọng nghẹn ngào. "Chúng con chỉ là tự vệ thôi!" Ngay cả Bình Bình, đứa bé vốn kiêu ngạo là thế, giờ cũng bật nức nở, chất vấn cha: "Hay cha mới là cha ruột của bọn chúng?"

 

Loading...